Khánh Vương phủ, Sài phủ, Hàn phủ,... Triệu Nhan nhìn hết tấm thiếp này đến tấm thiếp khác trước mặt, khuôn mặt mang theo vẻ kinh ngạc vô cùng, vì đống thiếp trước mặt hẳn không phải thiếp thăm hỏi thông thường, mà là những tấm thiếp ghi ngày sinh và tên họ của các cô bé, mẫu thiếp này là do Âu Dương Uyển Linh sáng tạo ra, chuyên dùng để phụ huynh của những đứa trẻ muốn ghi danh đến trường tiểu học.
- Nhanh như vậy đã có nhiều bé gái con nhà quý tộc đến báo danh, các nàng làm thế nào vậy? Triệu Nhan xem qua số thiếp trong tay này, sau đó vẻ mặt không sao tin nổi nhìn Âu Dương Uyển Linh và Nhan Ngọc Như nói, chỉ tập thiếp trong tay hẳn thôi đã có. đến hơn trăm cái, điều này cũng đồng nghĩa có hơn trăm bé gái muốn đến theo học với các nàng ấy, phải biết mấy chục bé gái ngoài kia đều là Âu Dương Uyển Linh bọn họ bỏ qua sĩ diện đi mời từng người, nhưng hiện tại căn bản không căn mời, lại có hàng trăm bé gái chủ động gửi qua, trước sau cũng không quá một năm, sự khác biệt này chẳng phải quá lớn hay sao?
- Khanh khách Nhìn thấy thái độ kinh ngạc của Triệu Nhan, Âu Dương Uyển Linh và Nhan Ngọc Như đều đắc ý bật cười thành tiếng, sau đó họ mới giải thích lại một lần nguyên nhân sự việc, kết quả khiến Triệu Nhan lại thất kinh, đồng thời cũng cảm thấy có chút khó tin với ý tưởng của hai người con gái này.
Hóa ra từ sau khi trường tiểu học chuyển vào trong thành, trường nữ sinh vốn dĩ nên thành lập nhưng vì không đủ học sinh mà không thể xây dựng, nhìn thấy tình hình này, Âu Dương Uyển Linh và Nhan Ngọc Như cũng đều sốt ruột, luôn muốn giải quyết vấn đề này, cuối cùng Nhan Ngọc Như đột nhiên nghĩ ra một biện pháp khả thị, cách này nói ra rất đơn giản, đó chính là cổ vũ học sinh của mình thể hiện bản thân.
Để học sinh của mình thể hiện bản thân, cách nói này có thể hơi mơ hồ, nhưng cụ thể nói ra cũng không hề phức tạp, đơn giản chỉ là bảo các học sinh nữ mà họ dạy sau khi vẽ nhà, cố gắng thể hiện những gì mình học được ở trường, ví dụ như một số mẫu thân của học sinh phải quản lí công việc gia đình. Như vậy bé gái này có thể giúp mẫu thân tính toán sổ sách, nhà nào có đệ đệ muội muội, cũng có thể truyền thụ lại những điều mình học được cho chúng, nói chung là thể hiện bản thân hết mình, để người thân biết mình ở trường học được cái gì.
Có thể theo mọi người thấy, cách mà Nhan Ngọc Như nghĩ ra căn bản không đáng nói. Nhưng chuyện gì cũng là tích tiểu thành đại, những bé gái ngoài kia mới đầu khi dùng trí thức của mình giúp đỡ gia đình, có thể không tạo được ảnh hưởng quá lớn, nhưng theo thời gian, tài năng mà chúng biểu hiện ra cũng đần dân nhận được sự công nhận của người nhà, thậm chí có vài bé gái còn trở thành trợ thủ quản gia đắc lực trong nhà, người lớn căn bản không thể thiếu chúng.
Mặt khác thời gian này còn xảy ra một chuyện vô cùng thú vị, đó chính là trong các học sinh nữ đó, vừa đúng có phụ thân của một học sinh nữ nhậm chức độ chỉ tí trong Tam ty. Tam ty là cơ quan tài chính của Đại Tống, quản lí quyền hạn tài chính của Đại Tống, trong đó độ chỉ ty là chủ quản thu thuế trong thiên hạ, muốn thu thuế đương nhiên không thể thiếu toán học.
Có một lần phụ thân của nữ sinh này khi tính toán thuế thu gặp phải một con số khó, mấy ngày trời không có bất kì đầu mối nào, kết quả sau khi nữ sinh này biết, lén lút mang vấn đề khó phụ thân gặp phải đến trường học, và giải được dưới sự giúp đỡ của Âu Dương Uyển Linh và Nhan Ngọc Như. Sau đó lại được nữ sinh này cầm về nhà cho phụ thân xem, kết quả khiến ông kinh ngạc vô cùng. Ban đầu ông còn không đồng ý cho con gái đi học lầm, nhưng không ngờ con gái mới học được thời gian ngắn như vậy, đã vượt qua mình trên một số phương diện, khiến ông đồng thời bất ngờ cũng rất đắc ý, lập tức khoe khoang mọi người, chốc lát chuyện này lại được người đời ca tụng.
Cũng chính vì Âu Dương Uyển Linh cổ vũ học sinh đề cao thái độ chủ động này, khiến cho họ và học sinh của họ có danh tiếng không nhỏ ở thành Đông Kinh, thứ nhất họ công khai dạy học cho nữ nhỉ như vậy vốn đĩ là một chuyện khiến người đời kinh ngạc rồi, thứ hai học sinh mà họ dạy thành tài lại xuất sắc như thế, đương nhiên càng thu hút sự chú ý.
Có danh tiếng nhất định, những chuyện sau đó cũng rất bình thường. Bây giờ đã là đầu hạ, một tháng nữa là đến kì nghỉ hè rồi, đợi sau khi kì nghỉ hè sắp kết thúc, thì sẽ tiến hành đợt chiêu sinh mới, thế là lúc đó, những quý tộc sớm đã nghe nói đến danh tiếng của họ đương nhiên sẽ có người hi vọng đưa con mình tới
- Thì ra là vậy, không ngờ các nàng thật sự có cách! Triệu Nhan nghe xong cũng không kìm được tán thưởng nói, hẳn cũng không ngờ lại có thể giải quyết vấn đề chiêu mộ trường nữ sinh đơn giản như thế, tuy nhiên cách làm này nhìn thì đơn giản, nhưng lại cần sự tỉnh tế tỉ mi, e rằng Triệu Nhan cho dù nghĩ nát óc cũng không thể nghĩ ra.
- Phu quân, bây giờ chúng ta đã nhận được đơn xin học của hơn trăm học sinh, chờ đến nghỉ hè, chắc rằng sẽ có nhiều bé gái muốn tới học hơn, cứ như vậy, học sinh mà chúng ta chiêu mộ được không còn thiếu nữa rồi, vậy trường nữ sinh có phải sắp thành lập rồi không? Nhan Ngọc Như lúc này cười nói.
- Không thành vấn đề, ta đã xin phụ hoàng tây viên bên cạnh trường tiểu học Đông Kinh rồi, chỉ cần các nàng muốn, ta lập tức sai người cải tạo tây viên thành một ngôi trường tiểu học, gọi là trường nữ sinh Đông Kinh! Triệu Nhan vô cùng phóng khoáng cười lớn nói, trường nữ sinh tuy là ý tưởng mà hẳn đề ra vì muốn tìm công ăn việc làm cho Âu Dương Uyển Linh và Nhan Ngọc Như, những chỉ cần các nàng ấy đồng ý làm, thì hẳn nguyện ủng hộ đến cùng.
- Không được, tây viên chỗ đó quá xa, thiếp không muốn hằng ngày ngồi xe ngựa chạy quãng đường dài như vậy, ngoài ra trong trường nữ sinh đều là con gái, nếu ở gần cạnh trường tiếu học Đông Kinh, có hơi bất tiện, nên thiếp cảm thấy chỉ bằng xây dựng một ngôi trường nữ sinh ngay bên cạnh chỗ chúng ta, phong cảnh ở đây mĩ lệ, hơn nữa lại gần nhà, vô cùng tiện lợi cho thiếp và Ngọc Như muội muội! Lúc này Âu Dương Uyển Linh lại một mực từ chối đề nghị của Triệu Nhan, Nhan Ngọc Như bên cạnh cũng gật đầu, xem ra họ trước đó đã thương lượng xong rồi.
- Xây một trường nữ sinh ở gần đây? Triệu Nhan nghe thấy vậy lại không kìm được nhíu mày, nếu là trước đây, xây dựng một trường nữ sinh cũng không phải chuyện gì khó khăn, chỉ là thời gian này vừa xây xưởng vừa mua nhà, chỉ phí trong phủ rất lớn, lại thêm xưởng đồ hộp vẫn chưa bắt đầu thu lợi, cho nên Triệu Nhan cũng không biết trong nhà có tiền mở trường nữ sinh không.
Âu Dương Uyển Linh và Nhan Ngọc Như đều là những người phụ nữ thông minh sắc sảo, nhìn thấy thái độ của Triệu Nhan lập tức đoán ra suy nghĩ của hắn, lúc đó hai người lại nhìn nhau cười, sau đó Nhan Ngọc Như lên tiếng: - Phu quân không cần buồn vì chỉ phí mở trường nữ sinh, hôm nay bọn thiếp vừa biết được từ chỗ Dĩnh Nhi tỷ tỷ, tiền triều định đặt hàng đõ hộp đã phát ra rồi, nên trong phủ căn bản không thiếu tiền.
Triệu Nhan nghe đến đây lúc đó cũng hiểu ra, xem ra Âu Dương Uyển Linh và Nhan Ngọc Như sớm đã vạch sẵn kế hoạch rồi, số thiếp báo danh xin học kia chắc chẩn không phải gửi đến trong một ngày, họ lại một mực không nói với mình, đến tận sau khi trong phủ có điều kiện để xây dựng trường nữ sinh, mới vội vàng tới tìm mình, điều này cũng khiến hắn căn bản không thể chối từ.
- Được rồi, chuyện này để ta và Dĩnh nhỉ bàn bạc một chút, tất nghĩ không có vấn đề gì lớn, các nàng cũng phải chuẩn bị tốt, thoáng cái đã tăng thêm nhiều học sinh như vậy, chắc chẩn phải tìm thêm vài giáo viên! Triệu Nhan liền gật đầu, sau đó dặn dò bọn họ.
- Quận vương yên tâm đi, vấn đề giáo viên bọn thiếp sớm đã nghĩ chu tất rồi, các tỷ tỷ của Nhã Nhi đã không còn nhỏ nữa, ngoài ra còn có các cô nương trước đó đến trường tiểu học nghe giảng ở thôn Thượng Thủy, chúng thời gian này luôn theo bọn thiếp học cách giảng dạy, bây giờ đã đủ sức để đảm nhiệm làm giáo viên tiểu học được rồi. Âu Dương Uyển Linh lúc này cũng cười cất lời, bọn họ đích thực sớm đã lên kế hoạch tất cả rồi, chỉ đợi Triệu Nhan gật đầu thôi.
Nhìn thấy vậy, Triệu Nhan cuối cùng không còn gì để nói, liền quan tâm hỏi thêm bọn họ vài ý tưởng về trường nữ sinh, và yêu cầu về trường nữ sinh vân vân, cuối cùng mới rời khỏi đây về nhà tìm Tào Dĩnh lấy tiền.
Tào Dĩnh không ngoài dự đoán đang ở trong phòng, điều này không phải là nói Tào Dĩnh thường ngày không ra ngoài, mà vì Triệu Nhan biết sau khi xưởng đồ hộp thu được lợi nhuận, với tính cách Tào Dĩnh khắng định sẽ ngồi trong phòng tính sổ sách, thực tế Triệu Nhan vẫn chưa vào đến phòng, đã nghe thấy từ bên trong vọng ra một tràng âm thanh của bàn tính gảy hạt, hơn nữa không phải một cái, xem ra Tào Dĩnh và Mịch Tuyết đều ở bên trong.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!