Xuyên không tới vương triều Đại Khang - Kim Phi (full)

Ở làng Tây Hà, Cửu công chúa đang sửa tấu chương trong thư phòng, Tiểu Ngọc do Châu Nhi dẫn đầu nhanh chóng bước vào.

"Bệ hạ, tin tức từ đất Tương đã truyền về! Trần Bái Quân đã tự vẫn, dưới quyền chỉ huy còn lại một vài người phản kháng, nhưng đều bị trấn áp!"

"Tự vẫn?"

Cửu công chúa đặt tấu chương xuống, khẽ cau mày.

Lệnh giết những người thân trực hệ và những người ủng hộ Tương vương là do Cửu công chúa đưa ra, lệnh bắt sống Tương vương cũng do Cửu công chúa truyền xuống.

Không phải Cửu công chúa muốn cứu mạng đường thúc của mình, mà là Tương vương đã ra lệnh phục kích Kim Phi trên sông Trường Giang, Cửu công chúa muốn giữ ông ta lại giao cho Kim Phi.

Nhưng Cửu công chúa không ngờ rằng Tương vương lại có dũng khí mà tự sát.

Có lẽ ông ta cũng hiểu được, nếu rơi vào tay Cửu công chúa thì mạng sống của ông ta còn tệ hơn cả cái chết, tự sát ít nhất có thể giữ lại cho ông ta hạnh phúc và thể diện.

"Ông vốn đáng chết, tự sát thì tự sát thôi."

Cửu công chúa hỏi: “Những địa phương khác có tin tức gì không?”

Lần này, việc chém đầu này không chỉ nhắm vào đất Tần và đất Tương, mà đất Sở, đất Ngô, đất Tấn và đất Lỗ cũng được thực hiện đồng thời.

Mục tiêu không chỉ có phiên vương mà còn có một số gia tộc lớn quyền lực ở địa phương.

Một số gia tộc giàu có có lịch sử lâu đời thậm chí còn có quyền lực và ảnh hưởng ở địa phương hơn cả các phiên vương, chính là những căn bệnh ung thư mà Kim Phi và Cửu công chúa phải diệt trừ.

"Vẫn chưa," Tiểu Ngọc lắc đầu: "Nhưng tin tức sẽ có trong một hai ngày tới."

Để ngăn chặn các phiên vương và các gia tộc quyền quý chạy trốn sau khi nhận được tin tức, việc chém đầu ở nhiều nơi khác nhau đã được thỏa thuận thực hiện trong cùng một ngày, tuy nhiên, đất Tương là nơi gần Xuyên Thục, và tin tức đã truyền về nhanh nhất, mà tin tức từ những nơi khác vẫn đang ở trên đường.

Mặc dù đã tìm ra cách đối phó với Hải Đông Thanh, nhưng do các kho tiếp tế được thành lập trước đó đã bị phá hủy nên độ bền của phi thuyền và khinh khí cầu khó có thể đảm bảo, hiện tại, việc truyền tin vẫn dựa vào thuyền trên đường thủy, Tiểu Ngọc suy đoán rằng sẽ mất một hoặc hai ngày trì hoãn việc truyền tin trở lại làng Tây Hà.

"Có tin thức lập tức báo ngay cho trẫm!"

Cửu công chúa nói: “Hơn nữa, công việc truyền tin của đất Tương cũng không thể bỏ sót, phải phái người theo dõi, xem tiếp theo ai là người nhảy múa vui vẻ nhất!”

Tương vương và con trai đều đã chết, Cửu công chúa không có nhân lực tiếp quản, lúc đó đất Tương tất yếu sẽ hỗn loạn, dân chúng cũng theo đó mà phải chịu thiệt khổ.

Việc chém đầu là do Cửu công chúa đề xuất và chỉ đạo, Cửu công chúa trước khi ra tay đã biết hậu quả sẽ như thế nào nên Cửu công chúa dự định chọn ra một vài ví dụ để giết gà dọa khỉ.

Trên thực tế, trước khi chiến dịch bắt đầu, Thiết Thế Hâm đã đề xuất một kế hoạch khác - giết chết phiên vương, sau đó chọn một đứa con ngoan ngoãn trong những con trai của phiên vương làm con rối, sau đó phế bỏ con rối sau khi Xuyên Thục phát triển.

Nhưng đề nghị này đã bị Cửu công chúa từ chối.

Mặc dù đề xuất của Thiết Thế Hâm có thể đảm bảo sự chuyển giao quyền lực suôn sẻ nhưng có quá nhiều biến số trong đó.

Cửu Công chúa sinh ra trong hoàng thất, rất hiểu rõ những đứa trẻ quyền quý này, khi Xuyên Thục mạnh mẽ, những con rối có thể nghe lời, nhưng một khi xảy ra chuyện gì đó, những con rối này có thể sẽ cắn ngược lại.

Tần vương và Trần An Tiệp là một ví dụ sống.

Khi phi thuyền ném bom thành Tần Vương, cả Tần vương và Trần An Tiệp đều sợ hãi đến mức cụp đuôi vào giữa hai chân.

Nhưng Hải Đông Thanh vừa xuất hiện, bọn họ liền xông ra, trong thời gian ngắn tập hợp mấy trăm ngàn quân bao vây Kim Phi.

Nếu ban đầu bằng mọi giá giết chết Tần vương, Trần An Tiệp và con cháu thì tình huống này đã không xảy ra.

Ví dụ như sau khi Tương vương và con cháu của ông ta bị giết, bất kể ai muốn tổ chức lại đất Tương, trong vòng vài năm đều không thể thực hiện được.

Trong khoảng thời gian này, đất Tương sẽ rơi vào hỗn loạn, dù có chuyện gì xảy ra cũng khó uy hiếp được Xuyên Thục.

Chỉ là điều này sẽ mang lại khó khăn cho người dân ở đất Tương.

Nghĩ tới đây, Cửu công chúa thở dài, nhắc nhở Tiểu Ngọc: “Có thể có rất nhiều người từ đất Tương đến Xuyên Thục, ngươi có thể phái thêm người đi tuần tra khu vực biên giới giữa đất Tương và Xuyên Thục. Một khi phát hiện có người chặn bọn họ, cứ đánh chết tại chỗ!"

"Thần tuân chỉ!" Tiểu Ngọc lấy ra một cuốn sổ nhỏ, viết ra lời chỉ dẫn của Cửu công chúa.

Tiếp theo, Tiểu Ngọc lại xin chỉ thị một số việc, mãi đến gần giờ ăn trưa mới rời đi.

Cô ấy vừa tới cửa đã bị Thiết Thế Hâm chặn lại.

"Tiểu Ngọc, Tiểu Ngọc, ngươi gặp bệ hạ chưa?"

"Vâng," Tiểu Ngọc gật đầu: "Thiết đại nhân, ngài đang tìm bệ hạ sao? Vậy thì mau vào đi. Một lát nữa bệ hạ sẽ dùng cơm, sau đó nghỉ trưa."

“Tâm trạng của bệ hạ thế nào?” Thiết Thế Hâm lại hỏi.

“Khá tốt,” Tiểu Ngọc nhìn Thiết Thế Hâm từ trên xuống dưới: “Thiết đại nhân, ngài gặp phải chuyện gì sao?”

Kể từ khi Kim Phi đánh bại cuộc vây hãm chung của quân Đảng Hạng và quân Tần Vương ở kênh Hoàng Đồng, tin tốt lần lượt đến, cả quản lý cấp cao và dân làng bình thường đều mỉm cười khi ra ngoài.

Nhưng lúc này Thiết Thế Hâm lại lộ ra vẻ mặt buồn bã.

"Sư huynh tổ tông của ta gần đây lại quấy rầy ta một mực đòi tiền, bảo ta trả tiền công và xây dựng trường học!"

Thiết Thế Hâm vỗ tay nói: “Ngươi cũng biết vì chiến tranh nên tài sản của nhà ta gần như bị tiêu sạch, làm sao ta có thể cho huynh ấy chút tiền nào được?”

Sư huynh Thiết Thế Hâm đang nói đến chính là Phương Linh Quân.

Sau khi nhận được chỉ thị của Kim Phi, Phương Linh Quân bắt đầu phổ biến giáo dục bắt buộc ở quận Quảng Nguyên, kết quả rất tốt nên bắt đầu để mắt đến hai quận bên cạnh quận Quảng Nguyên.

Tuy nhiên, giáo dục bắt buộc phổ cập đòi hỏi phải mời giáo viên và xây dựng trường học, và mọi thứ đều cần có tiền.

Phương Linh Quân đến tìm Thiết Thế Hâm, nhưng Thiết Thế Hâm không chịu đưa nên ông ta ở lại nhà Thế Thế Hâm, khiến Thế Thế Hâm không thể trở về nhà.

"Nếu không có tiền, không thể từ chối Phương tiên sinh được sao?" Tiểu Ngọc nghi hoặc hỏi.

“Ta nói rồi, nhưng Phương Linh Quân có thư của tiên sinh, huynh ấy căn bản không nghe lời ta!” Thiết Thế Hâm cay đắng nói: “Ta đã mấy ngày không về nhà, ta thật sự hết cách, muốn xin bệ hạ giúp ta thuyết phục hòn đá thối cứng đầu này!”

Tiểu Ngọc vừa nghe đã hiểu.

Phương Linh Quân có thư của Kim Phi, theo đạo lý mà nói, Thiết Thế Hâm phải phối hợp với Phương Linh Quân, nếu không Thtết Thế Hâm sẽ không thể giải thích với Kim Phi khi Kim Phi trở lại.

Nhưng trong tay ông ta không có tiền, Phương Linh Quân lại không chịu nghe...

Địa vị của Phương Linh Quân ở làng Tây Hà rất đặc biệt, lời nói của người khác chưa chắc có ích, chỉ có Cửu công chúa mới có thể thuyết phục được ông ta.

Tuy nhiên, việc Thiết Thế Hâm làm chẳng khác nào ném vấn đề này cho Cửu công chúa, điều này có chút sai trái, cho nên ông ta mới không hỏi tâm trạng của Cửu công chúa đang thế nào.

Nếu tâm trạng của Cửu công chúa không tốt, ông ta sẽ không đi trên họng súng.

"Hiện tại tâm trạng của bệ hạ rất tốt, muốn đi thì ngài phải nhanh lên."

Advertisement
';
Advertisement