Xuyên không tới vương triều Đại Khang - Kim Phi (full)

Nhiệm vụ lần này của lính trinh sát chỉ là quan sát tốc độ bay của Hải Đông Thanh, không cần đến quá gần đại doanh của Tần vương, vì vậy không có xuất hiện thương vong thậm chí thám báo của Tần vương cũng không phát hiện ra bọn họ.

Vì để bảo đảm tính chuẩn xác của số liệu, Kim Phi bảo Hầu Tử phái ra tổng cộng ba nhóm người, ghi chép lại ba phần số liệu, thông qua so sánh những số liệu này, Kim Phi đại khái đoán được các số liệu bay trong các trạng thái của Hải Đông Thanh.

Sau đó Kim Phi lại dựa vào những số liệu này bắt đầu tiến hành huấn luyện phi công.

Bên ngoài kênh Hoàng Đồng mười mấy dặm, quân chinh chiến phía Nam của Đảng Hạng cũng hoàn thành tập kết, liên tục chiếm được năm sáu cái thung lũng lớn nhỏ.

Bọn họ không có hầm mỏ để ở nên chỉ có thể ở trong lều trại.

Các loại lều trại khác nhau trải dọc theo mười mấy dặm ở giữa khe núi.

Thung lũng có hướng Nam Bắc, bây giờ đang là gió Bắc nên khe núi có hướng Nam Bắc chính là nơi đón gió, cảm giác ở đó nghĩ thôi cũng hiểu, ngón tay của một số binh lính của Đảng Hạng cũng đã lạnh cóng.

Đây không phải là một tính từ mà là sự thật đã xảy ra.

Đa số binh lính của Đảng Hạng đều không có bao tay, ở trong hoàn cảnh âm ba, bốn độ nếu như có thể trốn trong lều còn đỡ hơn chút nhưng hai quân đang đánh trận cũng không thể để tất cả mọi người đều trốn ở trong lều chứ? Cũng phải có người ở đó canh gác.

Những binh lính Đảng Hạng ở đó canh gác chịu gió lạnh, trong tay còn cầm theo vũ khí như cây giáo, khi vừa mới bắt đầu ngón tay còn lạnh đến đau nhưng sau đó đã tê cóng rồi.

Đợi đến khi thay ca trở về lại lều thì dây thần kinh ở đầu ngón tay có thể đã hoàn toàn lạnh cóng.

Với điều kiện trị liệu quân chinh chiến phía Nam ở Đảng Hạng gặp phải tình huống như này chỉ có thể cắt bỏ đi ngón tay bị lạnh cóng, nếu không sau khi viêm nhiễm có thể cả bàn tay đều không giữ được.

Theo thời gian trôi qua, tình trạng này ngày càng nghiêm trọng hón, sĩ khí cũng bị chịu một số ảnh hưởng.

Sau đó có rất nhiều sĩ quan các cấp đều không chịu nổi chỉ có thể phản ánh lên từng cấp phía trên, có đến khi phản ánh đến chỗ của phó tướng.

Phó tướng cũng không có cách, chỉ đành đi tìm Lý Lăng Duệ.

“Vương gia, khi nào chúng ta mới tấn công quân Thục?”

Phó tướng khóc lóc nói: “Trời quá lạnh rồi cứ tiếp tục như vậy, còn chưa khai chiến thì huynh đệ của chúng ta lại phải chịu lạnh tiếp! Thời gian dài rồi, lòng quân cũng không vững...”

“Không chết cóng thì đợi đó cho bổn vương!” Lý Lăng Duệ lạnh lùng quát: “Truyền lệnh xuống, ai còn dám nhiễu loạn lòng quân thì giết không tha!”

Vấn đề mà phó tướng cũng biết thì lẽ nào Lý Lăng Duệ thân là tổng chỉ huy lại không biết sao?

Chỉ là hắn cũng không còn cách.

Lý Lắng Duệ lười giải thích với phó tướng đang chuẩn bị đuổi hắn ta ra ngoài thì người phụ trách tình báo đi vào.

Nhìn thấy phó tướng ở đây, người phụ trách tình báo không khỏi thở dài một cái.

Hắn ta nghe nói những tướng lĩnh khác xúi giục phó tướng đến tìm Lý Lăng Duệ thì biết tên này lại bị người khác dùng làm tay sai rồi, nhanh chóng đến ngăn cản.

Kết quả vẫn không kịp, nhìn thấy sắc mặt của Lý Lăng Duệ thì người phụ trách tình báo đã đoán được hắn ta nói gì rồi.

Xem ra sau lần chinh chiến phía Nam này, phó tướng chắc chắn sẽ bị Lý Lăng Duệ cho vào ‘lãnh cung’.

Lý Lăng Duệ nhìn thấy người phụ trách tình báo đến cũng không quan tâm đến phó tướng, lạnh lùng hỏi: “Tình hình phía bên kênh Hoàng Đồng đã dò la ra chưa?”

Từ sau khi Hầu Tử dẫn theo trinh sát Vị Châu đến Hi Châu thì quân trinh sát và thám sát của hai bên đều không dừng giao tranh.

Gần đây thám báo Đảng Hạng cứ luôn nghĩ cách dò la tình trạng phía bên kênh Hoàng Đồng nhưng binh trinh sát phòng thủ nghiêm ngặt, địa hình của kênh Hoàng Đồng lại đặc biệt nên thám báo của Đảng Hạng vẫn luôn không lấy được tình báo gì có ích.

Lý Lăng Duệ lo lắng trúng phải kế “ve sầu thoát xác” của Kim Phi, hôm qua còn giao kính viễn vọng cho người phụ trách tình báo để do thám tình báo.

“Vương gia đưa kính viễn vọng cho ta rồi nếu như không điều tra ra nữa thì thuộc hạ thật sự đáng chết!”

Hai tay của người phụ trách tình báo đưa kính viễn vọng cho Lý Lăng Duệ: “Đã dò thám rõ ràng rồi, kính viễn vọng trả lại cho vương gia.”

“Chủ lực của quân Thục có còn ở phía bên kênh Hoàng Đồng?”

Lý Lăng Duệ vừa hỏi vừa nhận lấy kính viễn vọng kiểm tra cẩn thận,

Thứ này là hắn nhận từ trong tay của hoàng đế ca ca, cả Đảng Hạng chỉ có một cái nếu như có hư hại gì thì hắn cũng sẽ bị mắng.

“Hồi bẩm vương gia, chủ lực của quân Thục đều ở kênh Hoàng Đồng cũng không chạy đi!”

Người phụ trách tình báo trả lời: “Sứ giả của Tần vương không nói dối, bọn họ quả thật đã chiếm núi Ô Đầu.”

“Vậy thì tốt.” Lý Lăng Duệ gật đầu: “Trạng thái của quân Thục như thế nào? Sĩ khí ra sao?”

“Quân Thục...” Người phụ trách tình báo do dự một chút, nói: “Sĩ khí của quân Thục trông có vẻ vẫn ổn...”

“Vẫn ổn?” Chân mày của Lý Lăng Duệ hơi nhíu lại.

Doanh trại của bọn họ là thung lũng hướng Nam Bắc, kênh Hoàng Đồng cũng vậy.

Cuộc sống của bọn họ không tốt, bị quân Thục vây quanh hai phía, còn mất đi tiếp tế lương quân có lẽ cuộc sống càng khó khăn hơn, có lẽ sĩ khí càng thấp hơn mới đúng, vẫn ổn là có ý gì?

“Vương gia lúc trước kênh Hoàng Đồng là hầm mỏ, quân Thục sống trong hầm mỏ, hình như còn đốt lửa sưởi ấm ở trong hầm, bởi vì trinh thám nhìn thấy trong hang mỏ có khói bốc ra bên ngoài, còn nhìn thấy quần áo của người ra vào hầm mỏ đều rất dày.”

Người phụ trách tình báo giải thích.

“Đường cung cấp của bọn họ đều bị Tần vương cản lại hết, sao lại có củi để đốt lửa?” Lý Lăng Duệ càng nghi ngờ hơn.

Đông Bắc lạnh lẽo ngay cả gỗ ở trên núi cũng không nhiều, củi thì càng hiếm hơn.

Theo như hắn thấy không phải lúc này quân Thục nên siết chặt bụng lại rồi sống những ngày đau khổ sao, sao còn có củi đốt để sưởi ấm chứ?

Kim Phi cũng xem như đổi nghề giữa chừng, không hiểu quân lược cũng không thể phạm phải sai lầm đơn giản như vậy chứ?

“Quân Thục phòng thủ nghiêm ngặt, trinh sát của chúng ta không dám đến quá gần để thăm dò, vì vậy trước mắt còn không biết củi bọn chúng đốt sưởi ấm từ đâu đến.”

Người phụ trách tình báo nói: “Thuộc hạ đã ra lệnh do thám tiếp tục thăm dò, một khi có tin sẽ lập tức bẩm báo vương gia!”

“Quân Thục trốn trong hang động có để đốt lửa sưởi ấm, nhưng quân Thục đứng ở bên ngoài canh gác thì sao?”

Lý Lăng Duệ tiếp tục hỏi: “Trạng thái của bọn chúng thế nào?”

“Vương gia, ngài cũng biết Kim Phi nhờ vải vóc để khởi nghiệp vì vậy quân Thục không thiếu áo đông hơn nữa bọn chúng còn làm ra một loại áo tơi mới, chính là loại áo mưa trước trước ở thương hội Kim Xuyên bán.”

Người phụ trách tình báo bất lực nói: “Bây giờ quân Thục đứng canh gác mỗi người một bộ, vì vậy...”

“Cái gì, quân Thục có mỗi người một bộ áo mưa?”Mắt của Lý Lăng Duệ trừng to.

Thật ra áo mưa đã được Kim Phi làm ra một khoảng thời gian rồi cũng từng bán ở chi nhánh của thương hội Đảng Hạng.

Nhưng mà lúc đó kỹ thuật chế tạo áo mưa còn chưa thành thục nên không có cách nào sản xuất vì vậy giá cả đắt, những người dân thường của Đảng Hạng cản bản mua không nổi.

Nhưng thông qua sự chỉ dẫn của Kim Phi, kỹ thuật làm áo mưa của xưởng may ngày càng thuần thục, sản lượng ngày càng cao, giá cũng hạ xuống bây giờ đã trở thành một trong những món đồ phối của nhân viên hộ tống.

Có gì nói đó, Kim Phi sắp xếp thương hội Kim Xuyên đến Đảng Hạng, ban đầu không suy nghĩ đến việc kiếm lời nhiều nên vẫn luôn bán với giá vốn, vì chuyện này thậm chí còn phải rót vào một ít tiền.

Nhưng khi kỹ thuật áo mưa đã thành thục, người Đảng Hạng đã bao vây tiêu cục và thương hội Kim Xuyên trong biên giới khiến cho Lý Lăng Duệ còn cho rằng áo mưa vô cùng đắt.

Nghe nói quân Thục mỗi người một cái áo mưa thì Lý Lăng Duệ cũng rầu rĩ.

Advertisement
';
Advertisement