Xuyên không tới vương triều Đại Khang - Kim Phi (full)

Công chúa Lộ Khiết lộ vẻ mặt trầm ngâm, rõ ràng đang cân nhắc trong lòng.

Kim Phi cũng không thúc giục công chúa Lộ Khiết, mà cúi đầu bưng chén trà lên, nhấp một ngụm trà nóng, chậm rãi chờ đợi.

Những người khác thấy Kim Phi im lặng, cũng không thúc giục, công chúa Lộ Khiết suy nghĩ một lúc rồi mới nói: "Kim tiên sinh, thành thật mà nói, bổn cung rất cảm động trước lời đề nghị của ngài."

"Tiếp theo sẽ nói là nhưng đúng không?" Trong mắt Kim Phi hiện lên một tia thất vọng.

Bị ảnh hưởng bởi kiếp trước, Kim Phi chưa bao giờ quá thù địch với Đông Man, Đảng Hạng, Thổ Phiên, cũng không muốn dùng vũ lực để chinh phục những nơi này, mà y muốn thông qua mua bán, giáo dục và hôn nhân để đạt được hội nhập hòa bình.

Đáng tiếc, đối phương hoàn toàn không hợp tác.

Ví dụ như, sau khi Kim Phi ném bom vương thành của đối phương, ngoại trừ việc yêu cầu bọn họ thả người dân Trung Nguyên ra, thì không có gì quá khắt khe, bao gồm việc Kim Phi yêu cầu khoản bồi thường chiến tranh, Đảng Hạng không thể lấy ra ngay lập tức được, nhưng Kim Phi cũng không ép buộc, mà đồng ý cho bọn họ thời gian để thực hiện.

Chi nhánh thương hội mở ở Đảng Hạng cũng không kiếm tiền bẩn mà bán nhu yếu phẩm hàng ngày cho người dân Đảng Hạng với giá cả hợp lý.

Biên giới Đảng Hạng có rất nhiều hoang mạc, thậm chí vật tư còn thiếu thốn hơn so với Đông Man.

Đặc biệt là muối ăn, vẫn luôn là nhức nhối của Đảng Hạng.

Dù sao phía đông Đông Man có biển, có thể tự mình phơi muối ăn, bốn bề Đảng Hạng là đất liền, căn bản không có cách nào để phơi muối.

Ngược lại biên giới Đảng Hạng có rất nhiều mỏ muối, nhưng giống như ở Xuyên Thục, mỏ muối có chứa rất nhiều chất độc hại, họ không biết công nghệ lọc nên chỉ có thể đứng nhìn, muốn họ ăn chỉ có thể được mua từ Đại Khang và Đông Man.

Cho nên muối ở biên giới Đảng Hạng đắt hơn muối ở Đại Khang.

Sau khi chi nhánh thương hội Kim Xuyên thành lập, mặt hàng bán chạy nhất là muối ăn.

Mặc dù giá vận chuyển muối mười quan tiền đến Đảng Hạng tăng gấp ba lần nhưng đối với người dân Đảng Hạng nó vẫn rẻ hơn trước rất nhiều

Ngoại trừ muối ăn, dược liệu và vải có chất lượng cao giá thành rẻ cũng được rất nhiều người dân Đảng Hạng ưa chuộng và nhanh chóng tạo được ảnh hưởng lớn trong người dân.

Sau đó, khi triều đình Đảng Hạng hạ lệnh cấm điểm dừng thương hội, bắt giữ nhân viên của thương hội, có rất nhiều người dân Đảng Hạng đã giúp đỡ các nhân viên chạy trốn, thậm chí còn không quan tâm đến lệnh cấm mà giấu nhân viên thương hội ở trong nhà mình.

Có lẽ đây là lý do tại sao triều đình Đảng Hạng kiêng kỵ thương hội.

Phải biết rằng thương hội sớm nhất mới mở được mấy tháng nhưng lại có sức ảnh hưởng lớn đến như vậy, nếu như kéo dài thời gian hơn, thì người dân còn nghe theo triều đình nữa không?

Thật ra, đây cũng chính là mục tiêu của Kim Phi.

Y muốn dùng thương hội Kim Xuyên như một bước đột phá, chỉ cần người dân quen với sự tồn tại của thương hội, y sẽ tìm cách mở thêm các công xưởng khác ở Đảng Hạng và thâm nhập vào mọi ngành mọi nghề ở Đảng Hạng, cho đến khi hai bên đã hoàn toàn hợp nhất thành một quốc gia.

Đáng tiếc, kế hoạch mới vừa bắt đầu thì người Đông Man đã gây rắc rối Hải Đông Thanh, điều này khiến cho hoàng tộc Đảng Hạng lại chuẩn bị ra tay.

Vốn chỉ muốn lợi dụng công chúa Lộ Khiết làm cơ hội đàm phán, khiến cho Đông Man thu hồi Hải Đông Thanh, nhưng xem ra, công chúa Lộ Khiết không đồng ý.

Quả nhiên, công chúa Lộ Khiết tiếp tục nói: "Đúng vậy, mặc dù ta rất cảm động trước đề nghị của tiên sinh, nhưng thực sự không dám giấu, ngoại trừ Hải Đông Thanh, còn có rất nhiều chim ưng sau khi huấn luyện đều có thể dễ dàng phá hỏng khinh khí cầu của các ngươi, theo ta biết, hoàng tộc Đảng Hạng đã bắt đầu huấn luyện kền kền và diều hâu, cú mèo, cho dù bọn ta có thu hồi Hải Đông Thanh thì cũng không có ý nghĩa gì."

"Cô không cần quan tâm đến Đảng Hạng, chỉ cần trả lời ta, Đông Man các người có đồng ý thu hồi Hải Đông Thanh hay không là được rồi!" Kim Phi nhìn chằm chằm vào công chúa Lộ Khiết hỏi.

"Thật xin lỗi, ta không thể đồng ý với tiên sinh được." Công chúa Lộ Khiết tiếc nuối lắc đầu: "Tiên sinh cũng biết khinh khí cầu của ngài sẽ tạo thành uy hiếp rất lớn với kỵ binh, cho dù bổn cung có đồng ý, những bộ lạc khác cũng sẽ không đồng ý."

Kim Phi nghe vậy, thất vọng thở dài.


Nhưng y cũng biết muốn Đông Man từ bỏ Hải Đông Thanh là rất khó, cho nên y cũng không phí lời thêm nữa, xua tay nói: "Đã như vậy, vậy thì bỏ đi! Đưa ba nghìn ngựa chiến, mười nghìn trâu ngựa và mười nghìn dê cừu đến đây, sau đó các người có thể đi dọn xác đi!"
Advertisement
';
Advertisement