Xuyên không tới vương triều Đại Khang - Kim Phi (full)

Thành Du Quan tọa lạc ở một nơi hẻo lánh, chưa chắc Đảng Hạng đã biết tin tức ở thành Du Quan.

Quan hệ của Đông Man và Đảng Hạng cũng không tốt lắm, lần này bọn họ vì đối phó Kim Phi mên mới miễn cưỡng hợp tác, bây giờ họ đã bị súng kíp đánh tan tác nên hẳn sẽ không chủ động nói cho Đảng Hạng biết.

Đảng Hạng không có ca nô, thời tiết phía bắc lại rất lạnh, nhiều nơi trên thảo nguyên tuyết đã dày đến đùi, ngựa chiến cũng không thể chạy được. Thế nên cho dù Đảng Hạng có sắp xếp tai mắt ở Đông Man, và muốn gửi tin tức ở Đông Man về thì cũng mất rất nhiều thời gian.

Súng kíp có thể giấu được bao lâu thì cứ giấu.

Suy nghĩ của Thiết Thế Hâm lại trùng hợp với suy nghĩ của Cửu công chúa, ông ta gật đầu đồng ý, còn chưa kịp quay lại mặc áo bông đã chạy ra khỏi sân, leo lên ngựa chiến của nhân viên hộ tống để ở cửa chạy về phía nhật báo Kim Xuyên.

Sau khi biết thành Du Quan đại thắng, Trấn Văn Viễn, Triệu Nhạc và các công nhân xưởng in ấn đã tăng ca thâu đêm, gấp rút cho ra một số đặc biệt mới, sau đó cho người đi phân phát suốt đêm.

Thư phòng trong tứ hợp viện, Cửu công chúa cũng không nghỉ ngơi, ăn cơm xong đã đi về đứng trước bản đồ.

Đứng mãi suốt đêm gần đến giờ Tý, Châu Nhi không nhịn được tới thúc giục Cửu công chúa đi nghỉ ngơi, rồi cô ấy mới rời khỏi bản đồ.

Nhưng cô ấy vẫn không đi ngủ mà ngồi vào bàn làm việc viết một bức thư cho Kim Phi.

Dù sao đây cũng là công văn chính thức sẽ được đưa vào kho lưu trữ, trong thư Cửu công chúa không hề nói đến việc riêng, mà trước tiên là bày tỏ sự khẳng định và chúc mừng chiến thắng của Kim Phi ở thành Du Quan, sau đó kể cho Kim Phi về những sự việc gần đây ở thành Hi Châu.

Cuối thư, Cửu công chúa hy vọng Kim Phi sau khi đã ổn định tình hình ở thành Du Quan thì hãy sớm trở về.

Bởi vì Kim Phi là trụ cột của tiêu cục và quân Trấn Viễn, y không ở Kim Xuyên nên rất nhiều tướng sĩ tiền tuyến cảm thấy bất an.

Viết thư xong, Cửu công chúa cử người đi tìm Trần Văn Viễn, để đích thân mình duyệt bản thảo báo hôm sau, bận rộn đến tận nửa đêm mới đi ngủ.

Sáng hôm sau trời mới tờ mờ sáng, Quan Hoè Thụ đã cầm lá thư của Cửu công chúa lên đường.

Đồng thời, số mới nhất của nhật báo Kim xuyên cũng được gửi đến các huyện thành khác nhau ở Quảng Nguyên và tiền tuyến Hi Châu.

Bây giờ Đảng Hạng đã tập kết hơn ba trăm ngàn đại quân ở phía bắc Hi Châu, mà bên Cửu công chúa có cố gắng huy động nhiều nhân lực nhất có thể thì cũng chỉ tập hợp được năm chục ngàn quân, và hơn một nửa trong số đó là tân binh tạm thời được chiêu mộ từ các nơi khác nhau đến đây.

Những tân binh này cũng không phải hoàn toàn mới ra chiến trường, thực ra phần lớn tân binh trước đây đều đã từng phục vụ ở đội ngũ khác.

Nhưng càng có nhiều tân binh như thế này thì càng khó quản lý.

Bởi vì ở Đại Khang có quá ít đội ngũ như quân Phạm Gia và quân Thiết Lâm, phần lớn đều là con nhà giàu quần là áo lượt và binh lính ẻo lả.

Binh lính ẻo lả giỏi nhất là dọa thổ phỉ đi cướp bóc người dân, cái giỏi thứ hai là chạy trốn.

Binh lính từng phục vụ những đội ngũ như vậy đã hình thành những thói quen xấu và càng khó quản lý hơn những tân binh mới tinh.

Đối mặt với lực lượng gấp sáu lần mình, lại còn có rất nhiều kỵ binh, tân binh không căng thẳng mới là lạ.

Chưa kể tân binh, ngay cả nhiều nhân viên hộ tống cũng cảm thấy bất an.

Để xoa dịu tinh thần ở tiền tuyến, đích thân Trương Lương đã chạy tới nơi để trấn giữ, trong mỗi buổi họp sáng hàng ngày, các chính trị viên của mỗi đại đội cũng sẽ làm công tác tư tưởng cho các tân binh.

Sáng nay các tân binh cũng tập họp đại đội như thường lệ, chuẩn bị nghe giảng viên chỉ bảo.

Chức vụ chính trị viên này cũng là do Kim Phi tham khảo từ kinh nghiệm kiếp trước, ngoài việc chịu trách nhiệm về công tác tư tưởng của đội, một khi ra chiến trường, chính trị viên còn đóng vai trò giám sát quân và thấy lính đào ngũ có thể xử lý ngay tại chỗ.

Vì vậy, phần lớn các chính trị viên đều nghiêm túc hơn, nhưng hôm nay các tân binh thấy chính trị viên nào họp xong ra khỏi lều cũng đều phấn khởi.

Chuyện này khiến các tân binh rất tò mò, lúc họp các chính trị viên đã nói gì mà ai nấy đều vui vẻ hết vậy.

"Các huynh đệ, để ta báo cho các ngươi một tin vui!"

Advertisement
';
Advertisement