Nathan thầm thở dài, cầm bút trên bàn.
Ông ta biết, bản hiệp ước này hoàn toàn không bình đẳng, rất nhiều điều khoản trong đó có vấn đề, nhưng ông ta đã không còn cách nào nữa.
Nếu còn không kí, bộ lạc Hắc Hổ sẽ biến mất, người trong họ của ông ta cũng không còn.
Hơn nữa cho dù ông ta có bàn cho các điều khoản trên hiệp ước được thỏa đáng, thì có tác dụng gì?
Thậm chí Nathan hơi hối hận, lần trước lúc Thiết Thế Hâm tìm ông ta đàm phán, ông ta lại không kí.
Nếu lần đầu kí ngay, Xuyên Thục sớm đã đưa khinh khí cầu tới, người trong họ ở khe núi cũng sẽ không chết, đứa cháu thứ tư của ông ta cũng không chết.
Nghĩ tới đây, Nathan dùng bút kí tên mình vào, sau đó lại ấn con dấu của người cầm đầu bộ lạc Hắc Hổ.
Tổng cộng có hai bản hiệp ước, Kim Phi thấy Nathan bắt đầu kí, cũng cầm một bản khác, kí tên mình lên, sau đó ấn ngọc tỉ của Cửu công chúa lên.
Tiếp đó hai bên trao đổi, mỗi người lại làm hành động tương tư với một bản khác.
“Nathan huynh đệ, sau này là người một nhà rồi!”
Kim Phi vỗ vai Natha, cười đưa lại bản hiệp ước đã kí.
“Thế này… thế này là xong rồi?”
Nathan nhận hiệp ước, có loại cảm giác không thật.
Có thể kí hiệp ước nhanh như vậy, ông ta rất hài lòng, nhưng ông ta cảm thấy hiệp ước hai nước kí với nhau quan trọng như vậy, dù sao cũng phải tổ chức một nghi thức đặc biệt chứ?
Nhưng bây giờ hai bên đang ở ngự thư phòng, cứ tùy ý kí vào hiệp ước như vậy.
Nathan cảm thấy như đang mơ.
Nhưng thấy chữ kí của Kim Phi trên hiệp ước, cùng với mực đóng dấu chưa khô của ngọc tỷ, Nathan biết đây không phải nằm mơ.
“Tiên sinh, bây giờ đã kí hiệp ước, lúc nào ngài sắp xếp phi thuyền đi tới bộ lạc Hắc Hổ?” Nathan vội hỏi.
Đây cũng là vấn đề ông ta quan tâm nhất.
Mặc dù điều đầu tiên của hiệp ước đã nói rồi, sau khi kí hiệp ước sẽ nhanh hết sức, nhưng cái nhanh này không có thời gian chuẩn xác, nhanh chóng rốt cuộc là nhanh bao nhiêu, hoàn toàn do Kim Phi nói mới tính.
Cho dù một tháng nữa Kim Phi mới phái khinh khí cầu và phi thuyền đi, thì đây cũng là nhanh nhất rồi, ông ta không có cách nào.
Có điều Nathan tin Kim Phi sẽ không làm thế, vì từ khoảnh khắc bắt đầu kí hiệp ước, hai bên đã cùng chung lợi ích, nếu bộ lạc Hắc Hổ không còn, cũng không có lợi gì cho Kim Phi.
Quả nhiên, Kim Phi đáp: “Ta sẽ lập tức phái người đi chuẩn bị, nếu tất cả thuận lợi, chiều nay là có thể xuất phát, trước tiên đi tới Tây Xuyên tiến hành tiếp tế, sau đó sáng sớm mai sẽ đi Cao Nguyên.
Cho dù lỡ thời gian, chiều nay không đi được, thì nhiều lắm là sáng mai, chắc chắn có thể đi!”
Natha nghe xong, vui mừng quá đỗi.
Ông ta cho là nhanh lắm cũng phải ba bốn ngày, ai biết lại nhanh như vậy.
Nathan kích động vội hành lễ với Kim Phi và Cửu công chúa liên tục: “Cảm ơn tiên sinh, cảm ơn bệ hạ!”
“Đã nói rồi, sau này là người một nhà, còn khách khí như vậy làm gì?”
Kim Phi đáp lễ, sau đó hỏi: “Nathan huynh đệ, ngươi đi về cùng một nhóm phi thuyền, hay đợi đến lúc chuyển đợt vật tư tiếp theo mới về?”
“Các huynh đệ chưa quen đường, ta đi về cùng luôn!” Nathan vội nói.
Lần đàm phán này tiến hành quá thuận lợi, thuận lợi tới mức ông ta hơi khó tin, nhất định phải đi về cùng xem thử.
Kim Phi cũng không phản đối, gật đầu nói: “Cũng được”!
Nathan quen thuộc với tình hình Đại Khang nhất, chuyện đàm phán cũng luôn do mình ông ta nỗ lực, nếu Nathan về, cũng dễ trao đổi hơn.
Vừa nãy Kim Phi hỏi vậy, thật ra là đang nhắc Nathan, bảo ông ta về.