Xuyên không tới vương triều Đại Khang - Kim Phi (full)

"Hạt giống cây canh-ki-na vẫn chưa tìm được, còn khoai lang, khoai tây và bí ngô mà lúc trước tiên sinh nhắc tới thì sao?" Ngụy Vô Nhai lại hỏi.

“Mấy loại hạt giống này đều đã được mang về", Kim Phi gật đầu.

“Cái nào là khoai, cái nào là bí ngô?”, Ngụy Vô Nhai nóng lòng hỏi.

“Sau bữa tối hãy nói chuyện nhé!”

“Tiên sinh cho rằng hiện tại ta còn tâm trạng ăn sao?” Ngụy Vô Nhai nhếch môi.

"Sao ông bảo mình khó mất bình tĩnh lắm?" Kim Phi cười nói đùa.

Ngụy Vô Nhai cũng không tức giận, chỉ thúc giục: "Mau lên mau lên!"

Kim Phi ngừng trêu chọc ông ấy, từ trong túi móc ra hạt giống khoai tây, khoai lang và bí ngô.

"Đây là khoai tây và khoai lang sao?" Ngụy Vô Nhai mỗi tay cầm một hạt giống, cẩn thận quan sát: "Trông cũng khá giống nhau!"

"Chúng không chỉ trông giống nhau mà phương pháp trồng và năng suất cũng giống nhau. Củ sẽ mọc dưới lòng đất”.

"Bí ngô thì sao? Quả cũng mọc dưới lòng đất sao?" Ngụy Vô Nhai cẩn thận đặt hạt khoai tây lên bàn rồi nhặt hai hạt bí lên.

"Bí ngô thì không”, Kim Phi giải thích: “Bí ngô có dây leo rất dài, quả mọc trên dây leo, chúng lớn hơn nhiều so với khoai tây và khoai lang”.

"Nó lớn đến mức nào?"

“Ta nghe nói quả bí ngô lớn nhất có thể nặng tới hàng trăm cân!”

Trong kiếp sống trước của Kim Phi, ở nước ngoài có một cuộc thi bí ngô khổng lồ đặc biệt. Từng có một người đam mê bí ngô khổng lồ đã từng trồng ra một quả bí ngô nặng một ngàn cân.

Kim Phi nói nặng hàng trăm cân là đã nói giảm nói tránh đi rồi.

"Một quả bí ngô có thể nặng hàng trăm cân sao?"

Ngụy Vô Nhai và lão Đàm đồng thời hít sâu một hơi: “Vậy thì không phải là một nhà có thể trồng vài quả bí ngô để nuôi cả nhà trong một năm sao?”

“Đó là một loại bí ngô đặc biệt, cần kỹ năng trồng trọt rất chuyên nghiệp, không thích hợp để nhân rộng trên quy mô lớn”, Kim Phi nói: “Một quả bí ngô thông thường chỉ nặng vài chục cân nhưng có thể trồng ngoài đồng, trước và sau nhà”.

“Tốt quá, tốt quá!” Ngụy Vô Nhai liên tục cảm thán, sau đó hỏi: “Những hạt giống này sẽ được gieo trồng khi nào?”

“Đó chính là chuyện ta đến nói với ông”, Kim Phi nói: “Bí ngô được trồng ở giữa tiết Thanh Minh và tiết Cốc Vũ. Nhưng ngô, khoai lang, khoai tây đều có thể trồng vào mùa xuân, có thể chuẩn bị ngay”.

“Khi trồng những hạt giống này có yêu cầu gì không?”

“Không có yêu cầu gì đặc biệt, khoai tây và khoai lang rất dễ thích nghi, có thể trồng ở hầu hết các cánh đồng. Tuy nhiên, củ của chúng nằm dưới đất, đất càng mềm và tơi xốp thì củ càng to và năng suất càng cao. Ngược lại nếu đất cứng và vón cục, củ sẽ nhỏ hơn rất nhiều”, Kim Phi giải thích.

Ngụy Vô Nhai nghe vậy, nhìn về phía lão Đàm: “Xung quanh làng ta có chỗ nào đất mềm không?”

Lão Đàm suy nghĩ một chút rồi trả lời: "Có một mảnh đất dưới chân núi phía sau làng Quan Gia. Đất ở đó rất mềm, ở đây chúng ta cần hai người để kéo cày, nhưng ở đó chỉ cần một người phụ nữ là có thể kéo cày. Nhưng đây là mảnh đất tốt nhất ở làng Quan Gia, không biết họ có cho chúng ta thuê không”.

"Không sao đâu. Ngày mai ta sẽ đi nói chuyện với Tam gia. Chắc không có vấn đề gì lớn đâu”, Kim Phi nói.

Làng Quan Gia hiện tại cơ bản đều kiếm cơm nhờ Kim Phi. Hơn nữa y cũng không chiếm không đất của họ, cho nên y khá có niềm tin vào việc này.

“Đừng đợi ngày mai, lát nữa ngài hãy tới đó ngay đi”, Ngụy Vô Nhai thúc giục.

"Không đến nỗi khẩn trương như vậy chứ?" Kim Phi nói: "Trời cũng sắp tối rồi, ta chạy đến làng Quan Gia, Tam gia e là đã ngủ rồi!"

"Vậy thì kéo người dậy!" Ngụy Vô Nhai nói: "Ngày mai ngài đi gặp Quan Tam gia, ông ấy còn đi tìm người trong làng nói chuyện, ít nhất sẽ lãng phí một ngày. Chúng ta cũng sẽ tốn thời gian làm đất. Ngài cũng vừa nói, ngô, khoai lang và khoai tây hiện tại có thể trồng ngay. Khoai tây và khoai lang không phải là loại ngũ cốc thông thường. Đây là nguồn lương thực quý giá, không thể chậm trễ!”

“Đúng vậy”, Kim Phi gật đầu: “Được, lát nữa ta sẽ đi tìm Tam gia”.

"Ta đi cùng ngài, trên đường ngài có thể nói cho ta biết khi trồng khoai lang, khoai tây và ngô cần chú ý những gì. Như vậy ta có thể chuẩn bị trước”, Ngụy Vô Nhai nói.

“Được rồi”, Kim Phi cũng bị lây nhiễm sự nhiệt tình của Ngụy Vô Nhai, vội vàng uống hết cháo trắng trong bát, sau đó dẫn Ngụy Vô Nhai đi thẳng đến làng Quan Gia.

Advertisement
';
Advertisement