Xuyên không tới vương triều Đại Khang - Kim Phi (full)

Thật ra, khi nói về lần mạo hiểm trước đó, Cửu công chúa cũng hơi bất đắc dĩ.

Lúc đó cô ấy không dám nói với Kim Phi mà tự mình lên kế hoạch để đi một mình, còn tìm được một nữ nhân viên hộ tống có hình dáng cơ thể tương tự như Kim Phi để đóng vai Kim Phi.

Cuối cùng vẫn bị Kim Phi phát hiện ra và đuổi theo cô ấy. Sau đó Kim Phi còn mắng cô ấy một trận, Quan Hạ Nhi cũng mắng cô ấy.

Bây giờ Kim Bằng lại nói bóng gió về cô ấy, khiến cho Cửu công chúa cảm thấy hơi uất ức.

Nhưng cô ấy cũng biết lần đó xử lý sự việc hơi qua loa, nghĩ đến Kim Bằng cũng lo lắng cho sự an toàn của Kim Phi và mình, hơn nữa chuẩn bị đi liều mạng, Cửu công chúa quyết định không tính toán với anh ta, giả vờ như không nghe thấy gì.

Kim Phi không nghĩ nhiều như vậy, lợi dụng lúc tiếng hô của nhân viên hộ tống và thủy thủ vẫn chưa dừng lại, y nói: "Kim Bằng đại ca đừng lo lắng, có mấy người Thiết Chùy bảo vệ, không ai có thể làm hại ta được!"

Nhìn thấy dáng vẻ không hài lòng của Kim Bằng, Kim Phi nhanh chóng sửa lời và nói: "Được rồi, được rồi, ta hứa với huynh, sau này sẽ cố gắng không đến những nơi nguy hiểm, cũng không đi mạo hiểm, sau này sẽ thành thật nghiên cứu ở trong làng!"


Nghe thấy Kim Phi nói như vậy, Kim Bằng mới hài lòng: "Tiên sinh, đàn ông chúng ta phải giữ lời, đã đồng ý với ta thì nhất định phải làm được, ngài không được lừa ta!"

"Vậy ta phải làm sao bây giờ? Ta làm giấy chứng nhận rồi ấn dấu vân tay cho huynh nhé?" Kim Phi tức giận nói.

"Thế thì không cần; Kim Bằng mỉm cười và xua tay: "Tiên sinh chỉ cần nhớ rằng ngài đã hứa với ta là được, ta tin tưởng vào phẩm chất con người của ngài!"

Thật ra anh ta cũng biết, loại bảo đảm này không có ý nghĩa gì. Thật sự có chuyện gì xảy ra, Kim Phi nên đi lên thì vẫn sẽ đi lên.

Thật ra đây cũng chính là một trong số những lý do khiến nhân viên hộ tống phục Kim Phi.

Ít nhất Kim Phi không phải là loại người nhìn binh lính liều mạng chiến đấu ở phía trước, trong khi mình thì ẩn nấp ở phía sau, là một người sợ chết sẵn sàng bỏ chạy bất cứ lúc nào.

Cho dù ở Thanh Thủy Gốc lúc trước hay ở dốc Đại Mãng, thành Du Quan và Hi Châu sau này, Kim Phi cũng chưa từng lùi bước như những vị tướng lĩnh ẻo lả đó, lần nào cũng luôn ở lại tiền tuyến như những tướng sĩ khác.

Nghe nói rằng vào giây phút cuối cùng ở Hi Châu, Kim Phi đã mặc áo giáp và chuẩn bị đưa các cận vệ của mình lên phát động trận chiến giáp lá cà với quân địch.

Chỉ có những tướng lĩnh như này mới có thể được tướng sĩ kính trọng.

Kim Phi như thế, Khánh Hoài như thế, đám người Trương Lương, Thiết Ngưu, Lưu Thiết cũng như vậy.

"Kim Bằng đại ca, không cần lo lắng cho sự an toàn của ta đâu, nhưng bản thân huynh, chuyến đi này cũng rất nguy hiểm, nhất định phải chú ý an toàn."

Kim Phi nói: “Không chỉ phải chú ý đến sự nguy hiểm của thiên nhiên, mà còn phải chú ý đến cướp biển, vân vân, nếu thực sự gặp phải thì đừng đắn đo gì cả, lúc nên đánh thì phải đánh, nếu không đánh được thì hấy quay trở về ngay, chúng ta đưa thêm người đến đó làm lại!”

Mặc dù địa lý của thế giới này giống kiếp trước, nhưng lịch sử lại hoàn toàn khác nhau, Kim Phi cũng không biết trên đường đi nhóm người Kim Bằng sẽ gặp phải chuyện gì, khi đến lục địa mới sẽ gặp phải chuyện gì.

Cướp biển Châu u đã được phát hiện ở Đông Hải rất nhiều lần, Kim Phi không thể đảm bảo rằng bọn họ sẽ không phát hiện ra lục địa Châu Mỹ trước.

Nghĩ đến những tên cướp biển của Châu u, Kim Phi chợt nhớ ra rằng Trịnh Trì Viễn còn bắt giữ hai tên cướp biển Châu u làm tù binh.

Lúc ấy Kim Phi muốn tra hỏi một chút, nhưng vì bận việc khác nên tạm thời không có thời gian, nên để cho đám người Thiết Chùy nhốt bọn họ lại, chuẩn bị để tra hỏi sau.

Kết quả là bận rộn suốt ngày, hoàn toàn quên mất chuyện này.

"Để cho nhanh thì lát nữa đi hỏi Thiết Chùy xem hai tên cướp biển đó đã đi đâu."

Kim Phi biết bây giờ không phải lúc tra hỏi cướp biển, y thầm nhớ kỹ chuyện này trong lòng.
Advertisement
';
Advertisement