Xuyên không tới vương triều Đại Khang - Kim Phi (full)

Nghĩ đến đây, hai tên cướp biển đồng thời quay người lại, tên cướp biển lùn vẫn luôn im lặng đã bị dọa sợ đến mức đứng không vững, toàn thân run cầm cập.

"Ôi, các ngươi quay đi chỗ khác làm gì, nhìn bản đồ đi!" Kim Phi hét lên.

"Kim tiên sinh, chúng ta nhất định sẽ tích cực cải tạo, tranh thủ trở thành một con người mới, xin ngài hãy tha cho chúng ta một mạng!"

Tên cướp biển cao lớn nói: "Sau khi xem bản đồ, chúng ta nhất định sẽ phải chết!"

Thật ra vừa rồi Kim Phi cũng không có suy nghĩ làm gì hai tên cướp biển này, nhưng bọn họ nói như vậy, Kim Phi mới ý thức được vấn đề này.

Mặc dù Kim Phi không phải là người chỉ yêu quý đồ của mình, nhưng bản đồ thế giới thực sự là một bí mật hàng đầu trong thế giới hiện tại.

Châu Âu và Châu Mĩ hiện tại vẫn nằm trong tình trạng ngăn cách với thế giới, có dù có một số người bản địa, thì số lượng chắc cũng rất ít.

Một khi người châu Âu có bản đồ chi tiết thì có thể sẽ tìm thấy những nơi này trước.

Mặc dù Kim Phi không sợ người châu Âu, chẳng qua là cướp lại những nơi này từ tay bọn họ thôi, nhưng lần đánh chiếm đầu tiên, tại sao lại để người châu Âu nhanh chân giành trước chứ?

Cho nên, sau khi cướp biển xem xong bản đồ giết chết bọn họ là cách giải quyết tốt nhất, cũng là làm một mẻ khiến bọn họ mãi mãi im miệng.

Mặc dù Kim Phi không thích chém giết, nhưng cướp biển Đông Dương làm đủ mọi tội ác ở Đông Hải, giết chết bọn họ Kim Phi cũng không có chút gánh nặng tâm lý nào.

Nhưng hiện tại Kim Phi chỉ nhìn thấy hai người Châu Âu còn sống này, Kim Phi muốn nhanh chóng tìm hiểu rõ về Châu Âu, và Đông Dương, bọn họ là đường tắt tốt nhất cũng là đừng tắt duy nhất vào lúc này.

Bây giờ cướp biển đã ý thức được điều này, bọn họ có còn đồng ý nói chuyện không? Hoặc là nói, những thứ bọn họ nói có đáng tin không?

Kim Phi đang suy nghĩ làm thế nào để đối phó với hai tên cướp biển này nhưng Thiết Chùy không thể nhịn được nữa.

Anh ta trợn mắt nhìn chằm chằm vào cướp biển nói: "Thành thật trả lời câu hỏi của tiên sinh, ta còn có thể cho các ngươi thoải mái chút, nếu dám giả chết, hoặc là giở thủ đoạn, ta sẽ để các ngươi nếm thử mùi vị thế nào là sống không được chết cũng không xong!"

Kết quả, hai tên cướp biển nghe anh ta nói vậy, càng sợ hãi hơn, tên cướp biển lùn ngồi thẳng xuống đất, tên cướp biển cao cũng bắt đầu run rẩy.

"Được rồi, được rồi!" Kim Phi xua tay với Thiết Chùy, sau đó nói với cướp biển: "Các ngươi cũng không cần phải sợ, chỉ cần các ngươi thành thật trả lời câu hỏi của ta, ta có thể đảm bảo cho các ngươi một con đường sống!"

"Thật sao?" Tên cướp biển cao dường như nắm được một cọng rơm cứu mạng, vội vàng hỏi: "Kim tiên sinh nói lời có giữ lời không?"

"Con mẹ ngươi, ngươi muốn chết à?" Thiết Chùy quát lên: "Tiên sinh nói lời luôn giữ lời, vậy mà ngươi còn định nghi ngờ ngài ấy nói lời không giữ lời sao?"

"Mạng của hai ngươi đối với ta không quan trọng, giết hay giết ngươi cũng không ảnh hưởng lớn đến ta." Kim Phi nói: "Đương nhiên, điều kiện để tha cho các ngươi chính là sau này cần phải nói thật với ta, biết cái gì nói cái đó, không biết thì nói không biết, không được lừa dối ta!"

"Bọn ta đảm bảo không dám lừa dối tiên sinh!" Cướp biển nhanh chóng giơ tay đảm bảo.

"Còn nữa, sau chuyện này, các ngươi nhất định phải ở lại Hắc Thủy Câu, không có sự cho phép của ta, vĩnh viễn không được ra ngoài, nếu phát hiện các ngươi muốn chạy trốn, đánh chết tại chỗ!"

Kim Phi tiếp tục nói: "Các ngươi hãy suy nghĩ đi, có thể chấp nhận thì chúng ta xem bản đồ, không thể chấp nhận thì bây giờ các ngươi có thể chết thoải mái.”

Hai tên cướp biển nghe vậy, im lặng một lúc.

Kim Phi đã nói rõ ràng với bọn họ rồi, hoặc là đồng ý điều kiện, hoặc là chết, không còn lựa chọn thứ ba.

Tên cướp biển cao quay người lại nói: "Tiên sinh, ta đồng ý với ngài, hy vọng ngài có thể nói lời giữ lời!"

Mặc dù nửa đời sau đều phải sống ở Hắc Thủy Câu rất đau đớn, nhưng so với cái chết, chút đau đớn này dường như không phải là không thể chấp nhận được.

"Ngoại trừ tin tưởng ta, ngươi còn sự lựa chọn nào khác sao?" Kim Phi chỉ vào tấm bản đồ trên bàn: "Thời gian của ta rất quý báu, đừng lãng phí thời gian của ta!"

"Vâng!"

Cướp biển cao cũng bất chấp, cất bước đi về phía bàn ăn.

Kết quả, vừa đi được hai bước, lại bị Thiết Chùy chặn lại.

Thiết Chùy lo lắng hắn ta đột nhiên nổi lên làm Kim Phi bị thương, anh ta tiến lên trước dùng dây thừng trói hai tay hai chân của hai tên cướp biển lại, sau đó mới đưa hai tên cướp biển đến bên cạnh bàn.

Dù vậy, Thiết Chùy vẫn đứng bên cạnh bọn họ, sẵn sàng ra tay bất kỳ lúc nào.

Kim Phi cũng không ngăn cản, đến khi Thiết Chùy sắp xếp xong, y mới dẫn Cửu công chúa đi đến trước cái bàn.

Nhưng sau khi trao đổi vài câu, Kim Phi lại phát hiện ra một vấn đề khác, hai tên cướp biển này không hiểu bản đồ của mình.

Không còn cách nào khác, Kim Phi chỉ có thể dạy bọn họ cách xem bản đồ.

Cũng may bọn cướp biển cũng có ít kiến thức về địa lý, hơn nữa xem bản đồ cũng không khó, bọn họ học rất nhanh.

Sau đó, Kim Phi và cướp biển nói chuyện với nhau hơn một giờ ở trước bàn, rồi mới hiểu rõ tình hình đại khái của Vương quốc nước C.

Theo như bọn cướp biển nói, địa hình tổng thể của Châu Âu hiện tại giống như với bản đồ do Kim Phi vẽ, nhưng tên địa danh và quốc gia hoàn toàn khác với kiếp trước của Kim Phi.

Bọn họ nói Vương quốc nước C nằm ở phía đông nam Địa Trung Hải, biển Đỏ ở phía tây bắc.

Đây cũng là lý do tại sao bọn họ có thể đi từ biển Đỏ đến.

Bởi vì biển Đỏ nằm ở phía nam của bọn họ, Vương quốc nước C đã thiết lập một bến thuyền ở biển Đỏ.

Đầu bên kia của Địa Trung Hải có rất nhiều quốc gia nhỏ, nhưng cướp biển không biết số lượng và tên cụ thể, chỉ nói là có vài quốc gia khá lớn và khá nổi tiếng thôi.

Về mối nguy hiểm trên biển, bọn cướp biển cũng nói giống như những gì Kim Phi đã nói trước đó, mối nguy hiểm lớn nhất chính là khả năng xảy ra thời tiết cực đoan, ví dụ như là bão táp gì đó.

"Được rồi, đưa bọn họ về Hắc Thủy Câu đi."

Kim Phi thấy bọn cướp biển đã nói gần hết những gì cần nói rồi, y xua tay ra hiệu cho Thiết Chùy dẫn bọn cướp biển đi.

Từ đầu đến cuối Cửu công chúa vẫn luôn đứng ở bên cạnh lắng nghe.

Mặc dù trước đó Kim Phi đã nói với cô ấy về vấn đề liên quan đến Châu Âu, nhưng lần này nghe cuộc trò chuyện giữa Kim Phi và bọn cướp biển, Cửu công chúa vẫn cảm thấy thu được rất nhiều thứ.

Sau khi Thiết Chùy dẫn bọn cướp biển đi, Cửu công chúa tiến lên hỏi: "Phu quân, chàng thấy như thế nào?"

"Tình hình địa lý chung và mối nguy hiểm trên biển tương tự như những gì ta đã nghĩ trước đây, nhưng ta không ngờ rằng lãnh thổ Vương quốc nước C lại lớn như vậy." Kim Phi trả lời.

Trong ký ức của y, trong lịch sử Châu Âu vẫn luôn đấu tranh qua lại, không ai chịu ai, cho nên rất ít khi xuất hiện quốc gia có lãnh thổ lớn.

Nhưng lãnh thổ Vương quốc nước C đã vượt quá dự liệu của Kim Phi.

Theo miêu tả của bọn cướp biển, lãnh thổ của Vương quốc nước C chiếm toàn bộ phía đông nam Địa Trung Hải, hơn nữa thực lực quốc gia không hề yếu, có thể sẽ tiếp tục thôn tính những quốc gia nhỏ xung quanh.

Nếu Vương quốc nước C thực sự thành công, lãnh thổ có thể mở rộng hơn nữa.

Mà theo những gì cướp biển nói, ngoài Vương quốc nước C, ở phía bắc Địa Trung Hải còn có ít nhất hai quốc gia khá lớn, lãnh thổ và thực lực cũng không hề kém hơn nước C.

Advertisement
';
Advertisement