Không nói những thứ khác, ánh sáng là trước mắt đèn điện, có thể nói rất có ý nghĩa thời đại.
Con người vốn thích ánh sáng, ghét bóng tối, tổ tiên nghĩ cách lợi dụng ngọn lửa xua tan bóng tối.
Cách này luôn được truyền từ thượng cổ đến bây giờ, mà hôm nay, Kim Phi lại tạo ra một cách mới xua tan bóng tối, sáng hơn lửa rất nhiều!
Khi Kim Phi giải thích về điện năng, chỉ nói mấy câu về đèn điện, nghe có vẻ không được coi trọng lắm.
Đèn điện không được coi trọng lắm mà đã có thể mang đến thay đổi lớn như vậy, vậy thì máy phát điện, động cơ điện mà Kim Phi rất quan tâm còn có thể mang đến thay đổi như thế nào?
"Đương gia, vì sao quả cầu thủy tinh này lại sáng như vậy?"
Quan Hạ Nhi hỏi với vẻ tò mò.
"Cái này..." Kim Phi tạm thời không biết giải thích thế nào, suy nghĩ một lúc, rồi nói: "Nàng cứ coi nó như là một tia chớp có thể suy trì liên tục đi!"
"Tỷ tỷ, ta đã nói đương gia chính là Thiên Lôi đầu thai sang kiếp khác mà!" Nhuận Nương nhịn không được mà nói.
Đây không phải là lần đầu tiên Nhuận Nương gọi mình như thế, Kim Phi cũng chẳng tính toán rõ ràng, cười và nói đùa: "Ta là Thiên Lôi thì chẳng phải các nàng là Điện Mẫu à?"
Ánh sáng trong phòng thí nghiệm không chỉ làm kinh động đến Quan Hạ Nhi, mà còn kinh động đến cả đội tuần tra trong làng, mấy đội ngũ đều cùng lúc chạy tới, nhưng vì phòng thí nghiệm là khu vực cấm, nên bọn họ không tự ý dám xông vào, nhìn thấy nhân viên hộ tống đang trông coi cũng không hoảng sợ thì biết bên trong không có nguy hiểm gì, nên đã tụ tập ở cửa, tò mò nhìn ánh sáng chói mắt phát ra từ cửa sổ.
"Huynh đệ, bên trong xảy ra chuyện gì vậy?"
Một đội viên của đội tuần tra hỏi cận vệ đang trông coi: "Đó là bảo bối gì à, sao lại sáng như thế?"
Cận vệ vẫn luôn canh giữ ở cửa, làm sao biết trong phòng thí nghiệm đã xảy ra chuyện gì đâu chứ?
Nhưng đương nhiên là anh ta sẽ không nói như vậy, mà là liếc mắt nhìn đối phương một cái, nói một cách bình tĩnh: "Không biết đây là đâu à? Đây là phòng thí nghiệm của tiên sinh, tất cả các nghiên cứu đều phải giữ bí mật tuyệt đối, không nên hỏi thì đừng hỏi!
Đội viên của đội tuần tra lập tức cảm thấy kính trọng.
Cận vệ còn đang âm thầm đắc ý thì lão trưởng làng và Tiểu Ngọc cũng chạy tới.
Nhưng bọn họ không xông vào, mà cũng hỏi cận vệ: "Bên trong đã xảy ra chuyện gì vậy? Phi ca không có chuyện gì đấy chứ?"
Cận vệ có thể đắc ý trước mặt các đội viên của đội tuần tra, nhưng cũng không dám làm liều với lão trưởng làng, vội vàng nói: "Lão trưởng làng yên tâm đi, bên trong không có chuyện gì, tiên sinh đang làm thí nghiệm."
"Thí nghiệm gì mà sáng thế?" Lão trưởng thôn hỏi.
"Chuyện này thì ta không biết, ta vẫn luôn đứng gác ở cửa, không vào xem." Lần này cận vệ không nói nhảm nữa, mà là lắc đầu một cách thật thà.
Lão trưởng làng quay đầu nhìn về phía Tiểu Ngọc: "Con có biết không?"
Tiểu Ngọc từng đến ngự thư phòng báo cáo, nghe được Kim Phi và Cửu công chúa nói về máy phát điện và đèn điện gì đó, lúc này trong lòng đã có một ít suy đoán, nhưng cô ấy là một trong những người đứng đầu của đội Chung Minh, giữ bí mật là phẩm chất nghề nghiệp cơ bản hàng ngày của cô ấy, không thể làm lộ cuộc trò chuyện của Cửu công chúa và Kim Phi được.
Cho dù là cha cô ấy hỏi cũng không được.
Vì vậy Tiểu Ngọc lắc đầu mà không hề do dự: "Con cũng không biết!"
Lão trưởng làng hơi thất vọng, nhìn ánh sáng truyền ra từ cửa sổ của phòng thí nghiệm, càng tò mò hơn.
Nói với cận vệ: "Ngươi có thể đi vào thông báo một chút không, nói với Phi ca rằng ta muốn vào xem!”
Nếu là những người khác đưa ra yêu cầu này thì chắc chắn cận vệ sẽ không đồng ý, nhưng địa vị của lão trưởng làng ở trong làng rất cao, con trai Lưu Thiết và con gái Tiểu Ngọc lại là trợ thủ đắc lực của Kim Phi, cận vệ hơi do dự một chút, rồi nói: "Vậy ngài hãy đợi ở cửa một chút, ta đi thông báo, nhưng có thể vào hay không thì ta không dám đảm bảo!"
"Không sao cả, ngươi cứ đi thông báo là được rồi, dù có như nào thì cũng sẽ không trách ngươi!" Lão trưởng làng nhanh chóng xua tay.