Xuyên không tới vương triều Đại Khang - Kim Phi (full)

Nếu nhà trọ Kim Xuyên xảy ra vấn đề, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.

"Nhà trọ Kim Xuyên có sự hỗ trợ của tiên sinh, phát triển rất thuận lợi, ta đã tóm tắt ở đây, tiên sinh bớt chút thời gian để xem qua là được."

Chu Trần Thị lấy ra một cuốn sổ nhỏ ở bên cạnh và đưa cho Kim Phi, đồng thời nói: "Chủ yếu là Linh Lung có chuyện muốn bàn bạc với tiên sinh."

Kim Phi nhận lấy cuốn sổ nhỏ nhưng không mở ra, thay vào đó y nhìn Chu Linh Lung với vẻ lo lắng: "Linh Lung cô nương, cô có chuyện gì vậy?"

Khi tiền trang Kim Xuyên mới được thành lập, hoạt động kinh doanh chính của nó là phối hợp với thương hội Kim Xuyên, cho phép dân chúng vay tiền lương trong các công cuộc ra công cứu giúp.

Lúc đầu, dân chúng còn không tin tưởng lắm, nhưng theo thời gian, tiền trang Kim Xuyên chưa bao giờ khất nợ tiền lương của dân chúng, chỉ cần giữ sổ tiết kiệm và khớp mật khẩu, thì có thể rút tiền ra, hơn nữa còn có lãi.

Cùng với sự tuyên truyền của nhật báo Kim Xuyên, bây giờ càng ngày càng có nhiều dân chúng sẵn sàng gửi tiền của họ vào ngân hàng Kim Xuyên.

Sau đó, do chiến tranh, gần như tất cả các tiền trang khác ở Đại Khang đều đóng cửa, cho dù có kéo dài hơi tàn cũng không còn được người gửi tiền tin tưởng nữa.

Tiền trang Kim Xuyên có tiêu cục Trấn Viễn chống lưng, nếu không thì cũng đóng cửa, ngược lại, càng ngày càng có nhiều cửa hàng được mở ra, mặt tiền cửa hàng cũng càng ngày càng lớn, rất nhiều người buôn bán từ nơi khác đến cũng bắt đầu thử gửi tiền tiết kiệm.

Mặc dù trước mắt, lợi nhuận do tiền trang Kim Xuyên mang lại không tốt bằng nhà trọ Kim Xuyên và thương hội Kim Xuyên, nhưng đây là tổ chức có trữ lượng tiền mặt lớn nhất dưới trướng của Kim Phi.

Hơn nữa bất cứ ai sáng suốt đều có thể nhận ra rằng tiền trang Kim Xuyên có tiềm năng vô hạn, sau này khi nó phát triển lớn dần trong tương lai, tầm ảnh hưởng của nó có thể sẽ vượt qua cả thương hội Kim Xuyên và nhà trọ Kim Xuyên.

Trên thực tế, cũng đúng là như thế, trong kế hoạch của Kim Phi, tiền trang Kim Xuyên chính là hình thức ban đầu của một ngân hàng, hơn nữa còn là hình thức ban đầu của ngân hàng trung ương.

Đợi đến khi tình hình ở Đại Khang ổn định, Kim Phi sẽ cố gắng thử cho tiền trang phát hành tiền giấy.

Vì vậy, mức độ coi trọng của Kim Phi đối với tiền trang Kim Xuyên vẫn cao hơn thương hội Kim Xuyên và nhà trọ Kim Xuyên nhiều.

Ánh mắt y nhìn về phía Chu Linh Lung cũng trở nên sắc bén.

“Tiên sinh, ngài đừng lo lắng tiền trang vẫn đang hoạt động rất tốt, Mỗi tháng ta đều đã báo cáo với Tiểu Bắc phu nhân."

Chu Linh Lung phát hiện sắc mặt của Kim Phi có gì đó không đúng thì vội vàng nói: "Ta tìm tiên sinh chủ yếu là vì muốn báo cáo với tiên sinh một chút, gần đây có rất nhiều quyền quý ở bên ngoài phái người đến tiền trang để gửi tiền, có người đề nghị ta trực tiếp tịch thu, còn có người đề nghị ta giả vờ như không biết, ta không biết nên xử lý thế nào, muốn xin tiên sinh cho lời khuyên."

Kim Phi nghe xong thì thở dài nhẹ nhõm, rồi lại lập tức nhíu mày.

Tình huống này là điều y không ngờ tới.

Nhưng cũng không khó hiểu.

Bây giờ khắp nơi ở Đại Khang đang rơi vào hỗn loạn, vào thời điểm này, giàu có cũng chưa chắc đã là một chuyện tốt, ngược lại còn có thể là một tai họa.

Nếu họ không có đủ sức mạnh để bảo vệ tiền tài của mình, những địa chủ đó chỉ là những miếng thịt béo, lúc nào cũng có thể bị người ta cắn một ngụm, thậm chí còn nhà tan cửa nát.

Trong tình hình này, việc họ muốn chuyển tiền đến một nơi tương đối an toàn như tiền trang Kim Xuyên là điều bình thường.

Ví dụ như trong kiếp trước của Kim Phi, một số người giàu có ở các nước bị chiến tranh tàn phá đều thích gửi tiền vào ngân hàng ở các nước u Mỹ.

Kim Phi bưng chén trà lên, nhấp từng ngụm nhỏ.

Cho dù mẹ con Chu Linh Lung không quen thuộc với y cũng có thể nhận ra là y đang suy nghĩ, tất cả mọi người ngừng nói chuyện, uống trà, im lặng chờ đợi.

Đợi hơn mười phút, Kim Phi mới đặt chén trà xuống, mở miệng hỏi: "Có nhiều người như thế không?"

"Ta mới phát hiện ra tình huống này cách đây không lâu, bọn họ làm tương đối bí mật, tạm thời vẫn chưa phát hiện được nhiều."

Chu Linh Lung đáp: "Ta đã sắp xếp một đội nhỏ đi điều tra rồi, nếu tiên sinh cần, lập tức có thể bắt đầu điều tra, sàng lọc những tài khoản bất thường đó."

"Không cần," Kim Phi lắc đầu: "Không những không cần điều tra, chúng ta cũng cần phải khuyến khích họ!"

"Khuyến khích bọn họ?" Trong mắt Chu Linh Lung hiện lên vẻ nghi ngờ, rồi tiếp tục dò hỏi: "Tiên sinh muốn lừa bọn họ gửi tiền vào ngân hàng ư?"

“Đây là một cách thông thường để thu hút tiền tiết kiệm, làm sao có thể gọi là lừa được?" Kim Phi sửa lại.

Chu Trần Thị và Tả Phi Phi nghe thấy vậy thì ánh mắt không khỏi sáng lên.

Bọn họ hiểu ý của Kim Phi.

Mặc dù tiêu cục Trấn Viễn có sức chiến đấu mạnh mẽ, nhưng dù sao cũng có quá ít nhân lực.

Advertisement
';
Advertisement