Xuyên không tới vương triều Đại Khang - Kim Phi (full)

Sản lượng lúa nước L là bốm trăm cân trên một mẫu, cao hơn lúa truyền thống gấp mấy lần!

Nói cách khác, nếu dân chúng trồng lúa nước L, cùng mức lao động và diện tích, thu hoạch trong một mùa có thể tốt hơn mấy quý của trước kia!

Nếu mở rộng ra, sản lượng lương thực của Xuyên Thục sẽ tăng lên trên diện rộng, nguy cơ về lương thực cũng sẽ được giảm bớt trên diện rộng.

"Không thể tính toán trên sổ sách như vậy được," Kim Phi giải thích: "Ông Ngụy và Lão Tấn đã cày xới hai mảnh ruộng thí nghiệm này hai lần, bón mấy xe phân, sau đó lại cẩn thận làm cỏ, diệt sâu bọ, không biết đã tốn bao nhiêu công sức, làm sao người bình thường có đủ điều kiện và nghị lực như thế được?"

"Vậy nếu gieo giống cẩn thận, có thể thu hoạch được một trăm cân trên một mẫu chứ đúng không?" Cửu công chúa hỏi.

"Nếu trước khi trồng trọt cày đất một lần, sau đó lại làm cỏ và diệt côn trùng một chút thì chắc là sẽ không có vấn đề gì lớn." Kim Phi gật đầu.

“Ta nhớ là lúc đó phu quân từng nói đặc điểm nổi bật nhất của lúa nước L không phải là năng suất cao mà là khả năng thích ứng mạnh và chu kỳ sinh trưởng ngắn, nếu gieo trồng ở vùng Lĩnh Nam thì có thể thu hoạch ba vụ trong một năm, đúng không?” Cửu công chúa đột nhiên hỏi.

"Đúng vậy," Kim Phi gật đầu, rồi lại giận dữ nói: "Đáng tiếc là Lĩnh Nam đã bị mất rồi!"

Thật ra, theo kế hoạch trước đó của Kim Phi, sau khi đưa lúa nước L vào thì sẽ tiến hành mở rộng ở khu vực Lĩnh Nam trước, đáng tiếc y còn chưa kịp ra tay thì Tứ hoàng tử đã cướp ngôi, Giang Nam rơi vào cảnh hỗn loạn.

Lĩnh Nam xa hơn về phía nam của Giang Nam vốn đã hỗn loạn, bây giờ lại hoàn toàn mất kiểm soát.

“Sớm muộn gì thì trẫm cũng sẽ thu Giang Nam và Lĩnh Nam về!" Cửu công chúa nắm chặt tay và nói.

"Ta tin điều đó!" Quan Hạ Nhi gật đầu đồng ý.

"Bây giờ nói về chuyện Lĩnh Nam vẫn còn hơi sớm," Kim Phi nói: "Đúng rồi, ta có một chuyện muốn bàn bạc với nàng một chút, vốn định tắm rửa xong sẽ đến ngự thư phòng tìm nàng, nếu đã gặp được nàng thì chúng ta nói ở đây luôn đi."

"Phu quân, chàng nói đi," Sắc mặt của Cửu công chúa trở nên nghiêm túc.

"Ngụy tiên sinh muốn có thêm ruộng thí nghiệm để ươm giống, cũng muốn thuê thêm người để chăm sóc, bảo ta đến xin chỉ thị một chút...”

Kim Phi còn chưa nói xong thì đã bị Cửu công chúa cắt ngang: “Được rồi, ông ấy chỉ cần để ý đi chọn người và chọn đất, cho dù ông ấy chọn ở nơi nào, miễn là thích hợp để làm ruộng ươm thì ta sẽ phê chuẩn cho ông ấy!"

"Được, ta sẽ nói cho Ngụy tiên sinh biết!"

Câu trả lời của Cửu công chúa cũng đúng như dự đoán của Kim Phi: "Chuyện thứ hai là ta muốn phái đội viễn chinh đi đến nước K một lần nữa!"

Mặc dù đã được Ngụy Vô Nhai gây trồng, hạt giống của lúa nước L mang về từ năm ngoái, năm nay đã được mùa thu hoạch, nhưng hạt giống mang về từ năm trước thật sự quá ít, thu hoạch của năm nay cũng không đủ để bắt đầu phổ biến trong dân gian, chỉ có thể dùng làm hạt giống cho năm sau.

Nếu mọi việc suôn sẻ thì nhiều nhất cũng phải đến sang năm mới có thể mở rộng theo quy mô nhỏ ở Kim Xuyên.

Kim Phi cảm thấy quá chậm, cho nên dự định phái đội viễn chinh đến nước K một chuyến nữa, cố gắng lấy thêm một ít hạt giống về, tranh thủ bỏ qua bước nhân giống.

"Còn đi ư?" Cửu công chúa khẽ cau mày: "Phu quân chuẩn bị phái thêm bao nhiêu đi?"

Lần trước phái một đội viễn chinh gồm 72 người, cuối cùng chỉ có 32 người trở về, tỷ lệ tổn thất thật sự rất cao.

Những nhân viên hộ tống trở về đã từng nhắc đến nhiều lần trong báo cáo rằng có rất nhiều thổ phỉ ở ven đường đi và những lực lượng vũ trang nhỏ, rất nhiều tổ chức nhìn thấy bọn họ là người Trung Nguyên thì sẽ đòi phí qua đường cắt cổ.

Nếu cuối cùng không đồng ý, đội viễn chinh vừa vội vàng quay lại, xung đột sẽ nổ ra giữa hai bên.

Đặc biệt là lúc trở về, lúc số vàng bạc mà đội viễn chinh mang theo gần như đã tiêu hết trên đường đến đây và khi mua hạt giống, thực sự không có tiền để trả phí qua đường cao ngất trời, thì chỉ có thể xông lên.

Mặc dù dựa vào vũ khí tiên tiến và năng lực quân sự vượt trội, cuối cùng bọn họ cũng mang theo hạt giống giết trở về, nhưng cũng phải trả một cái giá là một sự hy sinh to lớn, còn hình thành mối thù sống chết với nhiều thế lực trên đường đi.

Nếu lại phái thêm một đội viễn chinh đến nước K nữa thì những thế lực này chắc chắn sẽ không bỏ qua bọn họ.

Advertisement
';
Advertisement