Xuyên không tới vương triều Đại Khang - Kim Phi (full)

Tả Phi Phi lúc này vẫn còn ở làng Tây Hà, nhưng một nửa số nữ công nhân của đội súng kíp đã quay trở về núi Thiết Quán.

Biết được tin Kim Phi định đưa cô ấy và đội súng kíp đến đập Đô Giang, Tả Phi Phi lập tức ra roi thúc ngựa nhanh chóng trở về núi Thiết Quán, đưa một nửa số nữ công nhân đến.

Nathan vốn định buổi sáng sẽ ghé thăm Hồng Lư Tự và viện Khu Mật, sau đó tới tìm Kim Phi và Cửu công chúa để chính thức từ biệt, sau đó mới quay về.

Nghe Kim Phi nói sẽ cho ông ta đi nhờ một đoạn, Nathan vui mừng khôn xiết.

Khi ông ta đến đã đi cùng Lý Địch, vì vậy đã được trải nghiệm tốc độ của khinh khí cầu.

Bình thường phải mất một ngày mới leo qua được một ngọn núi, nhưng ngồi khinh khí cầu chỉ mất thời gian một bữa cơm đã có thể bay qua.

Sau khi được trải nghiệm qua tốc độ như vậy, mỗi lần Nathan nhìn thấy khe núi, ý nghĩ đầu tiên xuất hiện trong đầu chính là nếu như có khinh khí cầu thì tốt biết bao.

Đáng tiếc khi trở về, không có Lý Địch đi cùng, Nathan cũng biết rằng Cửu công chúa sẽ không có khả năng phái phi thuyền đưa ông ta trở về.

Đập Đô Giang không hề gần làng Tây Hà, cho dù bây giờ Kim Phi đã sửa xong đường chính, cưỡi ngựa cũng phải mất mấy ngày, Nếu như Kim Phi đồng ý cho ông ta đi nhờ một đoạn, ông ta có thể tiết kiệm được vài ngày thời gian.

Ngoài điều đó ra, Nathan càng mong đợi sẽ có cơ hội nói chuyện với Kim Phi trên đường.

Đáng tiếc ông ta vừa mới đến bên ngoài sân của Kim Phi, đã bị cận vệ của Kim Phi thông báo, yêu cầu ông ta đến sân bay đợi.

Đi đến sân bay, nhóm người Nathan đã bị sốc trước cảnh tượng trước mắt. Bởi vì lần này cần chở một số lượng lớn cựu binh và nữ công nhân, lại thêm đội cận vệ của Kim Phi, nên sân bay đã chuẩn bị sẵn bảy chiếc phi thuyền và mười mấy cái khinh khí cầu.

Sợ hành trình của Kim Phi bị chậm trễ, phi thuyền và khinh khí cầu đều đã được bơm đầy khí trước, buộc ở trên bãi hạ cánh của sân bay.

Sân bay to như vậy, hoàn toàn bị bao phủ bởi phi thuyền và khinh khí cầu, nhìn vô cùng ngoạn mục.

Trong sân, Kim Phi đi đến gặp Bắc Thiên Tâm và con trai, sau đó lại đi ôm hai cô con gái chơi một lúc, Thiết Chùy đến thông báo, chiến đội áo giáp đen và đội súng kíp đã chuẩn bị xong.

Kim Phi thơm nhẹ lên má con gái, sau đó ôm chặt Quan Hạ Nhi đang lén lau nước mắt, rồi quay người lên ngựa, chạy về phía sân bay.

Trên khoảng đất trống ở sân bay, chiến đội áo giáp đen và đội súng kíp đã xếp thành hai đội hình vuông, im lặng chờ đợi.

Thấy Kim Phi đi tới, cả hai đội hình đồng loạt đứng thẳng kính lễ với Kim Phi.

Kim Phi gật đầu cưỡi ngựa đi qua, sau đó dưới sự chỉ dân của nhân viên công tác sân bay, đi đến bên ngoài giỏ treo.

Hiện giờ, súng trường nạp sau vẫn chưa được sản xuất hàng loạt, chỉ có A Quyên mang theo một khẩu, để ngăn chặn kẻ thù phái số lượng lớn chim ưng đến tấn công đội bay, Kim Phi không ngồi chiếc phi thuyền chuyên dụng của y, mà là ngồi một chiếc phi thuyền bình thường.

Không chỉ vậy, để tránh bị người khác để mắt tới, đội cận vệ còn dùng vải đỏ che số hiệu trên tất cả các phi thuyền, bằng cách này, chỉ xét về vẻ bề ngoài, chiếc phi thuyền mà Kim Phi đang ngồi giống hệt sáu chiếc còn lại.

Sau khi Kim Phi lên phi thuyền, chiến đội áo giáp đen và đội nữ công nhân cũng bắt đầu leo lên giỏ treo.

Đại Tráng tìm thấy Nathan: “Ngươi và ta cùng ngồi một chiếc phi thuyền!”

“Được, được." Nathan nhanh chóng đáp ứng, sau đó hỏi: “Xin hỏi danh tính đại danh của tráng sĩ!”

“Ngươi không cần biết tên của ta, chỉ cần đi theo ta là được!”

Đại Tráng vốn là người không nói nhiều, nhưng vừa rồi lại bị Kim Phi mắng một trận, nên không muốn nói chuyện nữa.

Nathan cũng thấy Đại Tráng không muốn để ý đến mình nên thức thời ngậm miệng lại, sai tùy tùng xách hành lý đi theo Đại Tráng.
Advertisement
';
Advertisement