Xuyên không tới vương triều Đại Khang - Kim Phi (full)

"Tiên sinh nói không sai," Kim Bằng gật đầu: "Những củ khoai tây này là do bọn ta tự mình đào lên từ dưới đất, đã đặc biệt cân thử, tổng cộng hai mươi mẫu đất, đào được hơn hai mươi bảy ngàn cân, hơn nữa còn là đất đá trên sườn núi, nếu như trồng ở loại đất tốt hơn, sản lượng hẳn sẽ cao hơn."

Nghe thấy Kim Bằng nói như vậy, nỗi lo trong lòng Cửu công chúa cuối cùng cũng tan biến.

Sau đó Kim Phi lại giảng giải về đặc tính của bắp ngô, bí ngô, hồ tiêu và các loại cây trồng khác cho Cửu công chúa và đám Tiểu Ngọc, nghe thấy thế cả đám vui mừng không thôi.

"Nếu như sản lượng của những loại lương thực này thật sự như lời phu quân nói, nhiều nhất là mười năm nữa, Đại Khang sẽ không còn thiếu lương thực như trước kia nữa!" Cửu công chúa tự tin nói: "Nhiều nhất là hai mươi năm nữa, trẫm sẽ có thể khiến dân số Đại Khang khôi phục lại như trước!"

"Vũ Dương, sự tăng trưởng dân số có thể sẽ nhanh hơn dự đoán của nàng!" Kim Phi nhắc nhở.

Nạn đói và bệnh tật vẫn luôn là hai vấn đề lớn ức chế sự tăng trưởng dân số, khi giải quyết được bất kỳ một cái nào trong đó, dân số cũng sẽ tăng trưởng với quy mô lớn, thậm chí xuất hiện tình trạng bùng nổ dân số.

Ví dụ như triều đại nhà Thanh ở đời trước, lúc mới vừa thiết lập, bởi vì chiến tranh xảy ra hàng năm, tổng dân số cả nước không tới hai chục triệu, nhưng đến cuối triều đại nhà Thanh, vì khoai tây và khoai lang đã được phổ biến rộng rãi và trồng trọt với quy mô lớn, đã giải quyết được vấn đề lương thực cho dân chúng nên dân số nhanh chóng tăng tới bốn trăm triệu, tăng gấp mấy chục lần.

"Phu quân, không phải chàng từng nói, dân số mới là cơ sở xây dựng quốc gia giàu mạnh sao? Nhanh hơn ta dự đoán không phải là chuyện tốt sao?" Cửu công chúa hỏi ngược lại.

"Tăng trưởng dân số là chuyện tốt, nhưng bùng nổ dân số cũng sẽ dẫn đến một ít tai họa ngầm."

Kim Phi nói: "Ví dụ như dân số tăng trưởng quá nhanh, giáo dục, chữa bệnh, công ăn việc làm và các cơ sở hỗ trợ liên quan khác sẽ không theo kịp, sẽ dẫn đến quá nhiều người không có việc gì làm, rất dễ dẫn tới một ít vấn đề an ninh, thậm chí có thể gây ra hỗn loạn."

"Có lý, " Cửu công chúa khẽ gật đầu, sau đó nhìn về phía Thiết Thế Hâm: "Lát nữa chúng ta sẽ bàn luận một chút về chuyện này."

"Tiên sinh, cái này là hạt giống gì?" Tiểu Ngọc cầm một hạt giống màu nâu sẫm, to cỡ trứng chim bồ câu lên hỏi.

"Cái này..." Kim Phi cầm lên cẩn thận xem xét một lúc, sau đó lắc đầu: "Ta cũng không biết."

"Lại có thứ mà đến ngài cũng không biết ư?" Tiểu Ngọc trêu ghẹo.

"Xem cô nói kìa, ai dám nhận là mình biết hết tất cả các loài trên thế giới chứ?" Kim Phi nói: "Châu Mỹ đất rộng tài nguyên nhiều, các loài động thực vật nhiều không đếm xuể, sao ta có thể biết hết tất cả được?"

Đừng nói bây giờ, cho dù là đời trước của Kim Phi, động thực vật chưa được biết đến trong rừng rậm Amazon cũng đếm không hết, Kim Phi chỉ biết một ít loại khá nổi tiếng trong số đó thôi.

"Kim Bằng đại ca, cái này là thứ gì?" Kim Phi nghịch hạt giống trong tay rồi hỏi.

"Dân bản xứ gọi thứ này là Nasax, được trồng ở trong núi, mất ba năm mới trưởng thành, khá giống cây qua lâu của chúng ta, quả nó kết ra cũng giống như vậy, có thể ăn, nhưng mùi vị không ngon lắm, sản lượng cũng không cao lắm, trong danh sách tiên sinh đưa cho ta không có thứ này, nhưng ta nghĩ dù gì cũng tìm thấy rồi nên mang về cho ngài xem thử, có thể dùng thì dùng, không thể dùng thì thôi." Kim Bằng giải thích.

"Lát nữa trở về giao cho Ngụy tiên sinh, tìm một nơi tương tự trồng thử một chút." Kim Phi bỏ hạt giống xuống, không quan tâm lắm.

Đời trước y có xem một đoạn video ngắn, mọi người đều nói phải tin tưởng sự lựa chọn kĩ lưỡng của tổ tiên, Trương Khiên và Trịnh Hòa mang về rất nhiều đồ từ khắp nơi trên thế giới, những thứ không được lưu truyền nhất định là có nguyên nhân mới không lưu hành, có thể là sản lượng không cao, hoặc là không ngon.

Cái thứ tên Nasax gì đấy, nếu bản thân tới bây giờ chưa từng thấy, cũng chưa nghe nói tới, khả năng cao là nó cũng ở trong phạm vi này.

Nhưng đúng như Kim Bằng đã nói, dù sao cũng mang về rồi nên cứ thử trồng một chút xem sao, chỉ cần không phải những loài thực vật xâm lấn như cúc hoàng anh hay cây cỏ lăn là được.

"Đúng rồi Kim Bằng ca, người châu Mỹ trông như thế nào? Bọn họ nói gì huynh nghe có hiểu không?" Tiểu Ngọc tò mò hỏi.

Kim Phi nghe vậy cũng nhìn lại.

Vừa mới nhìn thấy khoai tây thì y đã kích động, còn chưa kịp hỏi nhóm Kim Bằng lần này đi thấy tình hình và hiện trạng của châu Mỹ thế nào.

Advertisement
';
Advertisement