Tuy nhiên, trong lòng Quan Hạ Nhi, Kim Phi là người mạnh nhất, cô đương nhiên sẽ không nói xấu Kim Phi.

Khánh Mộ Lam cũng phát hiện ra điều này, vì vậy sau khi tiễn Quan Hạ Nhi đi, cô ấy đã cử thêm một vài nữ binh sĩ khá linh hoạt ra ngoài để tìm hiểu tình hình ở làng Tây Hà.

Tuy nhiên, kết quả mà đội binh nữ mang về đã khiến Khánh Mộ Lam bất ngờ.

Cả làng, không phân biệt giới tính, tuổi tác, trẻ em, đều đồng loạt tán thưởng Kim Phi, thậm chí còn khen ngợi y hơn cả Quan Hạ Nhi.

Trước khi đến, Khánh Mộ Lam nghĩ rằng Kim Phi là một cao nhân ẩn mình trong núi và tình cờ được Khánh Hoài phát hiện.

Sau khi đến làng Tây Hà, lại phát hiên ra cao nhân này hơi cáu kỉnh và không có phong thái gì cả.

Cô ấy mang theo lá thư của Khánh Hoài đến mà còn thu tiền ăn của cô ấy.

Tuy nhiên, trong mắt dân làng, Kim Phi cũng là một người trọng nghĩa khinh tài, không chỉ đưa ra phúc lợi rất tốt ở xưởng dệt, công trường mà còn thu nhận nhiều trẻ em không có sức lao động, chỉ để cho họ một bát cơm để ăn.

"Không hổ được Khánh huynh hâm mộ như vậy, thực sự rất thú vị".

Khánh Mộ Lam xoa cằm, trong mắt hiện lên một chút tò mò.

Sáng sớm hôm sau, lúc trời vừa hửng sáng, Khánh Mộ Lam mang theo các nữ binh của mình tập trung ở tiểu viện của Kim Phi.

Sau lưng ai cũng vác một bao lớn.

"Không phải nói cô giờ dần hẵng đến sao?"

Kim Phi ngáp một cái, từ phòng trong đi ra: "Cô ở đây sớm như vậy làm gì, chẳng bình tĩnh gì cả".

Khánh Mộ Lam tối qua đã nghĩ kỹ, cô ấy hoàn toàn không đấu khẩu lại được với Kim Phi, vì vậy cô ấy chỉ đơn giản là không nói gì, chỉ đứng trong sân thôi.

Kể từ khi gặp nhau ngày hôm qua, Kim Phi đã có ý định mài dũa tinh thần của đám Khánh Mộ Lam, không quan tâm đến họ, y lấy cành liễu từ tay Quan Hạ Nhi và bắt đầu làm sạch răng.

Tối hôm qua bận làm việc trong xưởng luyện sắt, đến nửa đêm mới về nhà ngủ, sáng sớm đã thức dậy, đến bây giờ vẫn chưa phát hiện ra rằng cả Khánh Mộ Lam và các nữ binh đều không mặc áo giáp, tất cả đều mặc bộ đồ tập màu đen.

Sau khi rửa mặt, Kim Phi cuối cùng cũng định thần lại, quay đầu liếc nhìn Khánh Mộ Lam, trong mắt hiện lên một chút kinh ngạc.

Trước đây, Khánh Mộ Lam và các nữ binh dưới quyền đều mặc giáp trụ, nhất thời bị áo giáp chặn lại nên không nhìn rõ mặt.

Bây giờ bọn họ đã thay quần áo bình thường, tóc cũng được buộc lại, Kim Phi lần đầu tiên nhìn thấy khuôn mặt của Khánh Mộ Lam, trong lòng không khỏi khen ngợi:

"Không ngờ cô gái bạo gan này lại là một mỹ nhân".

Nhiều người khen đã cô ấy xinh đẹp, nói rằng đối phương giống hệt công chúa.

Điều này không phải là không có lý do.

Khi hoàng đế tìm vợ, ngoại hình đương nhiên sẽ được chọn kĩ nhất, đứa trẻ sinh ra đương nhiên sẽ không quá xấu.

Advertisement
';
Advertisement