Xuyên không tới vương triều Đại Khang - Kim Phi (full)

Kim Phi vốn định đưa ngân lượng cho đô úy Tiêu, nhưng hắn sống chết không chịu, cuối cùng thấy Kim Phi kiên trì mới nhận mấy chục miếng xà phòng.

Xà phòng là vật tiêu hao, lô xà phòng đầu tiên mà Đường Tiểu Bắc bán ở Quảng Nguyên về cơ bản đã được sử dụng hết.

Lúc này, thị trường xà phòng ở những nơi khác cũng lần lượt được mở ra, nguồn hàng ở núi Thiết Quán nhanh chóng cạn kiệt, dẫn đến tình trạng thiếu xà phòng trong quận.

Nếu như chưa sử dụng xà phòng thì không sao, nhưng một khi đã quen dùng, đột nhiên không có nữa, rất nhiều phụ nữ đều cảm thấy ngứa ngáy.

Còn các thanh lâu thì càng gấp hơn, bây giờ xà phòng đã trở thành nhu yếu phẩm của các thanh lâu, không có xà phòng thì không kinh doanh được.

Những người bỏ tiền ra mua xà phòng về cơ bản đều không thiếu tiền, một miếng xà phòng với giá bán 5 lượng, ở thị trưởng chợ đen cao hơn gấp đôi mà vẫn hết sạch, không có mà mua.

Đó là lí do vì sao đô úy Tiêu từ chối tiền mà lại lấy xà phòng.

Lần này đô úy Tiêu giúp được một việc lớn, Kim Phi đương nhiên sẽ không keo kiệt, lập tức tặng ngay 100 miếng.

Đô úy Tiêu vô cùng cảm kích, đáp lại bằng cách bổ nhiệm Bách phu trưởng, người khi đó có quan hệ tốt với Thiết Chùy trong quận thành thay Kim Phi làm huyện úy binh phủ của Kim Xuyên.

Nói là tạm thay, quay về bổ sung một văn thư nhận lệnh là được rồi.

Bách phu trưởng này cũng là một người suy nghĩ thấu đáo, biết mình nhờ Kim Phi mà được chức huyện úy nên ngay đêm hôm đó đã mang quà tới thăm Kim Phi.

Ngay sau đó, huyện lệnh đi xem bệnh quay về cũng tới, lời trong ý ngoài mong rằng được Kim Phi ủng hộ.

Huyện lệnh và huyện úy liên tục thể hiện thái độ, đồng nghĩa với việc Kim Phi đã kiểm soát huyện nha của Kim Xuyên.

Khi các cựu binh và nữ binh lính trở lại vị trí của họ, ngôi làng cuối cùng đã khôi phục lại trật tự cũ.

Xưởng dệt đêm đó đã mở cửa lại.

Kim Phi, Khánh Mộ Lam, Đường Đông Đông, trưởng làng…

Các quản lý cấp cao của làng Tây Hà lại tụ họp tại phòng họp nhà Kim Phi.

So với lần trước, lần này có thêm ba người, lần lượt là thợ săn cao Hàn Phong, thợ săn lùn Đường Phi, ông lão một tay Triệu Lão Tam.

Khi mọi người đều đã ngồi vào vị trí của mình, Kim Phi đứng dậy nói: “Bây giờ ta có vài chuyện muốn nói”.

“Đầu tiên, lần này xin chân thành cảm tạ hai vị lão Hàn, lão Đường, còn có ông Triệu nữa”.

Kim Phi trịnh trọng hành lễ với ba người bọn họ: “Cảm ơn các vị đã bất chấp nguy hiểm báo tin cho chúng tôi!”

Advertisement
';
Advertisement