Xuyên không tới vương triều Đại Khang - Kim Phi (full)

Sau trận chiến, nhiều tướng lĩnh cho phép binh lính của mình cướp bóc, thậm chí tàn sát người dân địa phương để họ được phát tiết và trút hết cảm xúc tiêu cực.

Khánh Mộ Lam cũng biết điều này nên không ngăn cản họ tám chuyện, chỉ yêu cầu các thành viên đội an ninh vẫn đang làm nhiệm vụ tuần tra phải hết sức cảnh giác để đề phòng kẻ khác lợi dụng tình hình này mà trà trộn vào.

Đợi đến khi ca này đã tâm sự phát tiết xong thì lại chuyển sang ca khác.

Khi tất cả các thành viên trong đội an ninh thay phiên nhau dùng bữa tối xong thì đã là tám chín giờ tối.

Sau khi Khánh Mộ Lam xác nhận rằng các thành viên trong đội đều đã được giải toả tâm trạng, cô liền ra lệnh nghỉ ngơi.

Thế là các thành viên trong đội an ninh chia ra theo nhóm và tìm chỗ để ngủ.

Họ bắt đầu hành quân ngay khi vừa mở mắt vào buổi sáng nay và bắt đầu trấn áp bọn thổ phỉ khi đến nơi, cho nên lúc này các thành viên của đội an ninh mệt nhọc cả ngày đã lăn ra đất và ngủ thiếp đi.

Các thành viên đội an ninh ngủ rất say nhưng có một số người không thể ngủ được.

Đúng như Kim Phi, Khánh Mộ Lam và những người khác suy đoán, một số nhóm thổ phỉ nổi lên gần đây đều do cùng một người hoặc một tổ chức điều khiển.

Hơn nữa, tổ chức này cũng đoán được Kim Phi sẽ không ngồi yên chờ chết nên ngoài việc cử người đi điều khiển đám thổ phỉ, bọn chúng còn bí mật bố trí người để mắt tới Đông Hải.

Đội an ninh xưởng cá muối mỗi buổi sáng đều phải ra ngoài tập thể dục, sáng nay Khánh Mộ Lam dẫn đội an ninh ra ngoài. Gián điệp chịu trách nhiệm theo dõi xưởng cá muối tưởng rằng đó chỉ là buổi tập thể dục thông thường. Mãi đến khi không thấy Khánh Mộ Lam và đội an ninh quay lại thì mới vỡ lẽ.

Khi chúng lần theo dấu vết trên đường và tìm được đội an ninh thì đội an ninh đã bao vây trại Ngưu Gia rồi.

Gián điệp nhanh chóng báo tin này cho cấp trên.

Vì vậy, tổ chức đằng sau đã nhanh chóng truyền tin này cho một số nhóm thổ phỉ khác, yêu cầu nhóm thổ phỉ gần trại Ngưu Gia nhất chuẩn bị ứng phó, đồng thời phái thêm gián điệp đến ẩn náu gần trại Ngưu Gia và để mắt đến đội an ninh.

Khu vực xung quanh trại Ngưu Gia là vùng đất bằng phẳng, bây giờ lại là mùa đông, không có nhiều nơi để ẩn náu. Các gián điệp chỉ có thể tản ra và ẩn nấp ở phía xa, đợi cho đến khi trời hoàn toàn tối mới dám ra tay tiếp cận.

Hầu hết các gián điệp đã tìm được nơi ẩn náu từ ban ngày, ví dụ như một trong những gián điệp đã trốn trong khu rừng cách đó hai dặm vào ban ngày. Sau khi trời tối, hắn ta đi theo sườn núi và từ từ di chuyển về phía một bụi cỏ.

Để tránh bị phát hiện, gián điệp bước đi rất chậm rãi, phải mất hơn hai giờ mới tới được chỗ bụi cỏ, sau đó mất hơn nửa giờ để cải trang. Ngay lúc hắn chuẩn bị leo xuống nghỉ ngơi một lát thì đột nhiên nghe thấy phía sau có một âm thanh nhỏ phát ra.

Gián điệp theo phản xạ muốn bỏ chạy, nhưng vừa đứng dậy, miệng đã bị bịt lại, cổ họng trở nên lạnh lẽo, máu tươi phun ra

Gián điệp muốn giãy giụa, nhưng toàn bộ sức lực trong cơ thể hắn cùng với dòng máu dường như tuôn ra hết. Hắn chỉ giãy được vài cái là tắt thở.

Cho đến khi chết, hắn ta cũng không bao giờ biết mình bị phát hiện như thế nào, cũng như kẻ thù làm thế nào mà đến được bên cạnh hắn.

Cảnh tượng tương tự xảy ra khắp nơi xung quanh trại Ngưu Gia.

Hầu Tử mặc đồ đen, đi xuyên màn đêm như một bóng ma, cuối cùng đi đến bên ngoài một bức tường bao.

Nghe ngóng một lúc, anh ta đặt tay lên tường rồi nhẹ nhàng bật người.

Phải nói rằng động tác của Hầu Tử rất chuẩn chỉnh, dù là trèo tường hay đáp xuống đất thì hầu như không phát ra âm thanh.

Nhưng chưa kịp bước vào bên trong, anh ta đã nhìn thấy một bóng đen bay ra từ dưới mái hiên.

Hầu Tử giật mình, nhanh chóng giơ tay lên và hét lên: "A Mai tỷ tha mạng, là ta đây!"

Giây tiếp theo, một thanh kiếm dài áp sát vào cổ anh ta.

"Hầu Tử?"

A Mai nghiêng đầu nhìn, sau khi xác nhận là Hầu Tử, cô ấy tức giận hỏi: "Đêm khuya như vậy, cửa có thì không đi, sao lại trèo tường?"

Nhưng cô ấy vẫn rút thanh kiếm dài lại.


Hầu Tử liền thở ra một hơi dài nhẹ nhõm, thầm mừng vì mình đã hét đủ nhanh, nếu không có lẽ thanh kiếm đã xuyên vào cổ họng anh ta rồi.
Advertisement
';
Advertisement