Xuyên không tới vương triều Đại Khang - Kim Phi (full)

Đông Man quấy nhiễu Đại Khang nhiều năm, từ nhỏ Cửu công chúa đã lấy mục tiêu của cuộc đời mình là chiến đấu chống lại Đông Man, Đảng Hạng, Thổ Phiên.

Bây giờ Đông Man, Đảng Hạng và Thổ Phiên đều lần lượt bị Kim Phi đánh bại, hơn nữa thủ lĩnh của bọn chúng nếu không phải bị xử lý thì là bị bắt giữ, hiện giờ cả ba quốc gia đều đang lâm vào hỗn loạn, mục tiêu của Cửu công chúa xem như thực hiện, nhưng cô ấy vẫn không thích người của ba quốc gia này như trước.

Cô ấy không muốn đàm phán với công chúa Lộ Khiết, thậm chí còn không muốn gặp cô ta.

Theo suy nghĩ của Cửu công chúa, đợi sau khi bình định Giang Nam và Trung Nguyên, Đại Khang khôi phục thực lực, thì sẽ phái ngay đại quân càn quét ba nước này.

Đến lúc đó cái gì mà hòn ngọc quý của thảo nguyên, rồi cả phụ nữ nhà quý tộc gì đó, tất cả đều sẽ bị bắt đến Xuyên Thục làm nha hoàn ấm chân cho Kim Phi, nếu Kim Phi chướng mắt chúng, thì cho làm nô tỳ cho binh sĩ phía dưới.

Đây không phải là do Cửu công chúa quá ác độc, mà đây chính là tình cảnh trước kia của các công chúa Đại Khang đưa đến ba nước này hòa thân, họ đã bị đối xử nhục nhã như vậy.

Cửu công chúa suýt nữa cũng đã đi Thổ Phiên hòa thân. Nếu cô ấy đi thật, thì bây giờ cho dù không chết thì tình cảnh cũng không tốt.


Đáng tiếc Kim Phi không đồng ý để cô ấy dùng vũ lực càn quét ba nước đó, mà y lại quyết định tận lực dùng thủ đoạn mềm mỏng để bình định ba nước này.

Tuy Cửu công chúa không quá tán thành ý tưởng của Kim Phi, nhưng kể từ khi quen biết Kim Phi, thì tất cả những chuyện Kim Phi làm cơ hồ đều là chính xác, cho nên cuối cùng cô ấy vẫn đồng ý.

Nhưng Kim Phi cũng đã đồng ý với cô ấy rằng, nếu thủ đoạn mềm mỏng không thể giải quyết vấn đề ba nước kia, thì đến lúc đó sẽ sử dụng vũ lực.

Bản đồ Hoa Hạ của đời trước không được thiếu dù chỉ một mảnh, đây chính là quan điểm mà Kim Phi luôn giữ vững.

Tỳ nữ đứng sau công chúa Lộ Khiết cảm thấy Cửu công chúa có thái độ kiêu căng, không coi hòn ngọc quý của thảo nguyên ra gì, nhưng cô ta không biết rằng, nếu không phải nể mặt Kim Phi, thì họ hôm nay cũng không thể gặp Cửu công chúa đâu.

Mặc kệ đối phương một thời gian là việc mà người chiếm ưu thế trong đàm phán thường xuyên làm.

Nếu không phải hôm nay Cửu công chúa cần tới bến tàu tiếp Kim Phi, thì ít nhất cô ấy còn muốn kệ công chúa Lộ Khiết nửa tháng nữa.

Bọn thị nữ không hiểu được đạo lý ấy, nhưng công chúa Lộ Khiết là người của hoàng thất, nên chắc chắn là hiểu được.

Trước khi đến đây thì cô ta cũng đã chuẩn bị tâm lý sẽ bị nhục nhã, lúc trước, để có thể đổi lấy được tình báo của lục địa mới, cô ta thậm chí còn chủ động đưa ra việc làm nô tỳ cho Kim Phi nữa kìa.

Dưới góc nhìn của tỳ nữ, công chúa Lộ Khiết làm như vậy là tự hạ thấp bản thân, nhưng cô ta lại biết, có thể làm nô tỳ cho Kim Phi đã là kết quả tốt.

Bởi vì một khi Đông Man bị chiếm lĩnh, với dung mạo và danh tiếng của cô ta ở thảo nguyên, e rằng sẽ bị rất nhiều quan quân chiếm lĩnh Đông Man để ý.

Kim Phi dù sao cũng là người đọc sách, nhiều ít y cũng sẽ có chút cố ky, mà bọn quan quân kia phần lớn xuất thân từ nông dân, hơn nữa còn trải qua kích thích từ chiến trường, tinh thần sẽ phấn khởi kích động, làm việc gì cũng sẽ cực kỳ hung tàn.

Đến lúc đó kết cục của cô ta chắc chăn sẽ bi thảm hơn rất nhiều so với việc làm nô tỳ cho Kim Phi.

Cho nên đối với việc Cửu công chúa lạnh nhạt với mình, công chúa Lộ Khiết không lấy thế mà bực.

Cô ta thấy Cửu công chúa không thèm quan tâm mình, thì chủ động mang người của mình ra đứng ở một góc, cực kỳ thức thời.

Sau đó, Kim Bằng mang các thủy thủ chức vụ cao trên số hiệu Thái Bình đi xuống thang gỗ.

Đến trước Cửu công chúa, anh ta cung kính chào Cửu công chúa theo nghỉ thức quân đội: “Bệ hạ, thuyền phó của số hiệu Thái Bình xin báo cáo, mời ngài ra lệnh!”

“Thuyền phó Kim vất vả rồi!"
Advertisement
';
Advertisement