- Sớm hay muộn cũng sẽ có, hơn nữa đứa bé này đến càng trễ, càng nói lên rằng ông trời yêu quý đứa bé này, vì vậy không muốn để nó dễ dàng đầu thai! Tào Dĩnh vẻ mặt đắc ý nói, tuy nhiên Triệu Nhan nghe đến đó cũng chỉ vỗ đầu một cái, Tào Dĩnh càng như vậy, càng nói lên tâm tình nàng rất muốn có một đứa bé, vì vậy mới có ý tưởng kỳ quái đó để tự an ủi mình.
Bất quá tuy rằng ý nghĩ của Tào Dĩnh kỳ quái, nhưng kỳ thật cũng là một loại tâm lý xảy ra bình thường, chỉ đành chờ đến sau khi nàng mang thai đứa nhỏ, ý nghĩ kỳ quái này liền sẽ biến mất không còn. Tuy nhiên nói đến chuyện mang thai đứa nhỏ, Triệu Nhan cũng cảm thấy kỳ quái, mình và Tào Dĩnh cũng đã rất cố gắng, vì sao nàng vẫn không có hoài thai, hơn nữa thân thể hai bên đều không có vấn đề gì, chẳng lẽ mình phải cố gắng thêm một chút mới được? Buổi tối hôm nay ngược lại có thế thử một lăn xem sao.
Bất kể người khác nghĩ như thế nào, có thêm một thiên kim Triệu Nhan vẫn vô cùng cao hứng, lần trước Tư Nguyệt sinh ra hắn không có ở nhà, tuy rằng sau này hẳn muốn tận lực bồi thường một chút, nhưng vẫn như cũ có chút tiếc nuối, vì vậy hiện tại nữ nhỉ thứ hai sinh ra, tất nhiên Triệu Nhan sẽ không để lại bất kỳ tiếc nuối nào, từ đầu đến cuối đều hết sức để tâm, tự mình. đặt tên cho nữ nhỉ là Tư Lăng.
Tiểu Tư Lăng sinh ra khiến trong nhà Triệu Nhan tăng thêm rất nhiều niềm vui, đặc biệt là khi Tư Nguyệt và muội muội ở cùng một chỗ, Triệu Nhan nhìn một đôi nữ nhỉ trắng mịn đáng yêu của mình này, cảm lòng như mềm nhũn ra. Cũng chính bởi vì như vậy, trong thời gian sau đó ngoại trừ mỗi ngày hắn đến trường học xem xét một chút, thời gian hầu như đều ở nhà, về phần đến Hiển Vi quán dạy học, tất nhiên bị hắn tạm thời ngừng lại.
- Tôn tế, ngươi cứ tiếp tục như vậy là không thể được a, nhiều người ở Hiến Vi quán muốn nghe giảng như vậy, hiện tại mỗi ngày đều có người đến hỏi thăm xem chừng nào thì có giảng bài, trước đó ngươi bị bắt cóc cũng là chuyện có nguyên nhân, nhưng hiện tại ngươi cũng đã trở về. Tuy rằng có đi giảng bài hay không là quyền tự do của ngươi, nhưng nếu thời gian dài không đi, chỉ sợ sẽ tạo thành đả kích đối với thanh danh của tôn tế ngươi! Trong đại điện Tào Dật uống một ngụm trà, sau đó vẻ mặt mỉm cười mở miệng khuyên nhủ.
- Tổ phụ minh giám, đoạn thời gian trước ta bị bắt cóc, trải qua cửu tử nhất sinh mới có thể trốn thoát. Hơn nữa nữ nhỉ thứ hai của ta vừa mới sinh ra, ta cũng là một người bình thường, tất nhiên cũng muốn tĩnh dưỡng một phen, thuận tiện chăm sóc nữ nhị, vì vậy ta thật sự lấy không ra thời gian đi dạy học! Lúc này Triệu Nhan cũng là vẻ mặt khó xử nói, hẳn không nghĩ tới sau khi chính mình tạm dừng giảng bài, không ngờ Tào Dật lại đích thân chạy đến đây khuyên nhủ, chỉ có điều sau khi hẳn trải qua kiếp nạn sinh tử lần này, thì đối với người nhà càng thêm coi trọng. Thậm chí muốn từng giây từng phút canh giữ ở bên người nhà.
- Tôn tế, ta có thể thông cảm cho ngươi vất vả, tuy nhiên việc dạy học của ngươi đã bắt đầu, hơn nữa còn tạo cho ngươi danh vọng thật lớn, nếu hiện tại bỏ nửa chừng, chẳng những uổng phí những vất vả trước kia, thậm chí còn sẽ khiến cho người khác nghĩ ngươi đã hết thời, khiến cho thanh danh trước kia ngươi tích lũy bị hủy hoại trong chốc lát. Vì vậy ta cảm thấy tôn tế ngươi chỉ bằng cứ tiếp tục đi giảng dạy thêm một thời gian ngắn, đợi cho ngày sau lại tìm cơ hội thoát ra cũng không muộn. Lúc này Tào Dật khuyên nhủ.
Triệu Nhan dạy học trong Hiển Vi quán, ngoại trừ ích lũy cho hắn danh vọng cực cao, cũng tạo ra lợi ích không nhỏ đối với Đạo môn, giống như gần quan được ban lộc, Đạo môn bọn họ từ khi Triệu Nhan đến dạy.
học được không ít tri thức hữu dụng, tăng cường thực lực phần mềm của Đạo môn, mặt khác người đến nghe giảng đều là người đọc sách. Đạo môn có thể mượn cơ hội này tạo quan hệ tốt với bọn họ, càng vô cùng tiện lợi trong công cuộc ngàn thu, cũng chính bởi vì lợi ích như vậy, hơn nữa Tào Dật cũng thực sự là vì suy nghĩ cho Triệu Nhan, vì vậy mới phải tận tình khuyên bảo hắn trở về dạy học như vậy.
- Cái này Nghe đến đây Triệu Nhan cũng không nhịn được do dự. Hắn không nghĩ đến mình tạm dừng dạy học lại tạo ra hậu quả nghiêm trọng như vậy, tuy rằng hắn có thể không cần quan tâm đến thanh danh của mình, nhưng truyền bá tri thức đời sau cũng là một trong những tâm nguyện của hẳn, nếu như thanh danh hắn tích lũy nhờ vào việc dạy học bị hủy, chỉ sợ đối với việc truyền bá tri thức sau này sẽ mang lại khó khăn thực lớn.
Nghĩ đến đây, trên mặt Triệu Nhan cũng lộ ra vẻ do dự, lúc trước hẳn dạy học một nửa xuất phát từ hứng thú, một nửa xuất phát từ ý nghĩ truyền bá tri thức, nhưng không nghĩ tới hiện tại việc dạy học này trở thành gánh nặng của hắn, thậm chí ý nghĩ muốn dừng lại cũng không được, đây cũng không phải là kết quả mà hắn muốn.
Lên google tìm kiếm từ khóa tamlinh247.com.vn để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!