Xuyên không tới vương triều Đại Khang - Kim Phi (full)

Thiết Thế Hâm là cấp trên trực tiếp của Tiểu Lưu, lần này Tiểu Lưu đã phạm sai lầm nghiêm trọng nên Thiết Thế Hâm cũng đến thỉnh tội với Kim Phi và chủ động yêu cầu bãi miễn chức vụ hiện tại của Tiểu Lưu. Thế nhưng Kim Phi lại không đồng ý.

Thứ nhất, Kim Phi quả thực đang thiếu người, nếu bãi chức Tiểu Lưu thì khó có thể tìm được người thay thế.

Dù sao Tiểu Lưu vẫn còn trẻ, trước đây anh ta đã từng tham gia công tác quy hoạch trước khi thi công ở Kim Xuyên, nhưng đây là lần đầu tiên chỉ đạo quá trình thi công nên sai sót là điều khó tránh khỏi.

Sau khi mắc sai lầm, Tiểu Lưu cũng không trốn tránh trách nhiệm mà chủ động tìm cách giải quyết sau khi bị Kim Phi nhắc nhở.

Việc dùng đội an ninh của xưởng cá muối để duy trì trật tự và sắp xếp người của phe ta trà trộn trong đám đông người tị nạn đều là ý tưởng của Tiểu Lưu.

Theo Kim Phi, phạm sai lầm không có gì đáng sợ, chỉ cần biết chủ động nhận lỗi và tìm cách khắc phục là được, do vậy Kim Phi vẫn rất hài lòng với những việc Tiểu Lưu đã làm.

Ngoài ra, cuộc bạo loạn đã được trấn áp kịp thời mà không gây ra quá nhiều thiệt hại nên Kim Phi không cho bãi nhiệm Tiểu Lưu mà yêu cầu Thiết Thế Hâm chỉ xử phạt Tiểu Lưu theo quy định của viện Khu mật.

Thông qua sự việc này, Tiểu Lưu cũng ngày càng trở nên thận trọng hơn trong công việc, việc kiểm soát người tị nạn của đội an ninh cũng trở nên chặt chẽ hơn. Một khi phát hiện ra kẻ nào có ý đồ gây rối, họ sẽ trực tiếp bắt giữ và lập tức chém đầu nếu đó thực sự là gián điệp, còn nếu là người tị nạn thì sẽ bị trục xuất.

Có hàng trăm loại người, hầu hết những người tị nạn đều cảm kích món cháo do thương hội Kim Xuyên phát cho họ. Tuy nhiên, cũng có một số người không hài lòng, họ cảm thấy cháo nấu quá loãng, mỗi ngày được phát cháo hai lần cũng không no. Cho nên họ liên tục phàn nàn rằng Kim Phi giàu mà bất nhân. Mỗi ngày đội đánh bắt mang về không biết bao nhiêu cá và rong biển, vậy mà không nấu cháo đặc hơn.

Sau khi lực lượng an ninh thắt chặt kiểm soát, hầu như không còn người tị nạn nào dám công khai phàn nàn như vậy nữa.

Nếu Từ Cương vừa mới đến, hẳn là sẽ chỉ trích Kim Phi đang hạn chế quyền phát ngôn của người tị nạn. Nhưng bây giờ Từ Cương đã trở thành fan hâm mộ của Kim Phi, sự việc mấy ngày trước cũng khiến ông ta nhận ra việc quản lý người tị nạn lỏng lẻo có thể dẫn tới hậu quả ra sao.

Kẻ gây rối mặc dù đã bị bắn chết, nhưng trong đám người nhất định còn có những gián điệp khác đang ẩn náu, nếu không kiểm soát chặt chẽ lời nói và hành vi của người tị nạn thì chẳng khác nào đang tạo cơ hội cho lũ phản động .

Hiện nay, ngày càng có nhiều người tị nạn tập trung ở Đông Hải, một khi đám phản động này thành công, bạo loạn sẽ không chỉ ảnh hưởng đến Đông Hải mà còn cả Kim Xuyên - nơi đang cung cấp lương thực bổ sung cho Đông Hải, và thậm chí còn ảnh hưởng đến toàn bộ chế độ chính trị của Xuyên Thục.

Trong hoàn cảnh như vậy, việc duy trì sự ổn định ở Đông Hải và giữ cho người tị nạn sống sót là điều quan trọng nhất. Còn về quyền tự do ngôn luận, nó dường như không quan trọng bằng mạng sống.

Sau khi hiểu ra điều này, Từ Cương không những không chỉ trích Kim Phi mà còn là người đầu tiên ủng hộ quyết định của y. Đồng thời, ông ta còn chủ động tới nói chuyện tại nơi những người tị nạn tụ tập để giáo dục tư tưởng cho họ.

Theo kế hoạch ban đầu, những dãy nhà đang xây dựng hiện nay sẽ là khu nhà ở tập thể phục vụ cho việc mở rộng tuyển dụng của xưởng cá muối, nhưng do những cơn mưa bất chợt nên những ngôi nhà giờ đang được dùng làm nơi ở cho người tị nạn.

Những người tị nạn mặc dù đã ổn định hơn trước nhưng họ cũng không thể ở mãi trong khu nhà của xưởng cá muối. Vì vậy sau khi những ngôi nhà này được xây dựng, Tiểu Lưu đã xây thêm một số ngôi nhà ở tập thể ở nơi những người tị nạn tụ tập cho họ chuyển vào đó ở. Sau đó, một nhóm công nhân mới được tuyển dụng để xây dựng tường bao, như vậy việc mở rộng xưởng cá muối bước đầu đã hoàn thành, vậy là tiếp theo có thể mở rộng tuyển dụng trên quy mô lớn.

Công nhân ở xưởng cá muối trước đây đều làm việc nửa ngày rồi lại huấn luyện nửa ngày. Sau khi công nhân mới vào làm việc, Khánh Mộ Lam sẽ điều đội an ninh và một nhóm công nhân có kết quả huấn luyện tốt ra ngoài để thành lập đội chống thổ phỉ tại Đông Hải. Đội này sẽ không tham gia vào công việc sản xuất nữa mà bắt đầu được huấn luyện nâng cao theo tiêu chuẩn của tiêu cục Trấn Viễn.

Không chỉ xưởng cá muối mở rộng mà dưới sự điều phối của Tiểu Lưu, xưởng nung gạch và xưởng xi măng cũng được mở rộng và đưa các lò nung mới vào sử dụng.

Năng lực sản xuất của xưởng cá muối phụ thuộc vào đội đánh bắt, tuyển quá nhiều công nhân cũng không sử dụng hết, nhưng xưởng nung gạch thì khác.

Mặc dù việc sản xuất gạch cũng bị hạn chế bởi số lượng lò nung, nhưng khi không có sự trợ giúp của máy móc hiện đại thì việc đào, vận chuyển đất để làm gạch, vận chuyển gạch ra vào lò nung đều đòi hỏi sức lao động, cho nên nhu cầu về nhân công rất lớn.

Mà những người thợ xây lò nung cũng không nhàn rỗi, sau khi xây dựng xong lò này thì lại ngay lập tức bắt đầu xây một lò mới.

Có đủ gạch và xi măng, đủ nhân công, lương công nhân thấp đến mức gần như không đáng kể nên toàn bộ Đông Hải nhanh chóng trở thành một công trường khổng lồ, các công trình được xây dựng khắp nơi.

Advertisement
';
Advertisement