Tả Phi Phi bất đắc dĩ nói.

Nếu có thể, cô ấy cũng không muốn để người của mình ở trên boong tàu, nhưng những chỗ ở có thể ở lại ở bên dưới đều đã đầy người rồi.

Kim Phi không nói gì, mà dẫn theo Nhuận Nương và cận vệ đi xuống boong tàu, tiến vào trong khoang thuyền.

Trong khoang thuyền quả nhiên giống như Tả Phi Phi đã nói, khắp nơi đều là người, lối đi nhỏ vốn đã hẹp, bây giờ cũng phủ kín rơm rạ, chỉ để lại một khoảng trống có chiều rộng chưa tới ba mươi cen-ti-mét là miễn cưỡng có thể đi lại.

Rất nhiều nữ công nhân ngồi trên rơm rạ sắp xếp lại đồ đạc của mình, nhìn thấy Kim Phi đi xuống thì đều đứng dậy.

"Tiên sinh, khoang thuyền của hai người ở bên cạnh."

Tả Phi Phi chỉ vào một cánh cửa nhỏ ở bên cạnh.

"Khoang thuyền của bọn ta ư?"

Kim Phi ngây ra một lúc mới đẩy cửa nhỏ ra.

Khoang thuyền bên trong cửa nhỏ này là được tạm thời ngăn cách ra, cực kỳ nhỏ hẹp, chỉ sợ diện tích còn không đến năm mét vuông, bên trong bố trí một cái giường tầng, cũng chỉ còn lại một lối đi nhỏ để người đi qua.

Chiếc giường mà Cửu công chúa thường ngủ còn lớn hơn nhiều so với khoang thuyền này.

Nhưng bây giờ điều kiện có hạn, so với các nữ công nhân kia thì Kim Phi có thể có được một cái khoang thuyền độc lập đã là đãi ngộ rất cao rồi.

Nhớ tới lúc nãy Tả Phi Phi nói "hai người", lại nhìn thấy giường tầng ở bên trong, Kim Phi quay đầu hỏi: "Nhuận Nương cũng ở chỗ này à?"

"Đúng vậy!" Tả Phi Phi gật đầu: "Điều kiện có hạn, ta thật sự không có chỗ nào để sắp xếp cho Nhuận Nương, chỉ có thể để cô ấy chen chúc ở cùng với tiên sinh, nếu không chỉ có thể để Nhuận Nương chen vào lối đi nhỏ hoặc ở trên boong tàu."

Nhuận Nương nghe Tả Phi Phi nói như vậy thì khuôn mặt của cô ấy lập tức trở nên đỏ bừng.

"Cái này..." Kim Phi bị chặn họng.

Dù sao thì y cũng không thể thật sự nói rằng để Nhuận Nương đi ngủ ở boong tàu đâu đúng không?

"Nàng ở chỗ nào?" Kim Phi đột nhiên nhìn về phía Tả Phi Phi: "Không thể để Nhuận Nương chen chúc ở cùng nàng được à?"

"Ta ở ngoài cửa phòng của tiên sinh."

Tả Phi Phi chỉ vào cửa phòng của Kim Phi.

Kim Phi vươn đầu ra nhìn một cái, quả nhiên phát hiện trợ lý của Tả Phi Phi đang sắp xếp rơm rạ.

"Phi Phi, hay là muội cũng vào ở đi, chúng ta cùng nhau chen chúc."

Nhuận Nương đỏ mặt nói.

Kim Phi vốn tưởng rằng Tả Phi Phi sẽ từ chối, ai ngờ cô ấy lại không chút do dự mà gật đầu: "Thế cũng được!"

Nói xong cô ấy ra ngoài lấy hành lý nhỏ của mình ở bên cạnh trợ lý rồi đặt lên giường trên của khoang thuyền.

"Nhuận Nương, ta ngủ không thành thật, giường trên quá nhỏ, tỷ với tiên sinh cùng nhau ngủ giường dưới đi, dù sao hai người cũng gầy, cũng có thể chen chúc được."

Giường trên cũng không lớn, giường trên đại khái chỉ rộng tối đa tám mươi cen-ti-mét, giường dưới đại khái rộng khoảng một mét hai.

Mặt Nhuận Nương vốn đã đỏ bừng, nghe Tả Phi Phi nói như vậy thì lại càng đỏ hơn.

Nhưng cô ấy lại không hề bác bỏ, mà là đặt gói đồ trên vai lên giường dưới.

Cho dù Kim Phi có ngốc thì y cũng biết Tả Phi Phi đang tác hợp cho mình và Nhuận Nương, nhưng y lại không tìm được lý do gì để phản bác.

Nhuận Nương đã bắt đầu thu dọn đồ đạc, y cuối cùng cũng không thể đuổi Nhuận Nương đi được.

Y quay đầu lại nhìn Thiết Chùy, lại phát hiện Thiết Chùy và cận vệ đã tiến vào trong khoang thuyền đối diện.

Phát hiện Kim Phi nhìn qua, Thiết Chùy nhanh chóng xua tay: "Tiên sinh, chỗ bọn ta thật sự không chen vào được nữa!"

Nói xong anh ta còn đóng sầm cửa lại.


"Ta còn chưa nói là sẽ đến chỗ các ngươi mà..."
Advertisement
';
Advertisement