“Để lần sau”, Kim Phi đáp: “Ta phải về xử lý vấn đề điều phối nguyên vật liệu để mở rộng nhà xưởng của các cô!”
Nghe Kim Phi nói, Khánh Mộ Lam liền trực tiếp đi về phía trước: "Nào, để ta tiễn tiên sinh!"
Sau khi rời khỏi xưởng cá muối, Kim Phi không đến xưởng nung gạch, xưởng vôi hay những nơi khác để điều phối vật liệu xây dựng mà cùng Thiết Chuỳ và những người khác đi về.
Chuyện chuyên môn để cho người có chuyên môn lo, Khánh Mộ Lam không thích hợp để điều phối công việc giữa các xưởng, bản thân Kim Phi cũng không thích hợp.
Nếu như Trịnh Trì Viễn ở đây, chuyện này có thể giao cho anh ta. Anh ta là người hiểu rõ nhất về biển Đông Hải, cho dù không tự mình làm, Trịnh Trì Viễn cũng có thể dựa theo yêu cầu của Kim Phi để tìm được người phù hợp nhất đi xử lý việc này.
Thật đáng tiếc khi Trịnh Trì Viễn đã đích thân dẫn quân đến nước K.
Nhưng vấn đề này cũng không thể làm khó được Kim Phi, sau khi trở về từ xưởng cá muối, Kim Phi phái người đi tìm Thiết Thế Hâm.
Với tư cách là người đứng đầu viện Khu Mật và là cánh tay phải của Cửu công chúa, Thiết Thế Hâm đương nhiên không thể sống ở một nơi như tửu lâu.
Không phải vì cái gọi là thân phận, mà vì vấn đề an toàn.
Dù sao, Đông Hải bây giờ là một mớ hỗn độn, ai biết trong đám người tị nạn ẩn giấu bao nhiêu tai mắt của các thế lực khác nhau. Nếu ở tửu lâu rồi gặp thích khách thì sẽ rất phiền toái.
Vì vậy, sau khi Thiết Thế Hâm và Từ Cương đến Đông Hải, họ được bố trí vào sống trong doanh trại hộ tống, cách chỗ Kim Phi ở chỉ hơn trăm mét, cho nên ông ta nhanh chóng đi theo cận vệ đến chỗ của Kim Phi.
"Tiên sinh đang tìm ta phải không?"
"Thiết đại nhân, ta có chuyện phải phiền ông giúp đỡ!"
Kim Phi giải thích kế hoạch của mình và Khánh Mộ Lam, sau đó nói: "Thiết đại nhân, ông cũng biết tính khí của Mộ Lam, cô ấy không thích hợp để nhận nhiệm vụ này. Sau khi suy nghĩ kỹ, ta thấy giao việc này cho ông là thích hợp nhất!"
Thiết Thế Hâm nghe vậy, sắc mặt đột nhiên sầm lại: "Đại nhân, viện Khu Mật còn có rất nhiều việc phải làm..."
"Vậy ông đến biển Đông Hải làm gì?" Kim Phi hỏi.
“Ta…ta..." Thiết Thế Hâm bị câu hỏi này làm cho cứng họng, sau đó đột nhiên ông ta như hiểu ra điều gì đó, lắc đầu cười khổ.
Không phải tự ông ta yêu cầu đến Đông Hải, mà là Cửu công chúa đã sắp xếp cho ông ta tới đây.
Khi đó ông ta còn tưởng rằng Cửu công chúa muốn ông ta khuyên can Kim Phi từ bỏ ý tưởng xây dựng thành phố mới, đồng thời đứng giữa điều tiết để Kim Phi và Từ Cương không xích mích với nhau. Nhưng giờ nghe được lời Kim Phi nói, Thiết Thế Hâm đột nhiên hiểu ra Cửu công chúa ngoài hai mục đích trên ra, hẳn là còn có mục đích thứ ba khi cử ông ta đến đây.
Có lẽ trong thâm tâm, Cửu công chúa không đồng ý với việc Kim Phi xây dựng thành phố mới vào lúc này nên đã sắp xếp để ông ta và Từ Cương đến khuyên can y.
Tuy nhiên, Cửu công chúa cũng hiểu rõ Kim Phi. Trong nhiều vấn đề nhỏ, nếu người khác nói có lý thì Kim Phi sẽ nghe theo lời khuyên của đối phương, tuy nhiên, khi hoạch định các chính sách lớn, Kim Phi lại có chút bướng bỉnh.
Lần này y viết ra kế hoạch chi tiết như vậy, chứng tỏ đã cân nhắc kỹ lưỡng rồi mới đưa ra quyết định, chỉ sợ khó có thể thuyết phục được y đổi ý.
Nếu ông ta và Từ Cương có thể thuyết phục được Kim Phi thì tốt quá, còn nếu không được thì chỉ có thể giúp y xây dựng thành phố mới.
Sau khi hiểu rõ điều này, Thiết Thế Hâm cười khổ cúi đầu đáp: "Vâng!"
Sau khi trở về, Thiết Thế Hâm lập tức phái người thông báo cho cấp phó của mình và đội trưởng đội hộ vệ tới họp.
Từ Cương ở ngay sát vách Thiết Thế Hâm và đang đọc báo ở cửa thì nghe thấy lệnh của Thiết Thế Hâm.
Mời cấp phó tới họp là điều dễ hiểu, nhưng tại sao lại gọi cả đội trưởng đội hộ vệ tới họp?
Chẳng lẽ Thiết Thế Hâm muốn đi ra ngoài?
Dù sao cũng không có việc gì làm, Từ Cương cầm tờ báo đi ra, tò mò hỏi: "Thiết đại nhân, ông sắp đi ra ngoài sao?"
"Ta không đi ra ngoài, nhưng lát nữa Tiểu Trần và Tiểu Lưu sẽ ra ngoài”, Thiết Thế Hâm đáp: "Tiên sinh vừa giao cho ta một nhiệm vụ!"