Đại Tráng ra hiệu, tất cả mọi người bắt đầu thu dọn đồ đạc.
Từ khi mở mắt cho đến khi mọi thứ đã sẵn sàng chưa đầy hai phút, đoàn người lại bắt đầu lên đường.
Lúc về thì tốc độ nhanh hơn nhiều, giữa trưa đã về đến đập Đô Giang. “Cảm ơn ngươi đã giúp, ngươi có thể đi nghỉ ngơi rồi”.
Đại Tráng nhìn Nathan: “Nhưng e là phải làm phiền ngươi ở lại đây mấy ngày rồi, đợi ta xong việc sẽ sắp xếp phi thuyền đưa các ngươi về”.
Nathan đã biết sự tồn tại của quân Dã Lang, ngộ nhỡ chạy đến mật báo tin tức, chuyện tiếp theo lại khó xử lý.
Mặc dù hiện giờ bộ lạc Hắc Hổ và bộ lạc Thương Ưng đối đầu với nhau, khả năng này rất nhỏ nhưng không thể không đề phòng.
Thế nên Đại Tráng quyết định tạm thời giữ Nathan ở lại đập Đô Giang trước, đến khi chiến tranh kết thúc thì thả ông ta đi.
“Vị tráng sĩ này, các người muốn ra tay đánh quân Dã Lang sao?”, Nathan hỏi. “Đây không phải là vấn đề ngươi nên hỏi”, Đại Tráng híp mắt.
“Ta không có ý dò thám gì”, Nathan vội xua tay: “Cho hỏi ta có thể quan sát trận đấu không?”
Quân Dã Lang rất có tiếng ở Cao Nguyên, lúc đầu khi bình định Cao Viện, Gada cũng không dám đối đầu trực diện với quân Dã Lang mà chọn cách làm yên lòng.
Bộ lạc Thương Ưng cũng vì thế mà bảo toàn được thực lực.
Kim Phi là người đã đánh bại Gada hai lần liên tiếp, người Đại Tráng dẫn theo vừa nhìn đã biết là những người tinh nhuệ, Nathan rất tò mò khi quân tinh nhuệ của bộ tộc Thương Ưng và quân tinh nhuệ dưới trướng của Kim Phi gặp nhau thì ai sẽ thắng.
Sợ Đại Tráng không đồng ý, Nathan còn nói thêm: “Ta quen với Gunte, có thể tìm ra hắn giúp các ngài”.
Đại Tráng biết Kim Phi dẫn Nathan đến đây, ngoài việc để ông ta nhận rõ kẻ thù, cũng muốn ông ta nhìn thấy sức chiến đấu của tiêu cục Trấn Viễn, cho dù Nathan không đề nghị quan sát trận đấu, Đại Tráng cũng sẽ mang ông ta theo cùng.
Nhưng bây giờ Nathan đã chủ động yêu cầu, ngược lại Đại Tráng không đồng ý nhanh như thế.
Anh ta cố ý giả vờ suy nghĩ một lúc rồi mới trả lời: “Việc này rất quan trọng, ta không thể tự ý quyết định bất cứ việc gì, nhưng lát nữa ta sẽ đi xin chỉ thị với tiên sinh”.
“Cảm ơn, làm phiền tráng sĩ rồi”.
Nathan chắp tay lại với Đại Tráng, đi theo lính trinh sát rời khỏi đó.
Hầu Tử và Đại Tráng cũng cùng đi đến khu kí túc của nhân viên đập Đô Giang.
Kim Phi cực kỳ xem trọng đập Đô Giang, từng sống ở đây một thời gian, Ngụy Đại Đồng còn để lại một sân viện cho y.
Dù Kim Phi không ở nhưng cứ cách mấy ngày cũng sẽ bảo người đến dọn đẹp.
Lúc Đại Tráng và Hầu Từ đến, Kim Phi lại không có ở đây, chỉ có Nhuận Nương và một đội binh lính nữa súng kíp ở đó.
Hỏi Nhuận Nương thì mới biết, Kim Phi đến chỗ con kênh.
Hai người lại cùng đến con kênh, cuối cùng tìm được Kim Phi đang kiểm tra miệng cống ở chỗ con kênh.
“Tiên sinh”, Đại Tráng và Hầu Từ chào Kim Phi.
“Thế nào, là người bộ lạc Thương Ưng à?”, Kim Phi hỏi.
“Đúng thế, Nathan nói là quân Dã Lang của bộ lạc Thương Ưng”.
Sau đó Đại Tráng nói lại tình hình quân Dã Lang cho Kim Phi nghe.
“Theo như Nathan nói, quân Dã Lang hẳn là đội quân mạnh nhất của bộ lạc Thương Ưng, lần này Gunha đã tốn rất nhiều tiền”, Kim Phi hỏi: “Ngoài quân Dã
Lang, còn có đội nào khác không?” . Nhanh nhấ𝘁 𝘁ại == T𝗋UmT𝗋𝒖уện.vn ==
“Không cớ”, Hầu Tử võ ngực nói: “Ta và các huynh đệ đã trinh sát trong phạm vi mấy chục dặm quanh kênh Mô Ngư, chỉ có một đội quân Dã Lang”.
“Ngươi nghĩ thế nào?”, Kim Phi nhìn Đại Tráng.
“Đều nghe theo tiên sinh chỉ huy”, Đại Tráng đáp.