- Tam tỷ, tỷ và Nhị tỷ hôm nay sao bổng nhiên muốn đến trường học rồi hả?
Triệu Nhan cố ý đi lui về phía sau, sau đó giữ chặt Thọ Khang Công chúa thấp giọng hỏi, hẳn đã hoài nghỉ đây là vì Bảo An công chúa cùng Liễu Không mượn cơ hội này gặp mặt.
- Ta vốn là muốn cùng đại tỷ đánh bài, nhưng nhị tỷ nói ở nhà có chút buồn, cho nên liền muốn đi ra ngoài một chút, vừa vặn trường học nơi đó của đệ bọn nhỏ nhiều, khi tan học lại vô cùng náo nhiệt, cho nên ta liền đề nghị tỷ cùng đi nghe giảng bài, kết quả Nhị tỷ cũng rất vui vẻ liền đồng ý.
Thọ Khang Công chúa cười nói, dường như là do ý kiến của mình được Bảo An Công chúa tiếp thu mà hết sức cao hứng.
Quả nhên! Triệu Nhan nghe đến đó vỗ đầu một cái, xem ra Bảo An công chúa cùng Liễu Không hắn là đã sớm hẹn ở đấy, kết quả mình và Thọ Khang Công chúa trong lúc vô tình giúp bọn họ một tay, cho bọn họ một cơ hội gặp mặt, tuy nhiên biết rõ điều này cũng đã chậm...
Mặt khác Triệu Nhan lại nghĩ tới một sự kiện, mối quan hệ của Liễu Không và Nhan Ngọc Như cũng rất không tầm thường, hiện tại Nhan Ngọc Như đã làm giáo sư ở trường tiểu học, nếu Liễu Không đã đến, hơn nữa còn thêm Bảo An công chúa, cũng không biết sẽ phát sinh chuyện gì? Nghĩ đến đây, Triệu Nhan cũng không kìm lòng có chút bận tâm.
Khi Triệu Nhan bọn họ tới trường học, đa số học sinh đều đã đến đây, lại nói tiếp học sinh năm nhất mới tuyển là từ quý tộc trong thành, mỗi ngày đưa bọn nhỏ ra khỏi thành đến trường có chút bất tiện, tuy nhiên những người này có tiền có quyền, rất nhiều người có cùng lựa chọn với Đức Ninh công chúa, chính là mua đất xây phòng ở tại Thượng Thủy Trang, càng kéo giá đất nơi này lên trên mây, gần bằng giá đất rong thành Đông Kinh rồi.
Bảo An công chúa và Thọ Khang Công chúa mang theo Triệu Quần bọn họ đi vào phòng học năm thứ ba học tập, Triệu Nhan thì lại ở bên ngoài đi lòng vòng, đây cũng là bệnh chung của tất cả giáo sư, đều thích ở ngoài cửa sổ nhìn học sinh có chuyên tâm hay không, nếu bị hắn bắt mà nói, tuyệt đối không thể thiếu một chút phê phán. Điều này cũng làm cho học sinh trong trường đều rất sợ Triệu Nhan, đồng thời cũng làm cho bản thân hắn tự tạo cho mình một vẻ mặt nghiêm sư.
Triệu Nhan đầu tiên là đi ngoài cửa sổ năm nhất, chỉ thấy bên trong Âu Dương Uyển Linh dạy các học sinh ngâm nga bảng cửu chương, trong khoảng thời gian này Âu Dương Uyển Linh có việc để làm, dường như cũng thay đổi tính tình, bất kế là thân thế hay tinh thần, thoạt nhìn đều khỏe mạnh hơn, khuyết điểm duy nhất chính là lại ỷ lại vào Triệu Nhan, tuy nhiên đây
cũng là loại hiện tượng tốt, dù sao mỗi người đều có. một thân thể, không ai có thể ỷ lại người khác mà sống mãi. Phía dưới học sinh cũng đều hết sức cố gắng, bất kể là thật sự biết thật rồi hay giả vờ mình đã biết thì biểu hiện bên ngoài cũng không tệ lắm.
Tiếp theo Triệu Nhan lại đi xem xem năm thứ hai, chỉ thấy Nhan Ngọc Như áo trắng váy dài đứng ở trên giảng đài, đang dẫn dắt các học sinh chăm chậm đọc. Tam Tự kinh. Hiện tại bọn nhỏ ở Thượng Thủy Trang đã nắm giữ không ít từ ngữ thường dùng chữ Hán, đã có thể bắt đầu học tập một số câu và văn chương rồi, vốn Tam Tự kinh thẳng đến Nam Tống mới xuất hiện, đứa trẻ mới tập vỡ lòng chủ yếu là học tập Bách tự văn và Bách gia tính, tuy nhiên Triệu Nhan cảm thấy Tam Tự kinh rất hay, cho nên liền viết ra trước.
Đứng ở ngoài cửa số Triệu Nhan nghe tiếng trẻ nhỏ đọc sách, trong lòng cũng dâng lên một cảm giác thành tựu, toàn bộ học sinh tiểu học tất cả đều là do hắn một tay dạy dỗ nên. Vẽ sau những học sinh này trưởng thành, học vấn của hắn khẳng định có thể truyền bá xa hơn. Ngày sau trong lịch sử giáo dục, tự mình cũng trở thành một vết son lưu danh sử sách chói lóa.
Tuy nhiên cũng đúng lúc này, Triệu Nhan chỉ nghe được sau lưng truyền đến một tiếng "A Di Đà Phật", khi hắn quay lại, vừa vặn nhìn thấy Liễu Không mặc tăng y màu trắng nơi đó hướng hắn cười nói:
- Không nghĩ tới lớp tiểu học của quận vương còn sớm vậy cũng đã bắt đầu đi học, thật có chút khổ cực.
- Ha hả. Một năm bắt đầu từ xuân, một ngày bắt đầu từ bình minh, lúc này trí tuệ con người là tốt nhất, tựa như hai nhà Phật đạo các ngươi, mỗi sáng sớm không phải đều niệm kinh, giảng đạo đó sao?
Triệu Nhan cười mở miệng nói. Tuy rằng biết rõ quan hệ giữa Liễu Không và Bảo An công chúa ra sao, nhưng vốn lấy phong độ Liễu Không, thật sự làm cho người ta đối với hắn không cảm giác được chút ác. cảm nào.
- Lời Quận Vương nói là đạo lý không thể chối cãi, tiểu tăng khâm phục!
Liễu Không nghe được lời Triệu Nhan nói đầu tiên là sửng sốt, sau đó không kìm nổi cúi đầu hành lễ nói, có đôi khi Triệu Nhan trong lúc vô tình nói một câu, có thể làm cho người ta trầm tư hồi lâu, có lẽ đây chính là sức hấp dẫn độc đáo của Triệu Nhan đi.
- Ha ha, Liễu Không ngươi khách khí rồi.
Triệu Nhan lập tức cười nói, ngay sau đó hẳn lại thấy được trong phòng học năm thứ hai bóng dáng Nhan Ngọc Như, điều này làm cho hẳn bỗng nhiên sinh ra một ý niệm trong đầu, lập tức cười hướng Liễu Không nói:
- Ngày hôm qua quên nói với ngươi, nơi đây còn có một vị cố nhân của ngươi, hơn nữa đang ở bên trong.
Triệu Nhan nói xong chỉ Nhan Ngọc Như bên trong, Liễu Không nghe đến đó cũng có chút kỳ quái, lập tức theo ngón tay của Triệu Nhan nhìn lại, kết quả làm y nhìn thấy bên trong Nha Ngọc Như đang dẫn dắt học sinh chậm rãi đọc bài, cũng là ngây người tại chỗ, bất kể như thế nào y cũng thật không ngờ lại nhìn thấy Nhan Ngọc Như ở chỗ này, hơn nữa càng làm cho y khiếp sợ chính là, Nhan Ngọc Như trên mặt mang theomột nét cười thanh nhã, từ khi bọn họ bắt đầu hiểu chuyện, hắn đã thật lâu không nhìn thấy nụ cười này xuất hiện trên mặt Nhan Ngọc Như.
- Ngọc... Ngọc Như nàng tại sao lại ở chỗ này?
Sau khi khiếp sợ, Liễu Không rốt cục kích động hướng Triệu Nhan hỏi, đây cũng là lần đầu tiên Triệu Nhan nhìn thấy y thất thố như thế, đồng thời cũng làm cho Triệu Nhan rốt cục xác định, Liễu Không và Nhan Ngọc Như quan hệ tuyệt đối không đơn giản.
- Đoạn thời gian trước Nhan nương tử bỗng nhiên thoát tỉ tiện tịch, và lại đến ngụ nơi này, ta còn từng đi thăm hỏi nàng, sau dưới cơ duyên xảo hợp, nàng liền đi tới lớp tiểu học làm lão sư, hiện tại giảng bài năm thứ. hai đều do Nhan lão sư phụ trách.
Triệu Nhan cười nhạt giải thích nói.
- Thì ra là thế, đa tạ quận vương trong khoảng thời gian này chiếu cố Ngọc Như!
Liễu Không nghe được Triệu Nhan nói lập tức hiểu ra, tuy nhiên y lại không thể nói cho bất cứ kẻ nào, chỉ có thể hướng Triệu Nhan khom người gửi lời cảm ơn.
- Liễu Không, có sự tình ta muốn hỏi ngươi đã lâu rồi, không biết ngươi và Nhan....
Triệu Nhan nói còn chưa hỏi xong, chỉ thấy Liễu Không bỗng nhiên thở dài nói
- Ta biết quận vương muốn hỏi ta cùng Ngọc Như quan hệ như thế nào, kỳ thật chuyện này nói cho quận vương cũng không sao, Ngọc Như là muội muội ruột của tai
- Muội muội của ngươi!
Triệu Nhan nghe được đáp án này tức khắc cảm thấy không ngờ, rồi lại có một loại cảm giác trong dự liệu, bởi vì lúc trước hẳn đã cảm thấy Liễu Không và Nhan Ngọc Như quan hệ trong đó rất kỳ quái, nói là người yêu lại không giống, nói là bằng hữu thì lại thân mật hơn bằng hữu, kể từ đó, cũng chỉ có thể là quan hệ người này mới có thể giải thích được.
- Đúng vậy, Ngọc Như là muội muội ruột của ta, hơn nữa cũng là muội muội duy nhất, chỉ là trong nhà chúng ta có thật nhiều sự tình thật sự không tiện nói cho người ngoài, kính xin quận vương lượng thứ!
Liễu Không lúc này lại hướng Triệu Nhan hành lễ nói, trên mặt cũng lộ ra vài phần bất đắc dĩ và bi thương.
- Ta hiểu được, nếu chuyện này liên quan đến việc nhà của Liễu Không ngươi, ta đây cũng liền không hỏi nữa.
Triệu Nhan lập tức mở miệng nói, dù sao nhà nào cũng có chuyện khó nói, Triệu Nhan cũng không tính nghe tiếp, chỉ có điều khiến hẳn nghĩ mãi mà không rõ chính là, lúc trước Liễu Không vì sao không cứu Nhan Ngọc Như khỏi hố lửa kia sớm một chút? Dù sao dựa vào năng lực ngay lúc đó của y, hoàn toàn có thể giúp Nhan Ngọc Như chuộc thân.
Cũng đúng lúc này, trong phòng học Nhan Ngọc Như giống như cũng nhìn thấy hẳn và Liễu Không, điều này làm cho nàng cũng sững sờ, do dự sau một lát, rốt cục vẫn phải đi ra, chỉ có điều ánh mắt nàng nhìn về phía Liễu Không cũng hết sức phức tạp, có vài phần kích động, lại có chút không biết làm sao, hình như là không biết làm như thế nào mới có thể nói chuyện bình thường với Liễu Không.
Nhìn thấy Nhan Ngọc Như như vậy, Liễu Không ban đầu thở dài mở miệng nói:
- Ngọc Như, vừa rồi ta đã đem quan hệ của chúng a nói cho quận vương, quận vương là bạn tốt của ta, ngày sau nếu ta không ở kinh thành, muội lại gặp khó. khăn có thể tìm quận vương hỗ trợ!
- Ừm, đa tạ huynh trưởng đã lo lắng!
Nhan Ngọc Như đáp ứng một tiếng, sau đó lại hướng về phía Liễu Không thi lễ một cái.
- Ha ha, các ngươi là huynh muội còn khách khí làm gì, mặt khác Nhan giáo sư dạy dỗ môn sinh của trường tiểu học Thanh Thủy, cho dù là không có quan hệ gì với Liễu Không ngươi, ta cũng tuyệt đối sẽ không để nàng phải chịu uất ức gì!
Triệu Nhan thấy được bộ dáng khách khí của Liễu Không và Nhan Ngọc Như, không kìm nổi cười to nói, hắn và Bảo An công chúa các nàng cho tới bây giờ. chưa từng khách khí như vậy nha.
Nghe được Triệu Nhan nói, Liễu Không và Nhan Ngọc Như cũng ý thức được khách khí như vậy đích xác không giống như là giữa huynh muội cho lắm, làm cho bọn họ đều cảm giác hơi ngượng ngùng, Nhan Ngọc Như lại xấu hổ đỏ mặt, có lẽ là bởi vì Triệu Nhan ở đấy, nàng cũng không thể không biết xấu hổ mà tán gẫu quá nhiều với Liễu Không, nói vài câu liền cáo từ đi vào phòng họ tiếp tục dạy học sinh.
Liễu Không nhìn muội muội bên trong vẫn chuyên chú dạy học sinh, khóe miệng cũng lộ ra một tỉa vui mừng tươi cười, cuối cùng quay đầu nói với Triệu Nhan:
Lên google tìm kiếm từ khóa tamlinh247.com.vn để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!