Xuyên không tới vương triều Đại Khang - Kim Phi (full)

Một thế hệ hai thế hệ thì không sao nhưng một triều đại Hoàng Đế một triều thần, mỗi một vị Hoàng Đế đều có đội ngũ các thành viên cơ bản của mình, gia tộc lớn tích lũy cũng ngày càng nhiều.

Đất đai và tài nguyên của đất nước đều là cố định, tài nguyên dùng để hỗ trợ sự phát triển của các gia tộc lớn từ đâu mà có?

Một là Hoàng Đế sẽ hy sinh lợi ích của hoàng gia để lôi kéo thành viên chủ yếu của mình, ban thưởng này kia, hai là cướp bóc của người dân.

Càng về sau tài nguyên trong tay hoàng tộc trở nên ít dần, lợi ích của người dân cũng liên tục bị cắt giảm.

Điều này dẫn đến tình hình hiện giờ của Đại Khang.

Các gia tộc lớn nhỏ cố thủ ở khắp Đại Khang, để thỏa mãn cuộc sống xa hoa của mình, họ điên cuồng bóc lột người dân khiến người dân sống cực khổ, cũng phân chia giai cấp.

Dù sao con trai của tể tướng không làm tể tướng thì ít nhất cũng có thể làm quận trưởng.

Các chức quan trong nước không đủ để phân chia cho con cháu của các gia tộc lớn, các thư sinh ngày đêm cố gắng muốn thoát khỏi khó khăn cũng ngày càng khó.

Kim Phi nghĩ hiện giờ Đại Khang đã không còn cứu chữa được nữa, muốn hưng thịnh đâu có dễ như thế.

Trừ khi có thể loại trừ hoàn toàn các gia tộc lớn ở cả Đại Khang, phân chia lại tài nguyên xã hội cho người dân, như thế mới có khả năng.

Nhưng như thế thì phải đối địch với các gia tộc lớn trong cả thiên hạ, độ khó quá cao.

“Tiên sinh, ta không nói bậy đâu”.

Khánh Mộ Lam nói: “Vũ Dương thực sự rất giỏi, cô ấy đã giúp bệ hạ phê duyệt nhiều tấu chương. Lần này gả cho Thổ Phiên cũng là do cô ấy tự mình đề xuất vì muốn kiềm chế Đảng Hạng”.

“Ồ?”

Công chúa có thể phê duyệt tấu chương giúp Hoàng Đế không nhiều, trong đầu Kim Phi lập tức hiện lên cái tên Võ Tắc Thiên.

Lúc đầu nàng ta cũng giúp Hoàng Đế phê duyệt tấu chương, dần dần trở thành Nữ đế một thời.

“Bệ hạ không thích chính sự, lúc tâm trạng tồi tệ, rất dễ tức giận tùy tiện phê duyệt chuyện chính trị”.

Khánh Mộ Lam nhỏ giọng nói: “Vũ Dương đã từng viết thư cho ta nói rằng vì người dân trong thiên hạ, cô ấy sẵn lòng cả đời này không thành thân, chỉ ở trong cung giúp bệ hạ xử lý các công việc chính trị.

Nhưng tình hình hiện giờ của Đại Khang quá căng thẳng, các cuộc nội chiến ở Thổ Phiên cũng gần kết thúc nên Vũ Dương mới nghĩ đến việc liên hôn cố gắng cho Thổ Phiên xuất quân đến kiềm chế Đảng Hạng”.

“Suy nghĩ này của Cửu công chúa khá ổn”.

Kim Phi khẽ gật đầu, cũng cảm thấy khá tò mò và ngưỡng mộ Cửu công chúa.

Thổ Phiên rất gần Kim Xuyên, vì vậy Kim Phi từng tìm hiểu rất kỹ lịch sử của Thổ Phiên trong thế giới này.

Đảng Hạng cũng tiếp giáp với Thổ Phiên, đã từng không ngừng xung đột trong lịch sử.

Phần lớn người Đảng Hạng phải chịu thiệt.

Không phải người Đảng Hạng không thể chiến đấu, mà là vì Thổ Phiên nằm trên cao nguyên, kỵ binh và chiến mã của người Đảng Hạng đánh lên sẽ bị say núi.


Điều này có nghĩa là người Thổ Phiên sẽ luôn ở thế tấn công, nhân lúc người Đảng Hạng không chú ý, bọn họ sẽ tràn xuống cướp bóc rồi bỏ chạy, người Đảng Hạng muốn đuổi theo cũng không thể đuổi được.

Advertisement
';
Advertisement