Xuyên không tới vương triều Đại Khang - Kim Phi (full)

Tổng bộ viết bản thảo xong, trải qua sự xét duyệt của viện Khu Mật và Cửu công chúa, hình thành hiệu đính cuối cùng, sau đó phái người chuyên trách chuyển hiệu đính tới chi nhánh và xưởng in ấn, in ấn ngay tại các nơi trong Trung Nguyên và Giang Nam, tiếp đó giao tới vùng lần cận, như thế có thể tiết kiệm rất nhiều công sức vận chuyển, chỉ có điều hiệu lực thời gian không nhanh như lúc trước, cần kéo dài thời gian hai ngày.

Ba ngày sau, báo giấy đăng bài của Trần Văn Viễn được giao tới mọi miền trong Đại Khang, sau khi biết Tấn vương cấu kết với hải tặc làm ra hành vi tàn bạo ở Đông Hải và Việt Châu, người dân Đại Khang phẫn nộ vô cùng, nhân viên hộ tống các nơi thậm chí còn tự phát động, viết thư xin đánh.

Chốc lát, tinh thần kháng chiến trên khắp cả nước cực kì mãnh liệt, cũng khiến Cửu công chúa rất vui mừng, cảm thấy giảm lao dịch, giảm thuế má không hề vô ích.

Còn Kim Phi thì phớt lờ bên ngoài, ngày đó sau khi sắp xếp xong nhiệm vụ cho Tiểu Ngọc và Trần Văn Viễn, y lập tức chui vào phòng thí nghiệm, sau đó mãi nửa tháng vẫn chưa ra.

Nếu là lúc bình thường, Kim Phi tăng ca liên tục lâu như vậy, Quan Hạ Nhi chắc chắn sẽ phái Bắc Thiên Tầm đi khiêng y về, nhưng Quan Hạ Nhi cũng hiểu tính nghiêm trọng của chuyện lần này, không ngăn cản Kim Phi, mà cho người đi dọn dẹp thêm hai căn phòng trong phòng thí nghiệm, dẫn Nhuận Nương vào ở cùng, chăm sóc cuộc sống hàng ngày cho Kim Phi.

Bận rộn hơn nửa tháng, Kim Phi râu ria xồm xoàm cuối cùng cũng ra khỏi phòng thí nghiệm, dẫn người đi ra sân huấn luyện nhân viên hộ tống ở sau núi.

Cửu công chúa biết tin, lập tức bỏ công việc trong tay xuống nhanh chóng tới sau núi.

Đến căn cứ huấn luyện nhân viên hộ tống, đã thấy Kim Phi với Vạn Hạc Minh và Tả Chi Uyên đang bận rộn ở sân tập bắn.

“Tỷ tỷ, đám người phu quân đang làm gì vậy?” Cửu công chúa đi tới cạnh Quan Hạ Nhi ở rìa sân bãi hỏi.

“Tướng công làm ra một loại súng mới, bọn họ đang thử súng.” Quan Hạ Nhi nói.

Sự xuất hiện của súng trường nạp đạn sau đã hoàn tòa thay đổi phương thức chiến đấu truyền thống, cũng kết thúc thời đại binh khí lạnh, theo Cửu công chúa thấy, đã đạt đến cực hạn của binh khí, kết quả bây giờ Kim Phi lại làm ra súng mới.

Cửu công chúa không khỏi mong đợi.

Dưới cái nhìn chăm chú kì vọng của mọi người, Vạn Hạc Minh và Tả Chi Uyên đã lắp ráp súng mới xong xuôi.

Kim Phi kiểm tra súng mới một lượt, sau đó bưng lên, báng súng tỳ vào vai phải, ngắm đúng vào phía mục tiêu.

Cửu công chúa nhìn cây súng trong tay Kim Phi, hoang mang hỏi: “Cái này không giống với khẩu súng trường trước đó à?”

Vừa dứt lời, đã thấy Kim Phi bóp cò.

Pằng pằng pằng!

Một loạt tiếng súng phát ra trong sân tập bắn.

Cửu công chúa ngơ ngác một lát, sau đó mắt lập tức trợn tròn!

Vĩ nhân từng nói, quyền lực chính trị phát ra từ nòng súng, lực lượng vũ trang mạnh mẽ mới là nền tảng của thành công.

Kim Phi vẫn luôn giữ vững quan điểm tiêu diệt kẻ địch ngay trên đường, kể từ khi lập ra tiêu cục Trấn Viễn y vẫn thường xuyên đổi mới vũ khí, đây cũng là nguyên nhân quan trọng giúp tiêu cục Trấn Viễn có thể nhanh chóng có chỗ đứng.

Đặc biệt là sau khi súng kíp xuất hiện, tiêu cục Trấn Viễn càng không có đối thủ.

Đối với kẻ địch còn đang sử dụng vũ khí lạnh, một cây súng kíp chính là một phương trận cung tên, mỗi một viên cát sắt và cột thép bắn ra đều là một mũi tên, mỗi một cây súng trường nạp sau chính là một chiếc cung nỏ hạng nặng di động, hơn nữa tốc độ bắn, độ chính xác và uy lực đều mạnh hơn cung nỏ hạng nặng di động, vật liệu được sử dụng tốt hơn, chi phí cũng rẻ hơn.

Lượng sắt thép cần sử dụng để chế tạo một chiếc cung nỏ hạng nặng di động đủ để chế tạo ba cây súng trường nạp sau, lượng gỗ được sử dụng lại đủ để chế tạo từ bảy báng súng của súng trường trở lên.

Mũi tên của cung nỏ hạng nặng càng không so được với đạn, nguyên liệu dùng để chế tạo một mũi tên của cung nỏ hạng nặng, đổi thành tiền đồng thì có thể mua nguyên liệu cho mấy chục viên đạn.

Hơn nữa sức nặng của đạn súng trường rất nhẹ, có thể bay xa hơn, lực xuyên thấu cũng mạnh hơn, nếu như không đánh trúng xương của kẻ địch, mà đánh trúng mấy chỗ như bụng, có thể bắn xuyên qua cả thân thể con người.

Bây giờ loại vũ khí nguy hiểm này có thể bắn liên tục rồi, có đáng sợ không cơ chứ?

Nghe tiếng súng dày đặc, trong lòng Cửu công chúa chỉ có một ý nghĩ: nước X và lũ cướp biển phương Tây xong đời rồi!

Nỗi lo lắng trong lòng suốt mấy ngày nay của cô ấy cuối cùng cũng tan biến

Tiếng súng chỉ kéo dài mấy hơi thở thì ngưng, trên tấm bia đối diện xuất hiện đầy dấu đạn, mặc dù Cửu công chúa không đếm, nhưng ít nhất chắc chắn vẫn có hai ba chục dấu.


Kim Phi giơ kính viễn vọng lên nhìn thử tấm bia, cười bảo: "Xem ra vẫn phải luyện thêm kỹ thuật bắn súng cho thật giỏi mới được!"
Advertisement
';
Advertisement