Xuyên không tới vương triều Đại Khang - Kim Phi (full)

“Nathan huynh đệ, đúng lúc huynh tới, ta giới thiệu một chút cho các huynh."

Người phụ trách chỉ vào nhóm công nhân đó nói: "Bọn họ đều là nhân viên chủ chốt kỹ thuật của xưởng thép, lần này ngheo theo lệnh của Kim tiên sinh, đi giúp đỡ bộ lạc Hắc Hổ các huynh!"

Nói xong anh ta lại chỉ vào một người đàn ông trung niên nói: "Đây là Triệu Nhị Lượng đội trưởng của bọn họ!"

"Triệu đại nhân, xin chào, cảm ơn Triệu đại nhân không ngại cực khổ đi tới bộ lạc Hắc Hổ!"

Nathan cười hành lễ một cái về phía Triệu Nhi Lượng.

Nathan huynh đệ, ta không phải là đại nhân, ta chính là một công nhân, huynh gọi ta là Triệu Nhị Lượng hoặc là Lão Triệu đều được!"

Triệu Nhị Lượng vội vàng xua tay: "Sau này nhờ vào Nathan huynh đệ, hy vọng Nathan huynh đệ quan tâm nhiều hơn!"

"Vậy sau này ta sẽ gọi huynh là đội trưởng Triệu!" Nathan cười nắm tay của Triệu Nhị Lượng: "Đội trưởng Triệu đến bộ lạc Hắc Hổ chính là khách cao quý nhất của chúng ta, cần gì chỉ cần tìm ta là được!"

Lúc mấy người nói chuyện, những công nhân đó cũng không rảnh rỗi, tháo từ trên xe ngựa xuống một cái rương gỗ lớn.

Hành trang bên trong đều là linh kiện then chốt máy bắn đá cung nỏ hạng nặng và công cụ của họ.

Chờ sau khi sắp xếp xong cái rương, Nathan lại quay đầu lại nhìn Myda và Atcap một cái, sau đó leo lên phi thuyền với Triệu Nhị Lượng cũng không quay đầu lại.

Sau đó, mấy chiếc phi thuyền lần lượt bay lên.

Myda và Atcap luôn đợi phi thuyền bay đến trên tầng mây, hai người mới ngồi trên xe ngựa một lần nữa trở về Hồng Lư Tự.

Trong ngự thư phòng, Kim Phi cũng đóng cửa sổ.

"Bọn họ đi rồi à?" Cửu công chúa đặt tấu gấp xuống hỏi.

"Đi rồi, " Kim Phi để kính viễn vọng xuống, ngồi tới trước mặt Cửu công chúa.

Cô đang định nói tiếp thì Châu Nhi đến báo cáo, nói Trần Văn Viễn tới, cầu kiến Kim Phi.

"Chàng gọi anh ta tới đây à?" Cửu công chúa hỏi.

"Đúng vậy," Kim Phi gật đầu nói: "Không phải đã kết thúc thu hoạch vụ thu rồi sao? Rất nhiều nơi đã bắt đầu công việc đồng áng, ta tìm anh ta đến cùng nhau thương lượng về việc khuyến khích khai hoang."

"Xưởng thép và hợp tác xã mua bán bên đó đều chuẩn bị xong chưa?" Cửu công chúa hỏi.

"Trên cơ bản không thành vấn đề rồi, " Kim Phi gật đầu.

"Vậy cũng tốt!" Cửu công chúa gật đầu.

Cô ấy còn muốn nói thêm gì đó thì Trần Văn Viễn đi vào với Châu nhi.

Sau khi chào hỏi, Trần Văn Viễn lấy ra một kẹp văn kiện: "Bệ hạ, tiên sinh, đây là bản phác họa ta chuẩn bị, mời bệ hạ và tiên sinh xem một chút, nếu không thành vấn đề, ta sẽ gửi đến xưởng in ấn!"

Kim Phi nhận bản phác họa, cùng xem qua một lượt với Cửu công chúa, sau đó gật đầu nói: "Bản phác họa không thành vấn đề, nhưng tạm thời đừng gửi đi."

"Sao vậy?" Trần Văn Viễn hỏi.

"Vì cày bừa vụ thu vừa mới bắt đầu không lâu, nếu bây giờ đã khuyến khích khai hoang, rất nhiều người dân có thể sẽ bỏ ruộng đồng vốn có, chạy đi khai hoang, như vậy sẽ làm lỡ công việc đồng áng đất đai khai hoang ban đầu." Kim Phi trả lời.

Ruộng đồng có chia thành đất đã khai hoang và đất hoang, đất đã khai hoang chính là chỉ cày cấy nhiều năm, độ ẩm của đất đồng ruộng khá tốt, đất hoang lại là chỉ những loại ruộng đất đó trước đây chưa qua cày cấy .

Phần lớn đất hoang nếu không có bón phân, hai năm đầu sau khi khai hoang sản lượng không phải rất cao, cần nuôi dưỡng hai năm mới được.

Theo kế hoạch khuyến khích khai hoang mà Kim Phi đề ra, chỉ cần là nơi không có chủ, ai cày đất trước, chính là thuộc về họ.

Kim Phi có chút lo lắng người dân vì để giành đất khai hoang, từ bỏ đất đã khai hoang mà bản thân đã chia được, ưu tiên đi khai hoang, như vậy có thể tạo thành lãng phí nguồn tài nguyên.

Advertisement
';
Advertisement