Xuyên Không: Vương Gia Vô Dụng Lột Xác - Triệu Nhan (FULL)

Được sự ủng hộ của hai người Dương Văn Quảng và Tào Dụ, Triệu Nhan cuối cùng có thể chính thức triển khai việc chỉnh đốn Cấm quân kinh thành. Đầu tiên hai người Dương Văn Quảng và Tào Dụ sẽ ra mặt, thuyết phục các nhà tướng tán thành chuyện này, sau đó Triệu Nhan tuyên bố tin chỉnh đốn Cấm quân kinh thành, hơn nữa cứ ba năm là điều động một đội Cấm quân kinh thành ra biên ải đóng quân.  

             Kết quả vừa công bố chuyện này, lập tức dậy lên rất nhiều phản đối, trong đó không ít quan lại triều đình cho rằng Cấm quân kinh thành trách nhiệm nặng nề, tuyệt đối không được dễ dàng điều động, cũng có một số người nói Cấm quân kinh thành trấn thủ kinh đô là tổ tiên đặt ra, tuyệt đối không thể tùy ý thay đổi vân vân, dù sao lí do phản đối thì muôn vàn, thậm chí Triệu Nhan còn nghe nói một số nhà tướng do Cao gia cầm đầu, còn chạy đến chỗ Cao thái hậu khóc lóc kể lể, nói xấu sau lưng Triệu Nhan, nói hắn mê hoặc triều chính, tuy quan hệ của Cao thái hậu và Triệu Nhan trước nay không tốt, nhưng cũng biết hiện tại trong triều tuyệt đối không thể thiếu Triệu Nhan, cho nên cuối cùng đuổi hết những kẻ đó ra ngoài.  

             Tuy nhiều kẻ phản đối, nhưng cũng có rất nhiều người đồng tình, trong đó hai người Dương Văn Quảng và Tào Dụ đã thuyết phục được không ít nhà tướng, bọn họ phần đông đều nhận được lợi ích từ Trường quân đội, lần này Triệu Nhan lại đề xuất bù đắp cho họ, cho nên họ tất nhiên sẽ dốc lòng ủng hộ Triệu Nhan.  

             Mặt khác một số viên quan do Tư Mã Quang đứng đầu, họ sớm đã không hài lòng về đám Cấm quân kinh thành ngồi không ăn bám đó, nhân cơ hội lần này, họ cũng lên án kịch liệt sự vô dụng của Cấm quân kinh thành, còn có không ít người mượn báo chí để lật tẩy những tấm màn đen trong Cấm quân kinh thành, kết quả dậy sóng cả nước, rất nhiều văn nhân sĩ phu đều lần lượt ủng hộ lần cải tổ này của Triệu Nhan.  

             Bất kể bên ngoài tranh cãi ra sao, Triệu Nhan sớm đã quyết tâm phải cải cách Cấm quân kinh thành, vì thế hắn nhanh chóng chặn lại những lời phản đối, tiếp tục thi hành việc này. Đội Cấm quân kinh thành đầu tiên phải đến biên cương phòng vệ đã lựa chọn xong, thừa lúc những kẻ phản đối chưa phản ứng lại, hắn đã phái người đưa đội quân này đến biên giới tây bắc, sau đó hắn lại phát lệnh, lần lượt chọn ra một đội quân trong Tây quân và quân Hà Bắc vào kinh, hơn nữa ưu tiên chọn những quân sĩ lập công lao trong hai chiến dịch lớn chống Tây Hạ và thu phục Yến Vân, đây cũng coi như phần thưởng khác cho bọn họ.  

             Một tháng sau, cùng với đội quân Tây quân và quân Hà Bắc được điều vào kinh lần lượt đến nơi, khiến trận tranh luận dần dần lắng xuống, dù sao giờ ván đã đóng thuyền, họ có cãi nhau nữa cũng chẳng giải quyết được gì, mặt khác một thời gian sau, quần chúng cũng chẳng còn để tâm tới chuyện này, thậm chí đến nhật báo Đại Tống cũng không muốn đăng những tin tức liên quan đến việc này nữa.  

             Đối với phần đông mọi người, việc đổi chỗ Cấm quân kinh thành và hai đội Cấm quân khác đã qua rồi, nhưng với Triệu Nhan, chuyện này còn lâu mới kết thúc, tiếp theo còn hàng chuỗi chuyện liên quan đến đang đợi hắn giải quyết.  

             - Nhiếp chính, có tin báo Tây quân và quân Hà Bắc đã lần lượt đến kinh thành, bây giờ lão thần tạm thời bố trí họ ở trong một quân doanh riêng biệt ngoài thành, tiếp theo quân đội nên sắp xếp những quân sĩ này thế nào?  

             Tăng Công Lượng đến trước bàn Triệu Nhan khom lưng thi lễ nói, việc liên quan đến Cấm quân kinh thành rất quan trọng, cho nên Triệu Nhan giao cho Tăng Công Lượng khá hiểu biết về quân đội phụ trách.  

             - Không cần bố trí riêng biệt, phân bọn họ vào các đội quân trong Cấm quân kinh thành, như vậy cũng tiện cho họ tìm hiểu lẫn nhau!  

             Triệu Nhan nghe xong lại mỉm cười đáp, chỉ là nụ cười của hắn mang theo nét trầm ngâm mà người khác khó lòng hiểu được.  

             - Như vậy không được, lão thần có hiểu biết chút ít về quân đội, biết được các tướng sĩ trong quân đội trước nay vô cùng bài xích người ngoài, giữa ba đại Cấm quân càng như vậy, nếu để Tây quân hoặc quân Hà Bắc ở chung với Cấm quân kinh thành, e rằng hai bên sẽ đánh lộn mất!  

             Tăng Công Lượng nghe thấy vậy lại hoảng hốt, sau đó vội vàng khuyên ngăn.  

             - Ha ha, quân đội khó tránh khỏi xích mích, nhưng không phải chuyện gì xấu, ngược lại còn có thể rèn luyện tâm tính của các tướng sĩ, chỉ cần kìm chế không để chết người là được, những chuyện khác các vị không cần lo!  

             Triệu Nhan lại cười lên tiếng, dường như không chút lo ngại về xung đột xảy ra giữa các quân sĩ.  

             - Điều này...  

             Tăng Công Lượng lúc này vẫn còn hơi chần chừ, muốn khuyên tiếp nhưng không biết phải nói gì?  

             - Ha ha, Tăng đại nhân cứ đi làm vậy đi, ngoài ra ngài phái người đi gặp những tướng lĩnh của Tây quân và quân Hà Bắc mới đến, bảo với họ là ta nói, có thể đánh người trong quân, nhưng tuyệt đối không được dùng đến vũ khí, càng không được đánh chết người, nếu không xử theo quân pháp!  

             Triệu Nhan lại cười ha ha dặn dò.  

             - À~  

             Tăng Công Lượng nghe thấy những lời trên của Triệu Nhan, nếu còn không hiểu ý của Triệu Nhan thì quá ngốc, hóa ra Triệu Nhan muốn những quân sĩ điều động từ biên cương về phô diễn chút tài nghệ cho đám Cấm quân kinh thành đó chiêm ngưỡng, tuy số lượng Cấm quân kinh thành chiếm ưu thế, nhưng với sức chiến đấu mà chúng thể hiện hằng ngày, thì Tây quân và quân Hà Bắc vừa được điều đến quả thực quá dễ dàng để xử lí chúng.  

             Nghĩ vậy, Tăng Công Lượng lập tức gật đầu vâng mệnh, sau đó quay người đi làm, còn Triệu Nhan lại tiếp tục giải quyết chính sự. Vất vả lắm mới xử lí hết, lúc này mới cầm một quyển sách bên cạnh lên xem, quyển sách này ghi chép tất cả danh sách tướng lĩnh Tây quân và quân Hà Bắc lần này vào kinh, và binh lực họ nắm giữ. Những tướng quân này hầu hết đều là học viên tốt nghiệp Trường quân đội, có người Triệu Nhan nhìn tên đã nhớ ra mặt mũi họ.  

             - Hả?  

             Nhưng đúng lúc này, Triệu Nhan chợt nhìn thấy một cái tên vô cùng xa lạ, hơn nữa càng khiến hắn lấy làm lạ là, người này lại không phải học viên tốt nghiệp Trường quân đội, nhưng lần này lại được chọn làm tướng lĩnh vào kinh, mặt khác binh lính dưới trướng y không thua kém những tướng lĩnh khác, điều này quả thật vô cùng lạ lùng.  

             - Chiết Khắc Hành? Cái tên này hình như nghe ở đâu đó rồi, nhưng nhất thời không nhớ ra, thật kì lạ?  

             Triệu Nhan sau cùng gãi cằm bộ dạng phiền não lẩm bẩm, vốn dĩ hắn vừa nãy khi nhìn thấy cái tên Chiết Khắc Hành này, chỉ cảm thấy lạ lẫm, nhưng dần dần lại tưởng như nghe qua ở đâu rồi, khiến Triệu Nhan càng nghĩ mãi không ra.  

             Nghĩ ngợi rất lâu sau Triệu Nhan vẫn không tài nào nhớ nổi rốt cuộc nghe thấy cái tên Chiết Khắc Hành này ở đâu, cuối cùng không thèm mất công suy nghĩ nữa, ra khỏi Chính sự đường đi thẳng tới Xu Mật viện. Gần đây vì chuyện điều động Tây quân và quân Hà Bắc vào kinh, lão tướng quân Dương Văn Quảng cũng hằng ngày lui tới đây, bởi vì ông không những hiểu biết về Tây quân, mà còn từng giảng dạy tại Trường quân đội, mà đội quân vào kinh lần này lại ưu tiên học viên Trường quân đội, cho nên không ai thích hợp để xử lí chuyện này hơn ông, cộng thêm ông luôn canh cánh muốn chỉnh đốn Cấm quân kinh thành, cho nên chủ động yêu cầu tham gia. Thời gian này vào mỗi sáng, ông đều ở trong Xu Mật viện, ngoài ra còn có những viên chức quản lí trong Trường quân đội như Trương Tái, họ cũng đều góp chút công sức cho việc điều quân nhập kinh lần này.  

             Khi Triệu Nhan đến Xu Mật viện tìm Dương Văn Quảng, tình cờ nhìn thấy ông và Trương Tái đang uống trà trò chuyện, hơn nữa hình như đang nói đến điều gì rất thú vị, kết quả khiến vị lão tướng quân này cũng cười lớn, xem ra tâm trạng gần đây của ông khá tốt.  

             - Điện hạ sao người lại đến đây?  

             Trương Tái đang nói chuyện nhìn thấy Triệu Nhan đi vào, liền vội vàng đứng dậy nói.  

             - Ha ha, vừa hay xử lí chính sự xong, kết quả lại nhìn thấy trong danh sách tướng lĩnh vào cung một người rất lạ, nên muốn đến hỏi Dương lão tướng quân xem sao!  

             Triệu Nhan nói rồi chắp tay nói với Dương Văn Quảng.  

             - Ồ, không biết là ai khiến Điện hạ thấy lạ?  

             Dương Văn Quảng nghe thấy vậy cũng cười cất lời, thời gian này tuy bận rộn hơn thường ngày một chút, nhưng tinh thần của ông ngược lại sảng khoái hơn trước, xem ra con người vẫn nên hoạt động một chút mới có lợi cho sức khỏe.  

             - Là như này, ban nãy khi ta xem danh sách có một người tên Chiết Khắc Hành, nhưng y không phải học viên tốt nghiệp Trường quân đội, nên mới muốn đến hỏi một chút!  

             Triệu Nhan lại lên tiếng hỏi. Cấm quân kinh thành liên quan đến an nguy trọng địa kinh thành, cho nên đối với mỗi tướng sĩ điều vào kinh thành, hắn đều nắm rõ như lòng bàn tay.  

             Nghe thấy Triệu Nhan hỏi đến Chiết Khắc Hành, Trương Tái và Dương Văn Quảng đều liếc mắt nhìn nhau, sau đó đồng thời lộ ra vẻ “hóa ra là vậy”, xem ra họ trước đó chắc đã đoán ra chút ít.  

             Chỉ thấy lúc này Dương Văn Quảng cung tay nói với Triệu Nhan:  

             - Điện hạ, Chiết Khắc Hành là do đích thân lão nô chỉ định, nói đến Chiết Khắc Hành này chắc người chưa từng nghe qua, nhưng nếu nói đến Chiết gia quân, người chắc có thể nhớ ra chứ!  

             - Chiết gia quân!  

             Nghe thấy cái tên này, Triệu Nhan cuối cùng bừng tỉnh lại. Cái gọi là Chiết gia quân, ý nghĩa như cái tên, tất nhiên chính là quân đội do Chiết gia thống lĩnh, đời sau tuy có tiểu thuyết nói về Dương gia tướng, Hô gia tướng, nhưng trên thực tế ở thời Chung Tống, nếu lấy một họ để đại diện cho quân đội, chỉ có thể là Chiết gia.  

             Nhiều đời Chiết gia đều ở vùng tây bắc, từ đầu thời Đường đã phụ trách trấn thủ nơi đó, trải qua bao đời cũng không sụp đổ, nhiều đời Chiết gia trấn thủ lãnh địa quân Vĩnh Yên, từng vô số lần đánh bại dân tộc thiểu số phía bắc xâm lược, sau này Tây Hạ phản Tống, Chiết gia còn trở thành cứ điểm trọng yếu phòng ngự Tây Hạ, gần như mỗi lần người Tây Hạ xuống phía nam, đều xảy ra đại chiến với quân đội của Chiết gia, trong thời gian đó nhiều lần người Tây Hạ còn chưa tiến được vào lãnh thổ Đại Tống đã bị Chiết gia tống cổ, có thể nói trước khi tiêu diệt Tây Hạ, Chiết gia vì Đại Tống mà lập nên vô số chiến công.  

             Tuy nhiên mặc dù Chiết gia lập được công trạng hiển hách, nhưng cũng vì vậy mà trả một cái giá quá đắt, có hàng trăm nam tử của Chiết gia hi sinh, hơn nữa nhiều người còn chết trẻ, có thể nói mỗi chiến công của Chiết gia đều thấm đẫm máu tươi của đàn ông Chiết gia. Chỉ đáng tiếc Chiết gia không được may mắn như Dương gia, được người đời viết thành sách lưu truyền, điều này cũng khiến người đời sau không ai biết Chiết gia, Triệu Nhan sau này cũng tình cờ nghe nói đến Xà lão thái quân trong Dương gia tướng thực chất là họ Chiết, xuất thân từ Chiết gia quân, thế là liền tra ít tư liệu về Chiết gia, lúc đó mới biết lai lịch của Chiết gia quân, còn về Chiết Khắc Hành, là tướng lĩnh xuất chúng nhất của Chiết gia những năm cuối thời Bắc Tống.  

             Nhớ lại những điều trên, Triệu Nhan cũng thở dài một hơi, không ngờ lần này điều quân nhập kinh, lại gặp được Chiết gia quân trong truyền thuyết, với chiến công hiển hách mà gia tộc họ gây dựng, hèn chi Dương Văn Quảng lại điều y vào kinh thành, điều này cũng coi như sự khẳng định đối với Chiết gia đời đời trấn thủ vùng tây bắc.

Advertisement
';
Advertisement