Xuyên không tới vương triều Đại Khang - Kim Phi (full)

Quan Hạ Nhi là người phụ nữ phong kiến điển hình, vì vậy rất quan tâm đứa trẻ trong bụng Cửu công chúa, vừa rồi ở trong phòng sinh, cô còn sốt ruột hơn Khánh phi.

Ngày sinh dự tính của cô vào khoảng thời gian gần đây, nhưng vừa rồi vừa kích động đến mức nước ối bị vỡ.

Trông Bắc Thiên Tầm nhìn có vẻ là người vô tư nhưng dù sao cô ấy cũng là tử sĩ được huấn luyện nghiêm ngặt, còn từng sống với đại tiểu thư ở kinh thành nên cô ấy biết rõ sự suy tính giữa những người quyền quý.

Mặc dù vừa rồi Khánh phi không nói gì, nhưng Bắc Thiên Tầm vừa nhìn đã biết trong lòng bà ấy đang nghĩ gì.

Lo lắng Khánh phi cố ý gây khó khăn, vì vậy cô ấy đã bảo nữ nhân viên hộ tống đưa Quan Hạ Nhi trở về tìm Nhuận Nương trước, sau đó tự mình chạy đi gọi bà đỡ.

Bắc Thiên Tầm đã nghĩ kĩ rồi, nếu Khánh phi cố ý giữ bà đỡ lại, không để bà ấy đến đỡ đẻ cho Quan Hạ Nhi thì cô ấy sẽ ra tay luôn.

Thực ra Cửu công chúa cũng lo lắng việc này, nhưng nghe Bắc Thiên Tầm nói như vậy đã, vội vàng đứng dậy nói với bà đỡ đang bận rộn: “Các ngươi nhanh đi đến chỗ đại phu nhân, đừng chậm trễ!”

Vào thời đại phong kiến, có câu nói ‘ba cô sáu bà’, trong đó, bà đỡ là một trong số sáu bà.

Một bà đỡ xuất sắc không chỉ có kỹ năng đỡ đẻ giỏi mà còn là một người nhanh nhẹn.

Người được Quan Hạ Nhi tìm đều là người có danh tiếng ở địa phương, cũng đã đỡ đẻ cho những người giàu có quyền lực, có lúc sẽ gặp trường hợp khó sinh, chủ nhà sẽ giận cá chém thớt sang bà đỡ, không ít bà đỡ đã bị giết sau đó.

Vì vậy các bà ấy không dám yêu cầu tiền thưởng, chỉ mong Cửu công chúa và Quan Hạ nhi đều bình an vô sự, như vậy các bà ấy cũng không rơi vào tình huống giận cá chém thớt.

Vừa nghe lời của Cửu công chúa, các bà đỡ đã nhìn nhau, để lại một người chăm sóc Cửu công chúa, những người còn lại đều nhanh chóng đeo rương chạy ra trước cổng.

Mặc dù Khánh phi rất không vui nhưng cũng biết thiệt hơn nên đã nghiêng người tránh đường.

Các bà đỡ thi lễ với Khánh Phi bày tỏ sự cảm ơn, sau đó chạy ra ngoài cùng với Bắc Thiên Tầm.

“Thiên Tầm, muội hãy chậm một chút.”

Cửu công chúa đứng phía sau nhắc nhở.

Bắc Thiên Tầm cũng mang thai, dù chỉ mới mấy tháng, nhưng cũng không thích hợp vận động mạnh.

“Ta biết rồi!”

Bắc Thiên Tầm trả lời mà không ngoái đầu lại, sau đó vác một bà đỡ chạy càng lúc càng nhanh.

Khánh phi vốn muốn đi, bây giờ cũng không đi nữa.

Cửu công chúa thấy dáng vẻ ngập ngừng của Khánh phi, đành quay đầu nhìn sang Châu Nhi: “Tìm người đến xem xem, nếu tỷ tỷ Quan Nhi xảy ra chuyện gì thì nhanh chóng đến nói với ta!”

“Vâng!”

Châu Nhi đưa mắt ra hiệu với một tỳ nữ, tỳ nữ đã vội vã rời đi.

Rạng sáng, tỳ nữ quay về.

“Quan Hạ Nhi đã sinh chưa, là con trai hay con gái?”

Khánh phi còn sốt ruột hơn Cửu công chúa.

“Quay về nói với nương nương, là một bé gái!”

Tỳ nữ khom người trả lời.

Nghe tỳ nữ nói như vậy, Khánh Phi đã không nhịn được mà bật cười.

Ngay cả Cửu công chúa cũng thở phào nhẹ nhõm.

Từ năm mười mấy tuổi cô ấy đã bắt đầu tranh đấu với người ta, thực sự rất chán ghét rồi, sau khi đến làng Tây Hà, cô ấy vẫn luôn rất thích bầu không khí ở nơi này, thật sự không muốn có mâu thuẫn gì với Quan Hạ Nhi.

Bây giờ tốt rồi, Quan Hạ Nhi cũng sinh con gái, cô ấy không cần lo lắng nữa, cho dù sau này Bắc Thiên Tầm hoặc đám người Đường Tiểu Bắc sinh con trai thì cũng không ảnh hưởng nhiều đến cô ấy.

Thực ra không chỉ Cửu công chúa thở phào nhẹ nhõm mà đám người Tiểu Ngọc và Thiết Thế Hâm cũng như vậy.

Quan Hạ Nhi cũng sinh con gái rồi, bọn họ không cần lo lắng sau này sẽ xuất hiện cục diện đoạt vị hỗn loạn nữa.

Bản thân Quan Hạ Nhi cũng như vậy.

Sau khi lớn lên ở một ngôi làng miền núi phong kiến lạc hậu, từ nhỏ đã nghe những tư tưởng phong kiến, sau khi gả cho Kim Phi, Quan Hạ Nhi vẫn hơi tự ti, cảm thấy bản thân không xứng với Kim Phi.

Nhà mẹ đẻ của cô cũng nghĩ như vậy.

Lúc trước Kim Phi xây dựng xưởng dệt, anh trai cô Quan Trụ Tử còn muốn tham gia, cuối cùng đã bị Quan Hạ Nhi đánh cho một trận.

Sau này địa vị của Kim Phi càng cao, cho dù Quan Hạ Nhi không nói gì, Quan Trụ Tử cũng không dám khoa tay múa chân, vì Quan Trụ Tử lo sẽ chọc giận Kim Phi.

Nhưng lúc này, Kim Phi lại chủ động bảo anh ta đến quản lý xưởng muối.

Sau một lần bị quở trách, Quan Trụ Tử cũng dần dần hiểu ra một đạo lý, năng lực của anh ta giỏi như thế nào, cho dù Kim Phi để lộ ra kẽ hở thì anh ta chắc chắn cũng không bắt lấy được.

Vì vậy từ sau khi Quan Trụ Tử đến xưởng muối, đã trở nên thực tế, cần cù chăm chỉ làm việc, đã quản lý hai xưởng muối rất tốt.

Hiện tại Kim Phi đang thiếu người, lần trước trở về đã nghe nói chuyện này, còn muốn cân nhắc anh ta, kết quả là Quan Trụ Tử sợ mình không đủ năng lực nên đã không đồng ý.

Không chỉ Quan Trụ Tử nghĩ như vậy, mà cha mẹ Quan Hạ Nhi cũng cũng là dân thôn quê.

Lúc trước mục tiêu của bọn họ chỉ là có thể ăn no mà thôi, đâu ngờ rằng vào một ngày con rể của mình lại trở thành người lợi hại nhất thế gian cơ chứ? Ngay cả Cửu công chúa cũng phải kêu con gái mình một tiếng tỷ tỷ.

Cửu công chúa là ai cơ chứ?

Là con gái của Hoàng đế đấy, là vị nữ Hoàng đế đầu tiên từ xa xưa đó.

Người đã định là sẽ được ghi vào sử sách, vậy mà lại gọi con gái mình là tỷ tỷ?

Điều này đã khiến cha mẹ Quan Hạ Nhi kiêu ngạo, cũng hơi lo sợ, mỗi lần đến làng Tây Hà thăm người thân, đều khuyên Quan Hạ Nhi đừng tự cho mình là vợ cả, hãy hạ thấp bản thân một chút.

Không chỉ đối xử với Cửu công chúa như vậy, cũng không thể ức hiếp Tiểu Bắc và đám người Bắc Thiên Tầm.

Trong mắt bọn họ, Đường Tiểu Bắc cũng là đại chưởng quầy oai phong lẫm liệt, tỷ tỷ Đường Đông Đông cũng là trưởng xưởng, quản lý mấy nghìn người, đều mạnh hơn Quan Hạ Nhi.

Tính cách Quan Hạ Nhi vốn yếu đuối, lại sống trong môi trường như vậy, vì vậy càng trở nên tự ti.

Nhưng Quan Hạ Nhi không ngốc, hơn nữa tất cả tâm tư của cô đều suy nghĩ cho Kim Phi và cái nhà này, suy nghĩ nhiều hơn Cửu công chúa, thực ra Quan Hạ Nhi hi vọng Cửu công chúa sinh con trai hơn bất cứ ai, nhưng Cửu công chúa lại sinh con gái.

Trước kia cô còn lo lắng bản thân sinh con trai sẽ khiến Kim Phi khó xử, cũng ảnh hưởng đến sự hòa thuận của gia đình.

Bây giờ bản thân sinh con gái rồi, như vậy Hạ Quan Nhi cũng yên tâm rồi.

Nhưng không vui được bao lâu thì Quan Hạ Nhi lại bắt đầu thấy thất vọng, vì cô quan niệm con trai mới là người truyền hương, cô và Cửu công chúa đều sinh con gái, cũng có nghĩa là nhà họ Kim chưa có người đời sau.

Vì vậy Quan Hạ Nhi lại bắt đầu buồn rầu.

Lúc này vừa hay Nhuận Nương ôm đứa bé đến, nhìn thấy Nhuận Nương, Quan Hạ Nhi bèn nói: “Nhuận Nương, ta và Vũ Dương đều sinh con gái, đợi đương gia trở về, muội phải nắm bắt cơ hội, học hỏi thêm từ Thiên Tầm!”

Theo phép tắc xã hội của Đại Khang thì cô là vợ cả, vì vậy đứa con cô sinh ra cũng tương đối đặc biệt, đám người Nhuận Nương là tiểu thiếp, dù sinh con trai hay con gái thì cũng không ảnh hưởng gì nhiều.

Vì vậy, Quan Hạ Hi hi vọng có thể trông cậy vào đám người Nhuận Nương và Bắc Thiên Tầm về chuyện nối dõi tông đường.

Nhuận Nương và Bắc Thiên Tầm đứng bên cạnh nghe thấy đều bối rối, được rồi, sao chuyện này lại đổ lên đầu họ rồi?

Nhưng Nhuận Nương cũng không quan tâm, ôm đứa bé nói: “Tỷ tỷ nhanh xem, đứa bé này thật xinh đẹp, tỷ hãy đặt tên cho đứa bé đi!”

“Ta đâu biết đặt tên cơ chứ, hay là đợi đương gia về rồi đặt sau đi!”

Nói đến đây, Quan Hạ Nhi lại bắt đầu lo lắng: “Cũng không biết đương gia như thế nào, hỏi Vũ Dương thì cô ấy cũng không nói, Thiên Tầm, hay là muội đi hỏi tiểu Ngọc thử xem.”

Advertisement
';
Advertisement