Xuyên không tới vương triều Đại Khang - Kim Phi (full)

Những hoàng đế khác không coi trọng Minh Châu bởi vì khoảng cách quá xa, cho dù có thể thu được một ít thuế thì cũng sẽ tốn rất nhiều nhân lực và của cải mới có thể vận chuyển nó từ Minh Châu về kinh thành, nếu thu thuế của Minh Châu thì phải gánh vác bổng lộc của quan viên ở Minh Châu, nếu chuẩn bị không tốt thì thậm chí triều đình còn phải bù thêm tiền, vì thế nên cũng mặc kệ luôn.

Nhưng Kim Phi biết rất rõ tầm quan trọng của Minh Châu nên sau khi bình định Giang Nam y đã phái Trịnh Trì Viễn đến Minh Châu để yêu cầu Minh Châu vương đầu hàng nhưng Minh Châu vương đã thẳng thừng từ chối và còn chặt đầu binh lính Đông Hải đi truyền tin.

Minh Châu đã tách rời vương triều Trung Nguyên quá lâu, trước khi Kim Phi phái Trịnh Trì Viễn đi đã đoán rằng rất có thể Minh Châu vương sẽ không chịu đầu hàng nên đã cho phép Trịnh Trì Viễn quyền dùng vũ lực để bình định Minh Châu.

Khi biết tin Minh Châu vương đã giết sứ giả, Trịnh Trì Viễn vô cùng tức giận và lập tức ra lệnh cho đội thủy quân lục chiến cưỡi phi thuyền xuống Minh Châu vương phủ để bắt Minh Châu vương.

Trong Minh Châu vương phủ nuôi dưỡng một lượng lớn hộ vệ, nếu nói Minh Châu vương là hoàng đế của Minh Châu thì những hộ vệ đó chính là cấm quân của hoàng cung, đều là những cao thủ được lựa chọn cẩn thận và trang bị áo giáp đặc chế.

Quy trình sản xuất loại áo giáp này vô cùng phức tạp, không chỉ có trọng lượng nhẹ mà còn cực kỳ cứng, đao kiếm bình thường khó có thể xuyên thủng.

Đáng tiếc là bọn họ gặp phải đội thủy quân lục chiến.

Đội thủy quân lục chiến là đội đặc biệt do Trịnh Trì Viễn thành lập dựa trên mô hình của chiến đội áo giáp đen, quá trình huấn luyện trên bộ gần giống như của chiến đội áo giáp đen, hơn nữa mỗi người đều được trang bị súng trường.

Áo giáp của hộ vệ Minh Châu vương phủ có thể chặn được đao kiếm nhưng lại không thể chặn được đạn súng trường.

Đội thủy quân lục chiếm chỉ dùng không đến một giờ đã có thể chiếm lĩnh được Minh Châu vương phủ, Minh Châu vương cũng bị trúng đạn lạc mà chết.

Minh Châu nằm ở Nam Hải, là điểm trung chuyển quan trọng của Đông Nam Á trong tương lai nên Kim Phi đã ra lệnh Trịnh Trì Viễn tạm thời đóng quân ở Minh Châu và thành lập căn cứ thủy quân ở Nam Hải.

Để xây dựng căn cứ cũng như ổn định Minh Châu, Trịnh Trì Viễn đã huy động không ít thủy quân từ Đông Hải qua đó, Cửu công chúa cũng phái không ít nhân viên hộ tống và binh phủ từ nhiều nơi đến hỗ trợ Minh Châu.

Có thể nói, lực lượng quân sự hiện giờ của Minh Châu có thể mạnh hơn so với Đông Hải.

Cướp biển ở đâu mà không có mắt như vậy? Thế mà dám đến Minh Châu gây rối?

Cho nên Kim Phi mới cảm thấy bản thân nghe lầm.

"Gặp phải cướp biển." Tiểu Ngọc nói lại một lần.

"Thương vong như thế nào?" Kim Phi cau mày hỏi.

“Trước mắt đã nhặt được hơn 570 thi thể người dân, 122 tướng sĩ thiệt mạng, hơn 300 người dân và binh lính bị thương nặng..."

"Bao nhiêu?" Kim Phi lại kinh ngạc.

Không phải y thích ngạc nhiên, nhưng số liệu thương vong này thực sự khiến y bất ngờ.

Không những thương vong của người dân lên đến hơn 500 người mà mà số quân nhân thiệt mạng cũng lên tới hơn 100 người!

Trang bị hiện tại của tiêu cục Trấn Viễn đã vượt qua thời đại này và gần như có thể đánh bại được hầu hết kẻ thù.

Trang bị và tố chất chiến đấu của binh phủ kém hơn một chút nhưng nhân viên hộ tống cũng không coi họ như bia đỡ đạn, mỗi lần chiến đấu, các phi thuyền sẽ thành lập đội ngũ ở phía trước, sau đó nhân viên hộ tống xung phong về phía trước rồi sau khi chiếm được cổng thành thì mới để binh phủ và dân quân vào thành tiếp quản.

Đánh chiếm Trung Nguyên và Giang Nam đã xảy ra nhiều trận có quy mô lớn như vậy nhưng hiếm khi nhân viên hộ tống bị thương vong quá một trăm người.

Kết quả là bọn cướp biển đã gây thương vong cho nhân viên hộ tống và binh phủ ở Minh Châu lên đến hàng ngàn người thì sao Kim Phi có thể không bất ngờ.

Đừng nói là Kim Phi, ngay cả Cửu công chúa thường ngày điềm tĩnh trầm ổn cũng quay lại với vẻ mặt không thể tin nổi.

“Sau khi xảy ra đấu tranh, phi thuyền lập tức quay lại truyền tin, đây là dữ liệu được thu thập trước khi báo cáo trận chiến được gửi về nên ước tính dữ liệu thực tế sẽ nhiều hơn thế này!" Tiểu Ngọc lại bổ sung thêm một câu.

"Báo cáo chiến đấu đâu, đưa cho ta xem một chút!" Kim Phi xòe tay nói.

Tiểu Ngọc nhanh chóng lấy báo cáo chiến đấu ra đưa cho Kim Phi.


Sau khi xem xong báo cáo trận chiến, cuối cùng Kim Phi cuối cùng cũng có hiểu biết sơ bộ về tình hình ở Minh Châu và cuối cùng cũng hiểu tại sao lại có nhiều thương vong như vậy.
Advertisement
';
Advertisement