Xuyên không tới vương triều Đại Khang - Kim Phi (full)

Kim Phi đứng dưới mái hiên im lặng một lúc lâu, mãi cho đến khi Nhuận Nương gọi mọi người đi ăn cơm, Kim Phi mới bước vào nhà với Cửu công chúa.

Trong bữa ăn, bốn đứa bé đều ríu rít, những người khác cũng hơi phấn khởi, sôi nổi bàn bạc về trận đấu tuyết vừa rồi, sau khi thay quần áo, Bắc Thiên Tầm vẫn chưa đủ đã, hứa ngày mai sẽ dẫn bốn đứa bé lên núi đào tổ sóc, nhưng bốn đứa bé lại rất vui vẻ.

Mặc dù Kim Phi có nỗi băn khoăn, nhưng cũng không muốn làm mọi người mất hứng, nên cũng phụ họa vài câu.

Sau bữa tối, Kim Phi đi theo Cửu công chúa đến ngự thư phòng.

“Phu quân, nghe nói chàng bận rộn trong phòng thí nghiệm cả buổi chiều, không quay về nghỉ ngơi à?"Cửu công chúa hỏi.

"Lúc này không ngủ được." Kim Phi ngồi bên bếp lò, nhặt một thanh sắt lên, nhóm lửa than: "Mang bản tấu của Hàn Phong đại ca đến cho ta xem một chút."

Trước đây, than củi dùng trong nhà của các hoàng đế, tướng quân và tể tướng đều là những cống phẩm được lựa chọn cẩn thận, bếp lò cũng được chế tác cẩn thận và có thể gọi là một mặt hàng thủ công mỹ nghệ, hơn nữa còn có cung nữ và thái giám đặc biệt đến trông coi bếp lò.

Kim Phi và Cửu công chúa đều sử dụng than củi thông thường, bếp lò cũng không phải là đồ thủ công mỹ nghệ gì, chỉ là loại bếp lò do một xưởng gang thép sản xuất hàng loạt, càng không có cung nữ và thái giám đến trông coi, đều là Châu Nhi nhớ tới thì mới lấy thanh sắt gẩy gẩy.

Bản tấu về Trung Nguyên đang đặt trên bàn, Cửu công chúa đi tới tìm, lấy qua đưa cho Kim Phi.

Khi Kim Phi phát hiện chữ ký của bản tấu là của đội Chung Minh, mà không phải là Hàn Phong thì hơi nhíu mày một chút.

Điều này có nghĩa là Tiểu Ngọc đã biết về tình hình ở Trung Nguyên, nhưng tại sao buổi chiều lúc gặp Tiểu Ngọc, cô ấy lại không nói gì?

Hơn nữa Cửu công chúa nói thông tin này là do Hàn Phong truyền về, sau chữ ký của bản tấu lại là của đội Chung Minh chứ?

Cửu công chúa nhận thấy vẻ mặt của Kim Phi thay đổi thì giải thích: “Tình báo do Cục tình báo gửi về tương đối hỗn loạn, sau khi đội Chung Minh sắp xếp lại thì đưa cho ta."

Điều này cũng phù hợp với quy trình làm việc của đội Chung Minh, Kim Phi cũng không nghĩ nhiều, mở bản tấu ra và đọc một cách cẩn thận.

Y đọc rất nghiêm túc, chỉ đọc mấy trang ngắn ngủi, đọc khoảng gần nửa tiếng mới đặt xuống.

Sau khi đặt bản tấu xuống thì cũng không nói gì, mà là cúi đầu suy nghĩ điều gì đó.

Cửu công chúa lo lắng Kim Phi chui vào ngõ cụt, nên suy nghĩ một chút rồi chủ động hỏi: "Trước đó, Thiết đại nhân đã hỏi ta là có phải đến Trung Nguyên cứu trợ thiên tai hay không, phu quân có đề nghị gì không?"

"Quy mô lớn như vậy, làm sao có thể cứu trợ thiên tai chứ?" Kim Phi thở dài một cách bất đắc dĩ: "Trung Nguyên loạn thành như vậy rồi, cho dù chúng ta muốn cứu trợ thiên tai thì cũng không thể vận chuyển lương thực vào được!"

Vừa rồi lúc ăn cơm, Kim Phi đang nghĩ về vấn đề này, nghĩ xem liệu có thể đến Trung Nguyên để cứu trợ thiên tai hay không, nhưng cuối cùng suy đi nghĩ lại thì vẫn bác bỏ ý nghĩ này của mình.

Muốn cứu trợ thiên tai thì vẫn phải vận chuyển lương thực vào trước, hơn nữa còn số lượng lương thực cần thiết rất lớn, chắc chắn không thể dùng phi thuyền để vận chuyển được, nhất định phải đi đường chính.

Bây giờ Trung Nguyên đang loạn thành một đoàn, cho dù tiêu cục Trấn Viễn có thể chiến đấu thì cũng không có khả năng đưa lương thực cứu trợ đến lãnh thổ của Trung Nguyên, cho dù có đưa đi, không có đội quân lớn canh giữ, chỉ sợ cũng khó có thể giữ lại được.

Cửu công chúa biết Kim Phi mềm lòng, khi Kim Phi đến hỏi tình hình của Trung Nguyên, cô ấy đã lo lắng Kim Phi sẽ lập tức nóng đầu lên, muốn đi đến Trung Nguyên để cứu trợ thiên tai, bây giờ nghe thấy Kim Phi nói như vậy thì cô ấy không nhịn được thở phào nhẹ nhõm.

Nhưng còn chưa kịp thở xong, lại nghe thấy Kim Phi nói: “Chúng ta không thể vận chuyển lương thực qua đó, nhưng nàng cảm thấy thế nào nếu nhận những người bị nạn đến Xuyên Thục, hoặc là đưa đến Đông Hải?”

Advertisement
';
Advertisement