Xuyên không tới vương triều Đại Khang - Kim Phi (full)

"Rất hân hạnh được đón tiếp tiên sinh, Chu mỗ vô cùng vinh hạnh!"

Chu Du Đạt hỏi: "Tiên sinh thật sự muốn tới xưởng dệt ư?"

"Đương nhiên là muốn," Kim Phi gật đầu: "Không chỉ có xưởng dệt, còn có xưởng làm xi măng, xưởng gang thép, xưởng làm muối, ta đều muốn tới xem."

"Tốt quá rồi!" Chu Du Đạt kích động hỏi: "Ta có thể đi cùng tiên sinh được không?"

Bây giờ những nhà xưởng này đều thuộc quyền quản lý của anh ta, nhưng trước đây Chu Du Đạt chỉ là một học trò, không giỏi quản lý nhà xưởng, nên có rất nhiều thứ không thể nghĩ ra, vừa rồi anh ta còn đang lo lắng, kết quả là Kim Phi lại nói y muốn đến thăm nhà xưởng.

Đến lúc đó, chắc là có thể cùng nhau đặt vấn đề.

“Bây giờ những nhà xưởng này đều dưới quyền quản lý của Chu công tử, ngài đương nhiên phải đi theo!" Kim Phi cười nói.

"Thế thì tốt quá, ta đã tóm tắt một số câu hỏi ở đây, đang chuẩn bị xin tiên sinh chỉ bảo."

Chu Du Đạt vừa nói vừa lấy ra một cuốn sổ nhỏ trong ngực, xem ra anh ta đã chuẩn bị sẵn rồi.

Nhưng còn chưa kịp mở quyển sổ ra, đã bị Kim Phi lấy đi.

“Buổi chiều chúng ta sẽ nói chuyện về nhà xưởng, bây giờ chúng ta làm lễ truy điệu với các anh hùng liệt sĩ và dân chúng trước.”

"Vâng!"

Chu Du Đạt nghe thấy vậy thì vẻ mặt của anh ta cũng trở nên nghiêm túc.

Mặc dù trong hành chuyến đi của Kim Phi cũng không có sắp xếp việc đi tảo mộ tại nghĩa trang, nhưng sau khi biết được quyết định của Kim Phi, nhân viên hộ tống đã lập tức hành động.

Khi Thiết Chùy dẫn đội cận vệ mặc áo giáp hạng nặng, còn có một đội nhân viên hộ tống chạy đến nghĩa trang trước, một nhóm tiến hành kiểm tra an toàn, một nhóm người khác tìm nhân viên quản lý của nghĩa trang, chuẩn bị những vật dụng cơ bản để làm lễ truy điệu.

Sau khi đi vào nghĩa trang, bàn thờ được dùng để làm lễ truy điệu đã được chuẩn bị sẵn sàng, trên bàn cũng được đặt những vật dụng để làm lễ truy điệu như nến, hương, giấy vàng.

Kim Phi hơi khó chịu với lễ nghi rườm rà của thời phong kiến, bình thường khi ở chung với cấp dưới thân thiết như Thiết Chùy thì rất tùy ý, nếu không thì Thiết Chùy sẽ không nói một ít trò đùa lỗi thời với Kim Phi.

Chỉ trong chuyện làm lễ truy điệu cho các liệt sĩ này là Kim Phi rất coi trọng lễ nghi và hoàn thành quá trình làm lễ truy điệu theo đúng thủ tục.

Sau khi kết thúc lễ truy điệu, Kim Phi quanh quẩn trong nghĩa trang hơn nửa giờ, xác nhận rằng nghĩa trang vẫn có người chăm sóc, sau đó mới rời đi.

Trong suốt quá trình, Khánh Hâm Nghiêu và một nhóm thân sĩ đều đã chờ ở cửa nghĩa trang.

Nhìn thấy Chu Du Đạt và Kim Phi sánh vai bước ra ngoài, ánh mắt của rất nhiều thân sĩ nhìn về phía Chu Du Đạt đều thay đổi.

Bởi vì biểu hiện của Chu Du Đạt ở trại tị nạn lúc trước, cộng thêm việc sau khi kết thúc chiến dịch ở dốc Đại Mãng, đã luôn chủ động làm yên lòng dân tị nạn, thậm chí tiêu hết tài sản của gia đình mình để làm điều đó, Kim Phi đánh giá rất cao phẩm chất con người của Chu Du Đạt.

Nhìn bề ngoài thì quyền quản lý một số nhà xưởng đã được Mãn Thương giao cho Chu Du Đạt, nhưng nếu không có sự gợi ý của Kim Phi, làm sao Mãn Thương có thể có quyền lực và sự quyết đoán lớn như vậy?

Mỗi nhà xưởng dưới quyền của Kim Phi đều có thể nói là cây rụng tiền.

Một số nhà máy lần lượt được hoàn thành và đưa vào sản xuất, công việc kinh doanh rất tốt, đương nhiên cũng khiến cho người ta ghen tị.

Hơn nữa, Chu Du Đạt là người khiêm tốn, dễ nói chuyện nên một số thân sĩ nảy ra ý tưởng thành lập một nhà xưởng, cảm thấy Chu Du Đạt là một kẻ dễ bị bắt nạt, muốn nhào nặn một phen, xem liệu có thể vắt ra được một ít nước dầu hay không.

Nhưng bây giờ hầu như tất cả các thân sĩ đều đã từ bỏ ý định này.

Trước đây bọn họ cũng nghe nói rằng chỗ dựa vững chắc sau lưng Chu Du Đạt chắc là Kim Phi, nhưng nghe nói và tận mắt chứng kiến là hai khái niệm khác nhau.

Lúc ở bờ sông, các thân sĩ phát hiện Chu Du Đạt không chào hỏi với Kim Phi, rất nhiều người bắt đầu nghi ngờ tính xác thực của tin đồn.

Nhưng bây giờ bọn họ không còn nghi ngờ gì nữa.

Kim Phi đi làm lễ truy điệu cho các liệt sĩ, ngay cả Khánh Hâm Nghiêu là quan lớn ở biên cương cũng không được đi vào, vậy mà lại gọi Chu Du Đạt đến, hơn nữa hai người còn cùng nhau sánh vai bước ra, tất cả đều cho thấy mối quan hệ giữa hai người thực sự rất khác thường.

Có thể còn tốt hơn so với những lời đồn đại.

Mặc dù Chu Du Đạt là người khiêm tốn, nhưng anh ta cũng không phải là kẻ ngốc, thật ra anh ta cũng đã phát hiện ra có thân sĩ thèm muốn nhà xưởng.

Thực ra khi bước ra từ bên trong, Chu Du Đạt vốn muốn giữ khoảng cách với Kim Phi, nhưng khi nghĩ lại thì thấy không phải lúc nào cũng có cơ hội tốt như vậy, nên anh ta đã đi ra cùng Kim Phi, còn cố tình thể hiện ra dáng vẻ thân mật.

Ý nghĩa trong đó có một loại cảm giác giống như cáo mượn oai hùm.

Ban đầu Kim Phi cũng không để ý, nhưng y nhanh chóng nhận ra ý đồ của Chu Du Đạt, thay vì ngăn cản thì y lại chủ động phối hợp.

Theo kế hoạch, trạm thứ nhất của Kim Phi khi đến Tây Xuyên phải là đi đến xưởng dệt, sau đó ăn cơm trưa tại căng tin của xưởng dệt.

Nhưng vì để tạo bàn đạp cho Chu Du Đạt, Kim Phi đã đến nhà Chu Du Đạt trước.

Nhà họ Chu không ngờ rằng Kim Phi sẽ tới, lập tức vội đến mức hỗn loạn, phối hợp với nhân viên hộ tống để phong tỏa sân trước trước, nghênh đón Kim Phi và hai huynh muội Khánh Hâm Nghiêu đến thư phòng.

Sau đó, Chu Du Đạt với tư cách là chủ nhà, đưa ra lời mời cho các thân sĩ.

Dù sao cũng là diễn kịch cho các thân sĩ xem, nếu bọn họ đều rời đi thì sẽ không còn ý nghĩa gì nữa.

Kim Phi với Khánh Hâm Nghiêu đều đang ở đây, các thân sĩ cũng không dám tự ý rời đi, chỉ có thể đồng ý với lời mời của Chu Du Đạt và tập trung tại phòng khách của nhà họ Chu.

Sau khi Chu Du Đạt chỉ huy nhóm nha hoàn bưng trà lên cho thân sĩ thì vội vàng chạy tới thư phòng.

Nhớ tới lời dặn dò của Kim Phi, Chu Du Đạt đi ra sân sau gọi vợ, nhờ cô ấy ôm đứa bé mới một tháng tuổi, cùng nhau đi gặp Kim Phi.

Trong thư phòng, Kim Phi cũng không nhàn rỗi, lợi dụng lúc này, y bảo Thiết Chùy lấy bản đồ ra, nói cho Khánh Hâm Nghiêu biết về kế hoạch của y đối với Tây Xuyên.

Nếu là trước đây, có người nói với Khánh Hâm Nghiêu rằng thành Tây Xuyên quá nhỏ để có thể chứa được một số lượng lớn dân cư, Khánh Hâm Nghiêu sẽ nhổ nước miếng vào mặt anh ta.

Cho tới bây giờ, Tây Xuyên vẫn luôn là thành trì trung tâm của Xuyên Thục, lãnh thổ rất lớn, và toàn bộ thành trì gần như bị chưa bao giờ có người ở chật kín kể từ khi nó được xây dựng.

Nhưng trong khoảng một năm trở lại đây, với việc đầu tư vào nhà xưởng, Tây Xuyên đã nhanh chóng trở thành một trung tâm công nghiệp của toàn bộ Xuyên Thục, ngoại trừ làng Tây Hà.

Rất nhiều dân chúng từ nhiều quận huyện xung quanh đều đến nhà xưởng để tìm việc làm, hoặc làm một số công việc kinh doanh nhỏ ở xung quanh nhà xưởng.

Còn có nhiều người buôn bán đến từ nơi khác hơn trước.

Mặc dù các nhà xưởng đều được xây dựng ở ngoài thành, nhưng nhiều người ở ngoài thành đương nhiên sẽ đến bên trong thành để chi tiêu.

Dưới sự thúc đẩy của nhà xưởng, bây giờ bên trong thành Tây Xuyên cũng đã trở nên rất sôi động.

Đặc biệt là Khánh Hâm Nghiêu đã nghe theo đề nghị của Kim Phi, phá bỏ các bức tường giữa các tòa nhà trong thành, hơn nữa sau khi hủy bỏ mệnh lệnh cấm đi lại vào ban đêm và lệnh đóng cổng thành thì cuộc sống về đêm của Tây Xuyên nhanh chóng trở nên thịnh vượng.

Hàng đêm, đường phố sầm uất cũng vô cùng sôi động, dân chúng qua lại và khách du lịch ra vào tấp nập.

Sau khi kinh tế phát triển mạnh, không chỉ thu nhập từ thuế buôn bán trong thành đã tăng lên đáng kể, mà những căn nhà trong thành trước đây không người hỏi thăm cũng trở nên khan hiếm.

Bây giờ bên trong thành Tây Xuyên có rất ít căn nhà trống, thậm chí cả những căn nhà cũ nhiều năm không sử dụng, dột khắp nơi cũng đã bị cướp sạch.

Lúc đầu, Khánh Hâm Nghiêu còn tưởng rằng những căn nhà đó đều được những người buôn bán ở bên ngoài mua đi rồi, sau khi phái người đi nghe ngóng mới phát hiện ra rằng thì ra rất nhiều căn nhà cũ trong thành đều được mẹ con Chu Linh Lung mua lại.

Các căn nhà bên trong thành trở nên khan hiếm, cũng có quan hệ dây mơ rễ má với hai mẹ con họ.

Thậm chí có thể nói chính hai mẹ con họ là người đứng đằng sau thúc đẩy chuyện này.

Advertisement
';
Advertisement