Xuyên không tới vương triều Đại Khang - Kim Phi (full)

Nội ứng của quận trưởng cũng tìm hiểu được ngọn ngành, tìm được gián điệp Đảng Hạng Phùng tiên sinh tiếp xúc.

Đáng tiếc trong quá trình truy bắt, tên gián điệp phát hiện mình không thể trốn thoát nên đã nhảy xuống vực.

Nghe thấy vậy Cửu công chúa vô cùng tức giận.

Cơn mưa lớn mấy ngày không dừng, nước sông Gia Lăng dâng lên không ngừng, thật sự không thích hợp để trục vớt.

Nhưng vì Trương huyện lệnh muốn thể hiện thật tốt, nên đưa đội trục vớt lên sông mấy ngày, cuối cùng dựa vào vật trôi trên sông tìm được vị trí của con thuyền.

Ông ta đúng là may mắn, con thuyền lớn không trôi theo dòng nước, mà nằm trong một nơi nước chảy khá bằng phẳng ở con sông.

Trương huyện lệnh kêu gọi hàng trăm binh phủ và bách tính, cố gắng trục vớt con thuyền chìm từ đáy sông lên.

Mấy đồ vật như vải vóc tơ tằm trên thuyền đều bị biến dạng, không dùng được nữa, nhưng các đồ đựng dụng cụ bằng vàng bạc không sao cả, lại được bỏ vào hòm mới đưa đến đỉnh Song Đà.

Mấy ngày nay Tần Minh vẫn luôn canh gác ở bến đò, đợi thị vệ còn sống đến tập hợp.

May mà lúc đó nước sông không quá dữ, hơn nữa Đại Ngưu nhắc nhở kịp thời, hầu như tất cả thị vệ đều bám được vào vật nổi như thanh gỗ trước khi thuyền chìm.

Trong mấy ngày tổng cộng có hơn ba mươi thị vệ cùng năm sáu nha hoàn đi đến tập hợp ở bến đò.

Còn về những người chưa đến, tám chín phần mười là đã chết đuối rồi.

Tần Minh dặn dò nhân viên hộ tống ở bến đò nếu như có thị vệ đến, bảo họ đến đỉnh Song Đà, sau đó đưa người sống sót đi tìm Cửu công chúa.

Đã tìm được thuyền chìm rồi, người may mắn sống sót đều quay về, Cửu công chúa ở lại đỉnh Song Đà cũng chẳng có ý nghĩa gì vậy nên liền đề nghị đến làng Tây Hà thăm thú.

Khánh Mộ Lam sớm đã nói với Kim Phi rằng Cửu công chúa sẽ tới làng Tây Hà, vì vậy Kim Phi mấy ngày nay đã huy động hơn một trăm vệ sĩ hộ tống tập trung đến đỉnh Song Đà, bảo vệ sự an toàn của Cửu công chúa.

Ngày hôm sau vừa hay mưa dừng rồi, sáng sớm đội ngũ đã rời khỏi đỉnh Song Đà, đi về phía Tây.

Cuối cùng cũng đón được một ngày nắng đẹp, xuống núi không bao lâu, Kim Phi và những người khác đã nhìn thấy rất nhiều người chạy ra đồng xem mùa màng.

Mưa liên tục khiến đồng ruộng nhiều nơi bị ngập úng, bây giờ có gieo lại cũng chắc chắn không kịp thời vụ.

Nhiều người ngồi bên ruộng với đôi mắt thẫn thờ không biết làm thế nào.

Nhìn thấy lá cờ đen của tiêu cục Trấn Viễn, dân làng giống như nhìn thấy hào quang, đổ xô ra đường nhìn.

“Đại huynh đệ, đội trấn áp thổ phỉ của huynh còn tuyển người không? Ta từng làm binh lính, đừng thấy ta cụt ba ngón tay, đánh trận ta mạnh mẽ lắm!”

“Đại huynh đệ, xưởng muối của các huynh còn tuyển người không? Ta không cần tiền công, chỉ cần có cơm ăn là được rồi!”

“Trước đó Tiểu Ngọc nói Kim tiên sinh có thể sẽ mở thêm xưởng dệt, bao giờ mở thế, bọn ta có thể đến đó làm không?”

“Đại huynh đệ, ta thấy gần đây người đi kéo muối rất nhiều, cho ta đi cùng với!”

Người dân đứng chặn giữa đường, không ngừng hỏi.

Advertisement
';
Advertisement