Xuyên không tới vương triều Đại Khang - Kim Phi (full)

Trong đêm đen tối tăm, hai lính trinh sát cẩn thận di chuyển dọc theo khe núi.

Cả hai người đều mặc đồ đen ngụy trang di chuyển với tốc độ rất chậm rãi, cố gắng không gây ra bất kỳ tiếng động nào.

Cứ như thế mà cẩn thận bước đi trong gió lạnh suốt đêm, mãi đến rạng sáng mới trở lại phòng tuyến của quân Thục.

Hầu Tử không ngủ, vẫn cứ đợi trong hầm mỏ ở tiền tuyến cùng với Trần Phượng Chí.

Nhìn thấy hai người, Hầu Tử vội hỏi: “Thạch Đầu, Xuyên Tử thế nào rồi? Đã thăm dò rõ chưa?"

Theo kế hoạch của Kim Phi, trận oanh tạc này không chỉ phải giết chết Hải Đông Thanh, mà sau khi giết chết Hải Đông Thanh thì tốt nhất lập tức cho một đội bay đến núi Ô Đầu để oanh tạc kẻ địch nhiều nhất có thể.

Máy hơi nước sử dụng trên phi thuyền tuy là loại máy nhỏ đã cải tiến nhưng vẫn rất nặng, cộng với sự có mặt của Hải Đông Thanh, trong kho của quân Thục ở kênh Hoàng Đồng chỉ có hai máy hơi nước, các bộ phận cũng chỉ đủ để lắp ráp một chiếc.

Thế nên việc thực hiện kế hoạch oanh tạc này chỉ có thể hoàn thành bằng số lượng lớn khinh khí cầu với chi phí thấp hơn.

Khinh khí cầu bay nhờ vào sức gió, trước khi khởi hành, khinh khí cầu và các thiết bị liên quan phải được đưa theo chiều gió.

Vả lại sau khi cho nổ tung Hải Đông Thanh, nhân viên hộ tống trên khinh khí cầu nhất định phải nhảy dù xuống.

Bây giờ con đường núi giữa kênh Hoàng Đồng và núi Ô Đầu đầy rẫy quân mật thám của kẻ địch, những nhân viên hộ tống nhảy dù phải tránh né bọn họ mới có cơ hội sống sót.

Hai trinh sát vừa trở về có nhiệm vụ đi tra xét hành động của mật thám bên địch.

"Báo cáo đại đội trưởng, chúng ta đã thăm dò rõ ràng!"

Một lính trinh sát đi tới bên cạnh bản đồ vẽ tay, cầm bút chì bắt đầu đánh dấu số lượng mật thám cùng phương thức luân phiên của từng nơi.

Để tìm rõ những thứ này, hai người họ đã bò trong đống đổ nát suốt hai ngày hai đêm.

Sau khi hai lính trinh sát này rời đi, bốn đội lính trinh sát trước sau đã quay trở lại.

Trong bữa cơm sáng, Hầu Tử dẫn theo lính trinh sát tìm hiểu tình báo đến phòng chỉ huy tác chiến, mãi đến nửa buổi sáng mới rời đi.

Giữa trưa, kế hoạch chính thức bắt đầu.

Tại một chỗ khuất trên sườn đồi ở trận địa phía nam kênh Hoàng Đồng, có ba lính trinh sát đứng thẳng trước mặt Kim Phi.

“Ba người các ngươi bảo trọng!”

Kim Phi chủ động chào ba lính trinh sát.

Trương Lương, Tả Phi Phi và các cấp cao khác của quân Thục cũng chào theo.

Ba trinh sát đáp lại bằng một kiểu chào của quân đội, mỉm cười với Kim Phi rồi quay người rời đi không chút do dự.

Kim Phi không khỏi cắn môi một cái khi nhìn bóng lưng của ba người.

Nhiệm vụ lần này do ba trinh lính sát đây đi thực hiện là vô cùng nguy hiểm, bất kể thành công hay thất bại đều là chín phần chết một phần sống.

Nếu là trước đây Kim Phi hẳn sẽ từ chối nhiệm vụ chủ động đưa người của mình đi chịu chết, nhưng sự xuất hiện của Hải Đông Thanh đã thay đổi rất nhiều kế hoạch của Kim Phi và cũng thay đổi suy nghĩ của y.

Trải qua những trận chiến ở thành Du Quan đã khiến Kim Phi trưởng thành lên rất nhiều, đồng thời cũng khiến y thực sự hiểu rằng sự hy sinh là điều không thể tránh khỏi trong chiến tranh!

Là một người chỉ huy, để giành được chiến thắng và để có được nhiều người sống sót hơn, đôi khi y phải nhìn người của mình đi chịu chết!

Ví dụ như lần này có thể nói là ba lính trinh sát này đã đi chịu chết, vả lại đây là mệnh lệnh do đích thân Kim Phi ra lệnh.

Mặc dù trước đó Hầu Tử đã thông báo cho ba người về tính nguy hiểm của hành động, ba người họ cũng tình nguyện thực hiện nhiệm vụ nhưng Kim Phi vẫn cảm thấy khó chịu.

Nhưng y buộc mình phải chấp nhận nó!

Vì lẽ đó Kim Phi cũng không lảng tránh, mà là đích thân dẫn người tới tiễn ba người đi!

Y muốn mình phải nhớ kỹ cảm giác bất lực lúc này, đồng thời cũng nhắc nhở bản thân rằng sau này phải cố gắng hết sức để tránh những tình huống tương tự xuất hiện!

Tiểu đội trinh sát ba người lặng lẽ lẻn vào phương nam dưới sự che chắn của những tảng đá.

Tuy nhiên, sau khi mới tiến được hơn ba dặm, tiểu đội trinh sát gặp phải một nhóm mật thám của quân Tần Vương trong hẻm núi.

Quân mật thám của Tần Vương không nói gì đã lợi dụng số đông rồi bắt đầu công kích, lúc đó lính trinh sát đã đến giữa hẻm núi muốn chạy cũng không chạy được nữa nên đành đối chiến.

Mặc dù chỉ có ba lính trinh sát nhưng bọn họ có súng kíp!

Ở địa hình hẻm núi này, ba khẩu súng kíp cạnh nhau khai hỏa, cát sắt gần như có thể bao phủ toàn bộ thung lũng khiến kẻ địch không còn nơi nào để trốn thoát.

Sau ba phát súng vang lên, hầu hết quân mật thám của địch đều bị tiêu diệt tại chỗ còn lại đều bị cát sắt bắn trúng và mất đi sức chiến đấu.

Nhưng ba phát súng này cũng hoàn toàn lộ ra vị trí của lính trinh sát.

Các mật thám xung quanh của Tần Vương lập tức lao về phía thung lũng.

Vị trí này vượt xa phạm vi tấn công của máy bắn đá và nỏ hạng nặng, lính trinh sát chỉ có thể bắn mũi tên lệnh để cầu cứu.

Tại trận địa phía nam ở kênh Hoàng Đồng, Trần Phượng Chí đã chuẩn bị sẵn sàng từ lâu, khi nhìn thấy tiếng mũi tên lệnh lập tức dẫn tiểu đoàn Thiết Hổ ra ngoài.

Quân mật thám của Tần Vương đã bị tiểu đoàn Thiết Hổ phục kích mấy lần trước đó nên đã chuẩn bị chuẩn bị kỹ càng, vừa nhìn thấy tiểu đoàn Thiết Hổ xuất quân, binh lính của Tần Vương mai phục trong chỗ tối lập tức lên đường lao về phía hẻm núi.

Nhất thời, thung lũng nhỏ đã trở thành một chiến trường cục bộ, cả hai bên tiếp tục tập hợp lực lượng ở đó để tiếp viện cho phe mình.

Khi mọi sự chú ý của quân địch đều bị thu hút vào chiến trường trong thung lũng, một đội ngũ lính trinh sát khác lặng lẽ lên đường dưới sự giám sát của Kim Phi và đám người Trương Lương.

Ba lính trinh sát trước đó cũng chỉ là mồi nhử mà thôi, còn đội ngũ này mới là đội chủ chốt thực hiện kế hoạch oanh tạc thật sự.

Trên lưng mỗi người họ đều cõng một cái túi khổng lồ, nhân lúc mật thám của địch tập hợp về phía thung lũng họ đã nhanh chóng xuyên qua thung lung.

Mật thám của địch tập trung chủ yếu ở bên ngoài kênh Hoàng Đồng và gần núi Ô Đầu, đi qua đầu phía nam của kênh Hoàng Đồng sau khi phong tỏa, đội ngũ lập tức tăng tốc và thành công đến một hang động cách núi Ô Đầu bốn dặm về phía bắc vào giữa buổi chiều.

Đây là địa điểm mà bọn Hầu Tử đã trinh sát từ lâu, đồng thời cũng là một trong những địa điểm dự phòng mà lần trước Hầu Tử đã đi thăm dò ở núi Ô Đầu.

Sau khi lính trinh sát đến hang động cũng không hành động ngay mà bố trí người ẩn nấp trên đỉnh núi để canh gác, sau khi xác nhận xung quanh an toàn, đội hộ tống dưới chân núi mới bắt đầu lắp ráp khinh khí cầu.

Những trinh sát này đã được huấn luyện nghiêm ngặt, tốc độ lắp ráp rất nhanh và chưa đầy mười phút là đã lắp xong hai khinh khí cầu.

"Chúc bốn vị đại thắng!"

Trong khi các lính trinh sát khác đang thổi khinh khí cầu thì tiểu đội trưởng trịnh trọng chào bốn trinh sát nhảy dù!

Theo kế hoạch, sau khi khinh khí cầu cất cánh thì những người còn lại có thể rút lui, nhiệm vụ còn lại để bốn lính trinh sát nhảy dù trước mắt này hoàn thành.

Tính nguy hiểm của bốn người họ còn lớn hơn ba người làm mồi nhử vừa rồi!

Nơi mà ba người hành động trước đó rất gần với kênh Hoàng Đồng, tiểu đoàn Thiết Hổ có thể tiếp viện kịp lúc.

Trên thực tế, trận chiến cục bộ trong thung lũng đã kết thúc, hai trong số ba lính trinh sát còn sống sót.

Nhưng nơi này là đất địa của địch, cho dù bọn họ có thành công nổ chết Hải Đông Thanh cũng khó thoát được sự đuổi giết của kẻ địch!

"Vì một cuộc sống mới!"

Bốn lính trinh sát đáp lại bằng kiểu chào quân đội, sau đó không chút do dự đi về phía chiếc dù.

Một lúc sau, hai chiếc dù lần lượt cất cánh, bay về phía núi Ô Đầu cách đây hơn trăm mét!

Advertisement
';
Advertisement