Xuyên không tới vương triều Đại Khang - Kim Phi (full)

Trong huấn luyện thường ngày, A Mai thường được mời tới để tiến hành các cuộc thực chiến.

Đây chính là chiến thuật đối phó với cao thủ mà Trương Lương đã giày công suy nghĩ.

Cao thủ võ thuật mặc dù tốc độ phản ứng nhanh, thực lực mạnh, nhưng dù sao cũng không phải thần tiên, mười chiếc cung nỏ đồng loạt bắn hoàn toàn có thể phong tỏ đường lui của đối phương.

Quả nhiên, bị các tiêu sư của đội hai đồng loạt nhắm bắn, mặc dù cao thủ cố gắng hết sức để tránh những vẫn bị bắn một mũi tên vào chân.

Sau đó đội hai lại triển khai bắn tiếp!

Lần này cao thủ ngay cả cơ hội tránh né cũng không có, trực tiếp bị bắn trúng ba nhát, trong đó có một mũi tên trúng tim, lập tức tắt thở!

Sau đó, tiêu sư của ba hàng lần lượt phối hợp, ép sát lao lên từ chân núi!

Tiêu sư phụ trách tìm kiếm trong bụi rậm cũng quay lại với xác của hai tên cung thủ.

Trận chiến chính thức kết thúc.

Mãi đến lúc này Kim Phi mới buông cánh tay của Khánh Mộ Lam ra, cùng cô ấy đi lên núi.

“Vũ Dương, cô không sao chứ?”

Có thể thấy Khánh Mộ Lam rất quan tâm đến Cửu công chúa, xem ra quan hệ rất thân thiết, hoàn toàn không có khoảng cách về thân phận, trước tiên bắt Cửu công chúa xoay một vòng, còn cầm tay cô ấy lên, xem xem có bị thương không.

“Tỷ tỷ, ta không sao”.

Cửu công chúa cười khẽ một tiếng: “Nhưng nếu tỷ tới muộn một chút thì không chắc nữa”.

“Muội còn cười được, ta sợ muôn chết luôn”.

Khánh Mộ Lam hậm hực đánh nhẹ vào người Cửu công chúa.

Khi hai tỷ muội đang nô đùa, Kim Phi cũng nhìn Cửu công chúa.

Cửu công chúa lúc này vừa bị rơi xuống nước và phải chạy trốn kẻ địch, trông vô cùng bê tha, tuy nhiên trong mắt vẫn lộ ra vẻ bình tĩnh cùng tự tin.

Khi nhìn thấy thanh đao trong tay cô ấy, ấn tượng của Kim Phi đối với Cửu công chúa càng tốt hơn.

Khi đối mặt với nguy hiểm, ít nhất cô ấy đã không chọn ngồi yên.

Thời phong kiến, đàn ông không được tùy ý đánh giá công chúa.

Cửu công chúa lớn như vậy rồi nhưng đây là lần đầu tiên bị một người đàn ông xa lạ nhìn bằng ánh mắt vô lễ như vậy.

Người đối mặt với thổ phỉ và cái chết mà vẫn có thể duy trì được sự bình tĩnh, lúc này lại bị ánh nhìn của Kim Phi làm cho xấu hổ, khẽ nghiêng người tránh ánh mắt của y.

Kim Phi cho dù là thẳng nam cũng nhận ra được bản thân mình thất lễ.

Khẽ ho nhẹ một tiếng, hành lễ thư sinh với Cửu công chúa: “Kim Phi tham kiến điện hạ! Hộ giá đến muộn, mong điện hạ đừng trách tội!”

“Văn Nhi tham kiến Cửu tiên sinh!”

Cửu công chúa khẽ nhún người, đáp lễ: “Kim tiên sinh nói quá rồi, nếu như không có Kim tiên sinh kịp thời cứu chữa, e là Văn Nhi đã chết trong tay kẻ xấu rồi”.

Advertisement
';
Advertisement