Xuyên không tới vương triều Đại Khang - Kim Phi (full)

Mấy tháng nay, Ngô vương bị phi thuyền dọa sợ đến mức giống như một con chuột, hoàn toàn không dám ló đầu ra, trong lòng đang phiền muộn, đã có quận trưởng và hai huyện lệnh bị xử trảm chỉ vì một chút chuyện nhỏ.

Bây giờ ông ta lại phạm phải tội lớn như vậy, nếu để cho Ngô vương biết thì hậu quả không cần nghĩ cũng biết.

Nghĩ tới đây, quận trưởng lập tức từ bỏ ý định quay về, ông ta cắn răng tiếp tục cùng thân tín chạy trốn.

Thực ra không chỉ riêng gì quận trưởng, mà các quyền quý và quan viên khác trong quận Ngu Sơn cũng đều như vậy, vừa nghe nói tiêu cục Trấn Viễn đến, người này còn chạy nhanh hơn cả người kia.

Đây chính là uy danh mà tiêu cục Trấn Viễn đạt được bằng nắm đấm của mình.

Nửa ngày sau, Ngô vương trốn ở trong núi cũng nhận được tin.

“Không phải Kim Phi đang giao chiến với Tần vương sao? Sao đột nhiên lại tới chỗ chúng ta rồi?”

Ngô vương cau mày hỏi.

Các “văn võ đại thần” ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, ai cũng không dám tiếp lời.

Thực ra bọn họ cũng rất hoang mang.

Cho dù Kim Phi muốn đánh Giang Nam thì cũng nên ra tay từ Tương vương cách đó gần hơn trước chứ, tại sao lại bỏ gần tìm xa, tới đánh Ngô vương trước?

Chẳng lẽ là bởi vì Ngô vương là người đầu tiên ngăn cản Kim Phi trở về Kim Xuyên, nên bị Kim Phi ghi hận rồi?

Nhưng cho dù là vậy thì Kim Phi cũng nên tấn công thành Ngô vương trước, chứ không phải là Ngu Sơn chứ.

Không đúng, nhân viên hộ tống cũng không tấn công Ngu Sơn.

Bởi vì thiếu thông tin, nên từ Ngô vương cho đến mưu sĩ của ông ta đều mơ hồ, không biết Kim Phi cho người tới đất Ngô để làm gì.

Nếu như không phải nơi ẩn náu của Ngô vương cách quận Ngu Sơn tương đối gần thì Ngô vương còn cho rằng Kim Phi đã tìm thấy được tung tích của ông ta, nên đang tới để bắt ông ta.

Nhưng cho dù như vậy, Ngô vương vẫn lập tức dẫn theo “văn võ đại thần” dưới trướng của mình di chuyển, sợ trúng kế dương đông kích tây của Kim Phi.

Thậm chí Ngô vương còn không nghĩ tới việc phái người chặn đường đội nhân viên hộ tống lại.

Vì ông ta biết, dựa vào sức chiến đấu của mấy tên binh lính ẻo lả dưới tay mình này thì hoàn toàn không thể ngăn cản lại được.

Thế là mấy người Đường Phi chạy từ bờ sông Trường Giang đến quận Bình Giang mà không gặp bất kì trở ngại nào.

Suôn sẻ đến mức khiến Hàn Phong và Đường Phi có phần không dám tin.

Dù sao từ quận Bình Giang đến sông Trường Giang cũng hơn một trăm dặm. Cho dù nhân viên hộ tống có gấp rút lên đường thì cũng phải chạy mất hai ngày rưỡi mới đến được nơi.

Một ngày trước, quận trưởng quận Bình Giang đã nhận được tin, nhưng có vết xe đổ của quận trưởng quận Ngu Sơn trước đó nên ông ta không chạy trốn ngay.

Nhưng ai ngờ sau khi nhân viên hộ tống đến quận Bình Giang, lại không đi vòng qua mà dùng cung nỏ hạng nặng và máy bắn đá phong tỏa toàn bộ cổng thành.

Còn có một vài chiếc phi thuyền xuất hiện trên bầu trời quận thành Bình Giang.

Lúc này, quận trưởng quận Bình Giang chết lặng, ông ta muộn màng tỉnh táo lại, thì ra mục tiêu của nhân viên hộ tống chính là quận Bình Giang.

Nhưng ông ta nghĩ không ra, mình chưa từng gặp Kim Phi bao giờ, huống chi là chọc giận y. Vì sao Kim Phi lại đột nhiên phái người đến tấn công ông ta vậy?

Trải qua chiến tranh ở Thục Địa và đất Tần, nhân viên hộ tống đã quá quen với việc làm sao để chiếm lĩnh một tòa thành trì.

Bộ đội chủ lực dựng cung nỏ hạng nặng và máy ném đá lên, phong tỏa cửa thành, dưới sự hướng dẫn của lính trinh sát trên mặt đất, phi thuyền bay thẳng tới trên bầu trời của nha phủ quận trưởng và doanh trại binh phủ.

Tin tức ở Đại Khang rất lạc hậu, Bình Giang lại thuộc phủ Giang Nam, cách Xuyên Thục mấy nghìn dặm, cho dù là chiến tranh biên cương, hay cuộc hỗn chiến giữa các phiên vương, cũng chưa truyền tin đến gần đây.

Năm ngoái chính sách mới của Trần Cát Tân còn chưa kịp phổ biến rộng rãi đến đây thì ông ta đã bị Tứ hoàng tử giết chết.


Dân chúng chỉ biết thuế má cứ tăng không ngừng, nhưng lý do vì sao tăng thuế thì họ không biết.
Advertisement
';
Advertisement