Không dễ dàng gì đợi được Cửu công chúa xem xong phần tấu chương đầu tiên, hai người nhanh chóng nhận lấy tấu chương.
Sau đó cuối cùng bọn họ biết vì sao Kim Phi cắt ngang hội nghị kêu bọn họ qua đây rồi.
Ngoại trừ chiến dịch kênh Hoàng Đồng ở Hi Châu và trận chiến trấn thủ thành Du Quan rất ít khi nhân viên hộ tống xuất hiện thương vong lớn như vậy.
Vụ nổ lần này tuyệt đối có thể nói là lần đột kích kinh khủng nhất rồi.
“Chúng ta quản lý nghiêm ngặt với gói thuốc nổ như vật, bọn chúng từ đâu kiếm được thuốc nổ vậy?”
Tiểu Ngọc hỏi ra nghỉ vấn trong lòng Thiết Thế Hâm. “Thiết Chuỳ nghi ngờ đối phương sử dụng không phải thuốc nổ mà là kíp mìn.”
Kim Phi nói suy đoán của Thiết Chuỳ ra: “Ta đã cho Thiết Chuỳ đến trấn Ngư Khê thăm dò rồi.”
“Chàng kêu Thiết Chuỳ đi Đông Hải rồi ư?” Cửu công chúa nhíu mày nói.
“Đúng vậy.” Kim Phi gật đầu nói: “Anh ta là người hiểu kíp mìn nhất, anh ta là người thích hợp nhất để thăm dò hiện trường.”
“Vậy gần đây chàng chú ý chút, cố gắng đừng ra khỏi làng, nếu như buộc phải ra ngoài nhất định phải mang theo nhiều người chút!” Cửu công chúa nhắc nhở.
Không sợ lúc trộm ra tay chỉ sợ lúc trộm đang rình rập.
Bây giờ suy nghĩ đầu tiên của Cửu công chúa chính là nghỉ ngờ, đây lại là kế hoạch của mưu sĩ nào đó đối phó Kim Phi.
Tuy Thiết Chuỳ trông có vẻ cà lơ phất ngơ nhưng đối với sự bảo vệ của Kim Phi dường như làm được đến không lộ sơ hở.
Kim Phi phái anh ta đến Đông Hải, đội cận vệ nói không chừng sẽ xuất hiện lỗ hổng.
Tuy Cửu công chúa không có bất cứ chứng cứ nào nhưng suy nghĩ này đã nảy ra ngay, hơn nữa còn không gạt đi được.
“Ta biết rồi.” Kim Phi cũng ý thức được sự căng thẳng của Cửu công chúa, trịnh trọng gật đầu,
Cửu công chúa cũng biết bây giờ lo lắng những chuyện làm theo lời đồn này là hao tổn tinh thần vì thế ép buộc bản thân vứt bỏ suy nghĩ này, sau đó quay đầu nhìn sang Tiểu Ngọc: “Gần đây Hàn Phong đang ở đâu?”
“Bây giờ có lẽ Hàn đại ca ở gần đất Tần, nhưng vị trí cụ thể thần cũng không
Tiểu Ngọc trả lời: “Nếu như bệ hạ cần thì thần có thể sắp xếp người đi hỏi thử”
Cuộc chiến gián điệp từ trước đến nay chỉ có đám người Tấn vương phái gian tế xâm nhập và Xuyên Thục và Đông Hải, cục tình báo vẫn luôn không ngừng phái người thâm nhập vào thế lực khác để thăm dò tình báo.
Nếu như cục tình báo là đơn vị đặc vị vậy thì bây giờ Hàn Phong chính là thủ lĩnh đặc vụ lớn nhất Đại Khang.”
Sản vật đất Tân phong phú, hơn nữa nhân viên vận chuyện đã từng chiếm lĩnh, có được cơ sở quần chúng rất mạnh, là một mảnh đất bị mất mà Cửu công chúa dự định thu hồi lại.
Bây giờ đất Tân có các loại thế lực rắc rối phức tạp, có tay sai phái Tân vương để lại, cũng có nơi của quyền quý, gia tộc giàu có, Tấn vương và Đảng Hạng cũng không rảnh rỗi, cũng sắp xếp không ít gian tế ở đất Tân xúi giục người dân, ngăn cản bước tiến của nhân viên hộ tống thu phục đất Tần.
Sau khi trận chiến Hi Châu kết thúc, Kim Phi quyết định không nhanh chóng mở rộng mà là áp dụng phương pháp ổn định để bình định đất Tân, trung nguyên và Giang Nam.
Bây giờ trận chiến Hi Châu đã kết thúc mấy tháng, trong thời gian mấy tháng này Cửu công chúa điều đi không ít nhân viên hộ tống và binh lính từ các nơi, tạo thành một cánh quân Bắc phạt ở nơi biên giới Tân Xuyên.
Còn ra còn gấp rút bồi dưỡng hơn mười nghìn người làm việc văn chức, chuẩn bị cho phân chia ruộng đất của cường hào.
Cửu công chúa đang đợi thời cơ này, khi thời cơ đến rồi quân Bắc phạt sẽ nhanh chóng Bắc tiến lên, lấy tiêu cục Trấn Viễn làm nòng cốt, binh lính những nơi khá điều đến làm phụ trợ, bình định đất Tần.
Hàn Phong là người phụ trách của cục tình báo, gần đây đang đến trấn giữ ở đất Tần, chuẩn bị phối hợp với bộ đội chủ lực của quân Bắc phạt đánh ta thế lực chống đối, mấy quân còn lại đều thu hồi lại.
“Tiên sinh, bệ hạ, Tiểu Ngọc đại nhân nói như vậy, ta lại cảm thấy chuyện này càng kỳ lạ hơn nữa.”
Thiết Thế Hâm nói: “Có khi nào đối phương làm nhiều chuyện như vậy ở Đông Hải chính là muốn chúng ta điều Hàn đại nhân rời khỏi đất Tần, từ đó giảm tốc độ thu hồi đất Tân không?”
“Không loại trừ khả năng này!”