Xuyên không tới vương triều Đại Khang - Kim Phi (full)

Nhà mà Lý Địch sống được tính là nhà ở tập thể dành cho cán bộ trung cấp nhưng thực ra cũng không lớn lắm.

Căn nhà nhỏ này chưa đến ba mươi mét vuông, góc đông bắc là nhà vệ sinh, góc tây bắc chứa vật liệu gỗ, ngoài ra chỉ còn hai gian nhà trệt.

Dưới mái hiên nhà trệt còn có một cái bếp lò, coi như là căn bếp nhỏ của hai anh em.

Có hai phòng, hai anh em mỗi người một phòng, Lý Địch không thể dẫn đám người Nathan vào phòng của em gái, chỉ có thể dẫn họ vào phòng của mình.

Nathan theo sau Lý Địch vào trong nhà và bắt đầu quan sát xung quanh.

Phòng của Lý Địch chỉ khoảng mười mét vuông, có một chiếc giường ở gần cửa sổ, bên cạnh giường là một cái bàn làm việc và một cái ghế, còn ở cuối giường là một chiếc hòm gỗ, ở gần cửa đặt một cái giá rửa mặt.

Còn lại thì không có gì.

Đối với những người dân bình thường mà nói, có thể sống trong ngôi nhà trệt làm bằng gạch ngói đã là điều mơ ước về một ngôi nhà tốt nhưng đối với một


quan viên ngũ phẩm của triều đình mà nói thì có vẻ hơi tồi tàn.

Khi đám người Nathan đi vào và đặt rương xuống, mọi người không còn chỗ để đứng, càng đừng nói đến việc ngồi.

“Các ngươi đều ra ngoài đi!”

Nathan xua tay, đoàn tùy tùng đặt rương xuống và lui ra ngoài. “Nathan huynh đệ mời ngồi!”

Lý Địch chỉ vào chiếc ghế duy nhất trong phòng.

“Lý đại nhân ngồi đi, ta không mệt!” Nathan xua tay.

Trong phòng chỉ có một chiếc ghế, nếu như ông ta ngồi thì chẳng lẽ để Lý Địch đứng hay sao?

Nếu như bình thường đến làm khách thì cũng thôi, dù sao ông ta là khách nhưng lần này ông ta đến đây là tìm Lý Địch giúp đỡ.

Làm gì có đạo lý người đi cầu chuyện thì ngồi còn đối phương thì đứng. “Ngồi đi, ta ngồi ở đây là được!” Lý Địch ngồi xuống chiếc hòm bên cạnh giường.

Nathan nhìn thấy vậy mới ngồi xuống, sau đó trông có vẻ muốn nói nhưng lại thôi.

Lý Địch tuy tuổi không lớn lắm nhưng đã làm việc trong phủ Tể tướng Đảng Hạng trong nhiều năm, vừa nhìn đã biết Nathan muốn nói gì.

Thế là cậu bé cười nói: “Nhà cửa đơn sơ, tiếp đón Nathan huynh đệ không được chu đáo!”

“Không có không có," Nathan nhanh chóng xua tay: “Ta chỉ cảm thấy có chút bất ngờ, không ngờ cuộc sống của Lý đại nhân lại...giản dị như vậy!”

“Không còn cách nào khác, làng Tây Hà trước đây vốn là một thôn nhỏ trên núi, trong hai năm gần đây có rất nhiều người đến, vậy nên nơi ở của mọi người khá chật hẹp.”

Lý Địch nói: “Hơn nữa tiên sinh chúng ta cũng nói, hiện nay quốc gia đang gặp khó khăn, nhiều người dân vẫn phải chịu đói khổ, chúng ta không thể phô trương lãng phí, mà phải đồng tâm hiệp lực giúp đỡ quốc gia vượt qua khó khăn.

Bệ hạ và tiên sinh chúng ta vẫn luôn lấy mình làm gương, trong nhà không có một người tỳ nữ nào, nấu cơm đều là Hạ Nhi phu nhân và Nhuận Nương phu nhân đích thân xuống bếp.

Sau khi bệ hạ lên ngôi, không xây dựng cung điện, thậm chí phòng tân hôn cũng không xây, nhà bọn họ là căn nhà cách hơn một trăm trượng về phía tây kia, Nathan huynh đệ đợi tí nữa có thể đi xeml”

“Đại Khang có người lãnh đạo như bệ hạ và Kim Phi tiên sinh, thật sự là phúc của người dân!” Nathan cảm thán.

Đây không phải là lời khen dối lòng mà đó chính là những gì ông ta cảm thấy.

Cao Nguyên mặc dù lạc hậu nhưng sự so bì giữa các quý tộc lại vô cùng nghiêm trọng, thậm chí đến mức không thể tưởng tượng nổi.

Gada có thể bình định được Cao Nguyên, cũng được coi là một trong những quý tộc ở Cao Nguyên có ý chí chiến đấu, nhưng sau khi bình định Cao Nguyên, ông ta cũng bắt đầu xây dựng rầm rộ cung điện và lăng mộ.
Advertisement
';
Advertisement