Xuyên không tới vương triều Đại Khang - Kim Phi (full)

Đứa con trai đang giúp làm việc nghe thấy vậy thì cũng nói: “Đại nhân, ta có thể làm việc giúp mẹ ta, không cần tiền lương, xin ngài đừng đuổi chúng ta đi!”

Đứa con gái nhỏ không nói gì, nhưng khi nhìn thấy mẹ và anh trai như vậy thì cái miệng nhỏ nhắn mím chặt lại, nước mắt chảy dài trên khuôn mặt.

Tiểu Lưu nói với vẻ dở khóc dở cười: "Ai nói là ta muốn đuổi các ngươi đi chứ? Ta muốn nói cho ngươi biết là tin vui!"

"Tin vui?" Hàn Lưu Thị sửng sốt.

"Đúng vậy, là chuyện tốt, hơn nữa còn là tin vui cực lớn!" Tiểu Lưu lại hỏi: "Các ngươi đã chuẩn bị tinh thần chưa?"

"Xin đại nhân cứ nói!"

"Không phải các ngươi vẫn luôn tìm cha của đứa bé à, chúng ta đã tìm được hắn rồi!" Tiểu Lưu nói.

Đôi mắt của Hàn Lưu Thị lập tức mở to ra, cũng không có quan tâm đến sự khác biệt giữa nam và nữ nữa mà nắm lấy tay áo của Tiểu Lưu: "Thật ư? các ngươi thật sự đã tìm thấy tướng công của ta rồi ư?"

Lúc trước sau khi li tán, Hàn Lưu Thị vẫn luôn đi tìm tướng công, nhưng sau khi tìm kiếm lâu như vậy, lại không có một chút tin tức gì cả, Hàn Lưu Thị đã hơi hết hi vọng rồi, cho rằng chắc chắn là Hàn Trầm đã chết, cũng quyết định một mình nuôi hai đứa bé lớn lên.

Kết quả bây giờ Tiểu Lưu lại nói cho cô ta biết rằng đã tìm được tướng công của cô ta rồi.

Đây đúng là một tin vui cực lớn đối với ba mẹ con bọn họ.

Không chỉ có Hàn Lưu Thị cảm thấy xúc động, hai đứa bé cũng vui vẻ đến mức nhảy múa vui mừng.

“Tẩu tử, ngươi đừng xúc động, ta không cần phải lừa ngươi, chúng ta thật sự đã tìm được tướng công của ngươi rồi!" Tiểu Lưu lùi lại một bước.

Lúc này Hàn Lưu Thị mới phát hiện mình vẫn đang nắm lấy tay áo của Tiểu Lưu, vội vàng buông tay ra, đỏ mặt rồi xin lỗi Tiểu Lưu: “Xin lỗi đại nhân, vừa rồi ta xúc động quá nên thất lễ rồi!”

“Không sao đâu, chuyện này có thể hiểu được mà!”

“Xin hỏi đại nhân, bây giờ tướng công nhà ta đang ở đâu?”

“Hắn đang ở quận Phụng Đài," Tiểu Lưu trả lời.

"Quận Phụng Đài?" Hàn Lưu Thị khẽ cau mày.

Trước đây, cô ta chưa từng đi xa nhà, nên chưa từng nghe nói đến nơi này.

"Đại nhân, chắc chắn là tướng công của ta ư? " Hàn Lưu Thị hỏi một cách cẩn thận: "Liệu có nhầm lẫn gì hay không?"

"Tướng công của ngươi tên là Hàn Trầm đúng không? Là người của trấn Thiết Miếu, huyện An Ninh, quận Đương Dương?"

"Đúng vậy, đúng vậy, đó chính là tướng công của ta." Hàn Lưu Thị vội vàng gật đầu: "Làm thế nào mà các ngươi lại tìm được tướng công của ta?"

Tướng công của cô ta là người duy nhất ở trấn Thiết Miếu tên là Hàn Trầm, khi Tiểu Lưu nói ra ba chữ "trấn Thiết Miếu", điều đó có nghĩa là đối phương không tìm nhầm người.

"Thật ra, Hàn Trầm cũng vẫn luôn tìm kiếm các ngươi, cách đây không lâu, người hắn phái đến đã liên lạc với chúng ta, chỉ là bây giờ ngươi là công nhân của thương hội Kim Xuyên, chúng ta có trách nhiệm bảo vệ ngươi, cho nên mới sắp xếp người đi điều tra trước một chút, xác nhận được rằng thông tin này là thật thì lúc này mới tới báo cho Hàn phu nhân biết!” Tiểu Lưu chắp tay: “Mong Hàn phu nhân đừng trách tội!”

“Không dám, không dám, thương hội cũng đang suy nghĩ cho chúng ta!" Hàn Lưu Thị liên tục xua tay, sau đó hỏi: "Tướng công của ta có tới đón chúng ta không?"

"Cái này..." Tiểu Lưu suy nghĩ một lúc, rồi nói: “Thật sự không dám giấu, lúc chúng ta đang thẩm tra gián điệp thì phát hiện ra người mà Hàn Trầm phái đến nên chúng ta đã bắt giữ đối phương, bây giờ Hàn Trầm còn chưa biết tin tức về Hàn phu nhân, nhưng chúng ta đã sắp xếp người đi liên lạc với hắn rồi, sau đó chúng ta cũng sẽ phái người hộ tống Hàn phu nhân đến gặp hắn!"

"Cám ơn đại nhân, không cần phải phiền phức như vậy, được, chúng ta tự đi tìm tướng công là được rồi." Hàn Lưu Thị vội vàng xua tay.

"Chắc là phu nhân cũng biết bây giờ bên ngoài hỗn loạn đến mức nào, ba mẹ con các ngươi căn bản không thể đến được quận Phụng Đài."

Tiểu Lưu nói: "Hơn nữa bây giờ chúng ta vẫn chưa thể xác nhận tính chính xác của tin tức một cách trọn vẹn, nếu tin tức có sai sót thì chúng ta đi theo cũng có thể bảo vệ sự an toàn của phu nhân và bọn trẻ.”

Advertisement
';
Advertisement