Xuyên không tới vương triều Đại Khang - Kim Phi (full)

Sau vài câu trả lời, Lão Uông và mấy chiếc cung nỏ hạng nặng bên cạnh đồng thời chuyển hướng, nhắm thẳng vào tướng lĩnh của cấm quân và phó tướng đang ngồi trên lưng ngựa, cùng với lính truyền lệnh đang đánh trống và vẫy cờ lệnh đang đứng trên cao.

"Phóng!"

Theo lệnh của Lão Uông, cung nỏ hạng nặng phát động đợt tấn công thứ hai.

Phó tướng vẫn luôn nhìn chằm chằm vào cung nỏ hạng nặng, nhìn thấy những chiếc cung nỏ hạng nặng chuyển hướng nhắm vào mình và tướng lĩnh thì cung không kịp nhắc nhở mà nhảy xuống ngựa ngay lập tức rồi kéo tướng lĩnh xuống.

Tướng lĩnh chưa kịp phòng bị đã bị phó tướng kéo xuống ngựa khiến ông ta ngã nhào xuống.

Đời trước khi Kim Phi xem phim cổ trang và phim truyền hình thường xuyên nhìn thấy tướng lĩnh dẫn đầu, dũng cảm lao ra chiến trường tiêu diệt kẻ thù để noi gương cho binh lính, sau khi đến thế giới này Kim Phi mới biết phim truyền hình đều là vớ vẩn.

Trên chiến trường, tướng lĩnh không chỉ là người chỉ huy mà còn là người lãnh đạo tinh thần của một vùng.

Nếu một nhân vật như vậy thực sự xông ra phía trước thì nhất định sẽ trở thành mục tiêu tấn công tập trung của kẻ thù, ngay cả là một vị tướng lĩnh hung dữ và mạnh mẽ nhất, một khi bị bao vây trên chiến trường thì gần như sẽ chết mà không cần nghi ngờ.

Một khi tướng lĩnh chết đi thì sẽ ảnh hưởng rất lớn đến tinh thần của phe mình, thậm chí có thể gây ra phản ứng dây chuyền dẫn đến trận chiến cũng thất bại.

Đương nhiên, không có gì là tuyệt đối, chẳng hạn như khi Kim Phi học lịch sử ở đời trước, giáo viên đã nói rằng các tướng lĩnh như Phàn Khoái, Châu Bột đều được ghi lại là những người dẫn đầu.

Chẳng qua điều này xảy ra trước khi một vị tướng lĩnh trở nên nổi tiếng hoặc ngay sau khi ông ta trở nên nổi tiếng để nâng cao tinh thần của binh lính nếu không thời kỳ chiến tranh đặc thù sẽ xuất hiện thất bại.

Ví dụ như khi Kim Phi mới thành lập đội cận vệ của xưởng dệt và tiêu cục Trấn Viễn thì Lưu Thiết và Trương Lương cũng sẽ xung phong dẫn đầu ở phía trước để noi gương cho binh lính, sau này, với sự phát triển của tiêu cục Trấn Viễn thì gần như hai người không còn xông lên phía trước nữa mà chỉ huy ở phía sau.

Dù cho như thế thì vẫn cần đề phòng ám tiễn của kẻ địch, trốn ở ngoài phạm vi cung tên, tốt nhất là có thể để cho binh lính đang chiến đấu quay đầu lại là có thể nhìn thấy, điều này có thể ổn định lòng quân.

Cho nên tướng lĩnh của cấm quân mới ngồi trên lưng ngựa, vì thế vô cùng tức giận với hành động kéo ông ta xuống ngựa của phó tướng.

Ông ta trừng mắt nhìn phó tướng, hỏi: "Ngươi làm cái gì vậy?"

Phó tướng chưa kịp trả lời đã nghe thấy tiếng rít gió bay qua đỉnh đầu, gió mạnh đến mức khiến bờm ngựa chiến tung lên.

Tiếng trống cách đó không xa chợt dừng lại, tướng lĩnh quay đầu nhìn lại thì thấy hai lính truyền lệnh đánh trống và vẫy cờ lệnh đang bay lên.

Hai bóng đen xuyên qua bọn họ và tiếp tục bay ngược về phía sau, bay được vài trăm thước rồi mới rơi xuống.

Tướng lĩnh toát mồ hôi lạnh rồi nhìn nhìn về phía phó tướng với ánh mắt tràn đầy cảm kích.

Nếu vừa rồi phó tướng không ra tay kéo ông ta một phen thì chỉ sợ hiện giờ ông ta cũng có kết cục giống như lính truyền lệnh.

Đừng nói là tướng lĩnh, ngay cả thổ ty đang ẩn náu ở sườn núi đối diện cũng phải giật mình.

“Cung tiễn của bọn họ là loại gì vậy? Sao có thể bắn xa như vậy?"

Thổ ty nhìn về hướng mũi tên cung nỏ hạng nặng rơi xuống thì vẻ mặt hết sức kinh hãi

Ở lượt bắn đầu tiên, cung nỏ hạng nặng đã bắn vào đám đông, hầu hết binh lính cấm quân đều mặc áo giáp mây, uy lực của mũi tên đã bị hao hết sau khi bắn xuyên qua mấy người, thổ ty chỉ ngạc nhiên trước uy lực của cung nỏ hạng nặng mà không quan tâm đến tầm bắn.

Mũi tên bắn lính truyền lệnh là bay chéo đến, sau khi bắn trúng lính truyền lệnh đã bay ngược trở lại, lúc này thổ ty mới nhận ra tầm bắn của mũi tên này cũng đáng sợ như uy lực của nó!

Trước bến tàu, trận chiến vẫn đang diễn ra, phần lớn binh lính cấm quân đều là cựu binh, đồng thời họ cũng phát hiện ra khuyết điểm của cung nỏ hạng nặng, cộng thêm lời nhắc nhở trước đó của lính truyền lệnh đội hình lúc này đã giải tán, thương vong do đợt tấn công bằng cung nỏ hạng nặng lần thứ hai gây ra ít hơn nhiều so với đợt tấn công đầu tiên.

Advertisement
';
Advertisement