Xuyên Không: Vương Gia Vô Dụng Lột Xác - Triệu Nhan (FULL)

Khi nhìn thấy gương mặt của cô nương đang tắm đó, Triệu Nhan lập tức cảm thấy giống như bị người khác tạt cho một chậu nước lạnh từ đầu đến chân, vì hắn không ngờ cô nương tắm đối diện lại là thê tử của Hặc Lý Bát Noa Lại, so với những nữ nhân Nữ Chân khác, Noa Lại này lại vô cùng phù hợp với thẩm mĩ của người Hán, nhưng Triệu Nhan lại không muốn giống Tô 'Thức, làm nhân tình gì đó với vợ của Hặc Lý Bát.

Nghĩ như vậy, Triệu Nhan lập tức lặng lẽ rời đi, tránh bị Noa Lại phát hiện từ đó xảy ra hiểu lầm. Nhưng Triệu Nhan cũng biết, theo phong tục của người Nữ Chân, nếu Noa Lại phát hiện ra mình, nói không chừng sẽ chú động tiến lên phong lưu với mình một phen. Nhưng khi Triệu Nhan vừa lui ra vài bước, chỉ thấy Noa Lại đó chợt hai tay hứng nước cho chảy từ trên đỉnh đầu xuống, cùng lúc nghiêng nửa thân thể, khiến hai quả cầu trước ngực xem ra càng nâng cao hơn, suýt nữa khiến Triệu Nhan chảy máu mũi.

Tuy nhiên cuối cùng Triệu Nhan vẫn kiềm chế cám dỗ mê hoặc đó quay đầu đi, từng bước rời khỏi chỗ đấy, sau khi về đến nơi mình tầm ban đầu, trước tiên lén lút ngó chỗ Gia Luật Tư, phát hiện nàng vẫn yên lặng giặt quần áo, khiến Triệu Nhan chợt có chút tội lỗi, giống như yêu đương vụng trộm sau lưng vợ vậy.

- Nàng ấy cũng không phải vợ ta, sao lại có cảm giác kì lạ này nhỉ?

Triệu Nhan có chút tự giễu lẩm bẩm, sau đó lắc đầu nguầy nguậy bắt đầu tắm, nói ra từ sau khi ngồi khinh khí cầu rời khỏi hành cung, cũng chỉ có lần trước bắt cá tiện thể tắm gội tí, lại thêm thời tiết nóng nực, trên người không có mùi mới lạ.

Đợi sau khi Triệu Nhan tấm xong, Gia Luật Tư vẫn chưa giặt xong, chủ yếu là mảnh vải lấy từ trên khinh khí cầu xuống quá to, giặt không hề dễ, khi Triệu Nhan mặc xong y phục đến sau lưng Gia Luật Tư, vừa đúng nhìn thấy váy của nàng mắc trên thất lưng, cuộn ống quần lên lộ ra đôi chân trắng muốt đứng trên dòng suối, đang vô cùng gắng sức giặt mảnh vải.

Có thể vừa nãy nhìn thấy cảnh Noa Lại tâm quá quyến rũ, khiến Triệu Nhan khi nhìn thấy Gia Luật Tư, ánh mắt không kìm chế được nghiêng mắt liếc ngực mông của đối phương thêm vài lần, phụ nữ trước giờ cực kì nhạy cảm với ánh mắt của người khác, vẫn chưa đợi Triệu Nhan nảy sinh ý nghĩ xấu xa gì, Gia Luật 'Tư bất thình lình đứng thẳng người quay đầu lại nhìn, kết quả khi phát hiện là Triệu Nhan, mới thở phào nhẹ nhõm nói:

- Sao ngươi lại lâu như vậy. Ta còn đợi ngươi giúp ta cùng giặt quần áo cơ đấy?

- Khụ. Người hơi bẩn, cho nên tốn chút thời gian!

Triệu Nhan chột dạ nói, cùng lúc chút tà niệm vừa dậy lên trong lòng lập tức bị dọa cho tan biến luôn, thậm chí khi nghĩ đến Tào Dĩnh và Tiết Ninh Nhi ở nhà, càng khiến trong lòng tự mắng mình một tiếng cầm thú!

Triệu Nhan nói xong, lập tức lên trước giúp đỡ. Hai người rất nhanh giặt sạch mảnh vải, sau đó cùng nhau trở về chỗ ở, lúc này cũng đã sắp tới trưa rồi. Cốt 'Đầu đang chuẩn bị cơm trưa, vốn dĩ người ở Hoàn Nhan bộ một ngày chỉ ăn hai bữa sáng tối, nhưng Triệu Nhan bọn họ lại không thích ứng được, cho nên buổi trưa hãng ngày đều phải làm một bữa riêng, dù sao thú rừng mà Chu Đồng bọn họ bắt được cũng nhiều, căn bản không lo không có gì ăn.

Tuy nhiên khiến Triệu Nhan không ngờ được là, khi Cốt Đầu vừa làm xong cơm trưa, Hặc Lý Bát lại đưa vợ Noa Lại tới lều bọn họ ở, khiến Triệu Nhan bỗng nhiên chột dạ, đồng thời cũng có chút tò mò, vì Hặc Lý Bát bình thường đều sáng sáng ra ngoài đi săn, đến tối mới trở về, hôm nay tại sao lại về sớm như vậy?

- Quận vương, ngày mai là ngày bộ lạc chúng tôi ra ngoài giao dịch, người thấy có nên phái người đi cùng chúng tôi không?

Chỉ thấy Hặc Lý Bát cười ha ha hành lễ với Triệu Nhan nói, tuy trong lời nói là đang hỏi ý kiến của Nhan, nhưng thực ra lại biểu đạt ý tứ khác.

- Ha ha, chuyện này đương nhiên, vừa hay Chu Đồng bọn họ săn được không ít con mồi, có ít da thú vẫn đáng vài đồng tiền, có thể lấy đi đổi một ít đồ dùng sinh hoạt

Triệu Nhan nghe đến đây lập tức đồng ý nói, hắn tất nhiên biết Hặc Lý Bát muốn mình phái người đi, sau đó chạm trán với người Đại Tống đang đi tìm mình, làm như vậy thứ nhất có thể chứng thực thân phận của mình với Hặc Lý Bát, thứ hai có thể truyền tin tức hẳn đang ở Hoàn Nhan bộ cho Đại Tống, để tiện cho bước tiếp cận tiếp theo.

- Ha ha, như vậy tốt quá, nói ra tình hình của Hoàn Nhan bộ chúng tôi thực sự quá khắc nghiệt, đã khiến quận vương chịu thiệt thỏi rồi, sau này hai bên chúng ta nếu có thể liên kết, Hoàn Nhan bộ tôi chắc chẵn sẽ không quên ân đức của quận vương! 

Hặc Lý Bát nhìn thấy Triệu Nhan lập tức hiểu ý của mình, lúc đó mừng rỡ nói, thực ra từ sau khi ba người Chu Đồng tìm thấy Triệu Nhan, gã đã không còn nghi ngờ thân phận Triệu Nhan nữa, chỉ là người khác trong bộ lạc vẫn cố chấp muốn bằng chứng, cho nên y mới muốn để Triệu Nhan phái người đi tiếp cận người bên phía Đại Tống.

Ngay sau đó Triệu Nhan lại hỏi thăm một chút tỉ mỉ giao dịch với bên ngoài của Hoàn Nhan bộ, Hặc Lý Bát cũng không hề giấu diếm điều gì, theo lời kể của y, Hoàn Nhan bộ cứ ba tháng mới tổ chức ra ngoài một lăn, lấy những đồ vật như lông thú trong bộ lạc thu hoạch được xếp trên xe, sau đó đưa đến chợ mua bán chuyên mở ra cho người Nữ Chân trong phủ Hoàng Long.

Đáng nhắc tới là, Hoàn Nhan bộ trong tay nắm giữ một con đường trong núi nhỏ mang tên Hải Đông Thanh Ưng Lộ, đọc tắt là Ưng Lộ, con đường này không phải là rừng núi mà trước đó Triệu Nhan bọn họ đi, tuy rằng đường xá rất tệ, nhưng xe cộ lại có thể miễn cưỡng đi lại được, chỉ là đi con đường này tới phủ Hoàng Long xa hơn nhiều, trước đây Hặc Lý Bát bọn họ vì để mau chóng đuổi tới phủ Hoàng Long nghe ngóng tin tức, cho nên mới mò đường tắt, lúc này mới trùng hợp gặp được Triệu Nhan bọn họ, bình thường Hoàn Nhan bộ đều thông qua Ưng Lộ giao lưu với thế giới bên ngoài.

Ngoài ra những bộ lạc Nữ Chân khác cũng cần đi phủ Hoàng Long giao dịch qua Ưng Lộ, nhưng mỗi lần đi qua Ưng Lộ, đều phải cống nạp cho Hoàn Nhan bộ một phần hàng hóa, tương đương với thuế thu nhập, có thể theo như Triệu Nhan thấy thì điều kiện của Hoàn Nhan bộ tương đối khắc khổ, nhưng đối với các bộ lạc Nữ Chân khác mà nói, Hoàn Nhan bộ lại được tính là đại bộ lạc vô cùng giàu có.

Mỗi lần đổi chác của Hoàn Nhan bộ đều là chuyện lớn của bộ lạc, thông thường đều là do thủ lĩnh đích thân lãnh đạo, lần này ngoài giao dịch ra, chủ yếu nhất vẫn là chứng minh thân phận của Triệu Nhan, đồng thời âm thầm tiếp xúc với người Đại Tống đang tìm kiếm Triệu Nhan, cho nên Hặc Lý Bát đương nhiên càng không dám chậm trễ, không những tự mình mang quân, đồng thời còn đem theo mấy huynh đệ khác, chỉ để lại Hắc Giả răng cửa lớn bảo vệ doanh đồng thời cũng giám sát Triệu Nhan bọn họ không được chạy thoát.

Đợi đến chiều, đám người Chu Đồng và Tô Thức ra ngoài đi săn cuối cùng trở về, thu hoạch của họ hôm nay không tệ, lại bắt được một con lợn rừng và một con nai lớn, ngoài ra còn có mấy con thỏ, khiến Cốt Đầu vui mừng hết sức, chạy tới giúp Chu Đồng bọn họ căm con mồi, sau đó lấy nước bắt đầu lột da rửa sạch, sau khi rửa sạch thì phải lập tức cắt miếng ném vào nồi lớn để nấu, nếu không thì với thời tiết kiểu này rất nhanh sẽ bị hỏng mất.

Chuyện cơm nước giao cho hai phụ nữ là Cốt Đầu và Gia Luật Tư, Triệu Nhan thì gọi bốn người Tô Thức và Chu Đồng vào trong lều trại, sau đó kể lại một lần chuyện Hặc Lý Bát ngày mai sẽ đi trao đổi hàng hóa, cuối cùng mới nói:

- Bây giờ chúng ta cần cử một người cùng Hoàn Nhan bộ đi phủ Hoàng Long, sau đó ở đó tiếp cận người của chúng ta, các ngươi thấy cử ai thì thích hợp?

- Để thần đi cho, Hặc Lý Bát nhất định sẽ không để quận vương rời khỏi Hoàn Nhan bộ, thân phận công chúa Trịnh Quốc lại không thế lộ ra, hơn nữa lại là một cô gái, nếu đã vậy, cũng chỉ có phó sứ là thần mới dễ dàng thu hút chú ý của những người đi tìm chúng ta. hơn!

Triệu Nhan vừa dứt lời, Tô Thức lập tức đứng dậy nói. 

Đối với sự chủ động ứng cử của Tô Thức, Triệu Nhan cũng khá đồng tình, nhưng lúc này chỉ thấy thị vệ Hứa Sơn vẫn luôn trầm mặc kiệm lời đứng dậy bẩm:

- Quận vương, thủ hạ cảm thấy vẫn là thần đi thì hợp lí hơn!

-Ồ, vì sao?

Triệu Nhan có chút ngạc nhiên nói, Hứa Sơn này trước đây là người bên cạnh Hoàng Ngũ Đức, luận võ công là kẻ yếu nhất trong ba người Chu Đồng, tướng mạo cũng vô cùng bình thường, thêm nữa hằng ngày cũng không thích nói chuyện, cho nên đến Triệu Nhan cũng thường xuyên quên bắng đi người này, nhưng không ngờ đối phương vào lúc này lại chủ động lên tiếng.

- Khởi bẩm quận vương, khinh khí cầu của chúng thần bị gió thối rơi xuống phía đông phủ Hoàng Long, tuy nhiên Dĩnh Vương và Hoàng công công không hề biết, vì vậy chúng thần cũng không thể khẳng định phủ Hoàng Long có người mà họ phái tới tìm kiếm không, ngoài ra Liêu quốc bây giờ thế cuộc rung chuyển, e rằng phái chẳng nổi bao nhiêu người đi tìm chúng ta, còn người mà Hoàng công công có thể dùng ở Liêu quốc cũng cực kì có hạn, vì thế cho dù Tô phó sứ đi phủ Hoàng Long, có lẽ cũng không nhất định có thể gặp được người đi tìm chúng ta. 

Khi nói tới đây, chỉ thấy Hứa Sơn dừng một chút rồi nói tiếp:

- Ngoài ra quận vương mất tích tuy là chuyện lớn, nhưng vì suy nghĩ cho sự an nguy của quận vương, thần đoán là Dĩnh vương và Hoàng công công họ rất có khả năng bảo Liêu quốc phong tỏa tin tức, sau đó phái người bí mật tìm kiếm, dù sao nếu thân phận quận vương bị bại lộ, rất có thể đem đến nguy hiểm cho quận vương, cho nên quan lại Liêu quốc ở phủ Hoàng Long có khả năng không biết chuyện quận vương mất ích...

Không đợi Hứa Sơn nói xong, Triệu Nhan đã hiểu ý của y, lúc đó gật đầu khen ngợi nói:

- Ta hiểu rồi, ngươi là người bên cạnh lão Hoàng, hơn nữa lại vô cùng hiểu biết về tình hình Liêu quốc ở đây, tất nghĩ phủ Hoàng Long bên đó chắc có người của các ngươi, nếu cử ngươi đi trước, cho dù không. gặp được người đi tìm chúng ta, cũng có thể thông qua người của các người thông báo cho lão Hoàng tin tức của ta.

- Quận vương anh minh, thủ hạ đúng là có ý này!

Hứa Sơn lần nữa hành lễ với Triệu Nhan, sau đó lại bổ sung :

Lên google tìm kiếm từ khóa tamlinh247.com.vn để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement