Đường Thư Nghi nghe được một nửa, cũng đại khái đoán được là chuyện gì, sau đó nghe ma ma này nói: “Vị tiểu thư kia họ Khương, Khương của phủ Thái phó,” Càng thêm chắc chắn hơn.
Mẫu phi Mẫn phi của Đại hoàng tử xuất thân từ Khương gia, trưởng nữ của Thái phó. Nói cách khác, năm đó Mẫn phi vào cung, thanh mai trúc mã của nàng ta cũng vào cung theo. Sau đó tư tình của hai người Minh phi – mẫu phi của Lý Cảnh Tập phát hiện, bọn họ thuận tiện tính kế Minh phi.
Nhưng ở giữa có một số việc, Đường Thư Nghi có chút khó hiểu. Mẫn phi và vị thanh mai trúc mã kia lôi lôi kéo kéo từ ngoài cung vào trong cung, hiển nhiên là tình nghĩa sâu nặng. Nếu đã như vậy, hà cớ gì dùng thanh mai trúc mã để tính kế Minh phi chứ? Này rõ ràng muốn đẩy hắn ta vào con đường chết.
Câu hỏi này, nàng hỏi ma ma, liền nghe bà ấy nói: “Tình hình cụ thể không thể biết được, sau chuyện đó quý phi phái người điều tra cả nhà của vị biểu ca kia của Mẫn phi, nhưng trước khi xảy ra chuyện, cả nhà đã chuyển ra khỏi Thượng Kinh. Quý phi nương nương đoán, hẳn là thái phó biết chuyện tư tình giữa Mẫn phi và biểu ca của nàng ta, muốn để vị biểu ca kia chết.”
Đường Thư Nghi gật đầu, lời giải thích này rất có lý. Nếu tư tình giữa Mẫn phi và biểu ca bị Hoàng đế biết được, Khương gia nhất định sẽ bị tru di cửu tộc, cho nên phải chặt đứt mối liên hệ giữa hai người, mà cách tốt nhất, chính là để vị biểu ca kia chết. Bởi vì chỉ có c.h.ế.t mới có thể vĩnh viễn diệt trừ hậu hoạn.
Ngoài ra, Minh phi cũng biết chuyện này, cho nên nàng ấy cũng phải chết. Cho nên bọn họ liền âm mưu tuồng kịch lớn như vậy.
Người một nhà Thái phó có thể nói thủ đoạn tàn nhẫn đến cực điểm!
“Lương quý phi muốn ta hợp tác như thế nào?” Đường Thư Nghi hỏi.
Ma ma: “Năm đó sau khi chuyện kia xảy ra, Lương quý phi gặp được một cung nữ bên người Minh phi đang muốn chạy trốn, liền bắt nàng ta lại thẩm vấn một hồi, sau đó mới biết được tất cả mọi chuyện. Mà cung nữ muốn chạy trốn kia, chính là người hạ thuốc Minh phi.”
Đường Thư Nghi nghe lời bà ấy nói, hạ mắt xuống. Nữ nhân trong cung, mỗi người đều đặt lợi ích của mình lên hàng đầu. Lương quý phi bắt được nhân chứng, nhưng lúc đó không nói ra, bởi vì Minh phi cũng là mối đe dọa đối với nàng ta.
Nàng ta che giấu bằng chứng, thứ nhất, có thể nhìn Minh phi chết, thứ hai, sau này nàng ta có thể một kích lấy mạng Mẫn phi.
Đúng là diệu kế!
“Sau này Lương quý phi đưa cung nữ kia ra ngoài cung, bây giờ cung nữ đó vẫn ở Thượng Kinh. Ý tứ của nương nương chính là, để Khang thân vương vạch trần chuyện này trước mặt Hoàng thượng.” Ma ma lại nói.
Đường Thư Nghi cười lạnh, Lương quý phi đúng là biết tính toán. Một khi chuyện này bị tiết lộ, chắc chắn sẽ một tin tức đại chấn động, mà người vạch trần chuyện này, cũng sẽ trở thành tâm điểm. Bản thân nàng ta không muốn trở thành tâm điểm, cho nên muốn kéo Lý Cảnh Tập vào.
“Khang thân vương không được, Thái phi sẽ không đồng ý.” Đường Thư Nghi trực tiếp từ chối.
Giờ khắc này, nàng sẽ không để Lý Cảnh Tập lộ diện ra ngoài.
Ma ma nghe nàng nói vậy thì sững sờ, sau đó lại nghe nàng nói: “Chuyện này ta sẽ sắp xếp.”
“Vậy nô tỳ cáo từ.” Ma ma đứng dậy hành lễ, Đường Thư Nghi vẫy tay cho bà ấy ra ngoài.
Sau khi người đi rồi, Đường Thư Nghi bắt đầu trầm tư. Chuyện này, nhìn thì đơn giản là lật lại bản án cũ, nhưng quá nhiều người liên quan tới chuyện này. Đại hoàng tử và một nhà Thái phó được nhiên chịu đả kích nặng nề nhất, thậm chí Hoàng đế sẽ hoài nghi, Đại hoàng tử không phải con của y.
Sau đó là nương gia của Minh phi năm đó bị lưu đày, còn có Lý Cảnh Tập. Liệu Hoàng đế có nghĩ đến việc đòi lại cậu bé không? Lần này ngươi có thể nhổ tận gốc phe phái của Thái phó và Đại hoàng tử không?
Tuy nhiên, lần này, nếu không đưa Đại hoàng tử và Thái phó vào tội c.h.ế.t cũng không sao, đợi Tiêu Hoài trở về, chuyện bọn họ thông đồng địch quốc bị lộ ra, bọn họ cho dù có bản lĩnh lên trời cũng không thể xoay người.
Sau khi xem xét kỹ lưỡng vấn đề, Đường Thư Nghi đứng dậy đi đến phủ Quốc Công. Nhìn thấy Đường Quốc Công, nàng kể lại câu chuyện một lần, Đường Quốc Công nghe xong, vẻ chấn kinh hiện lên trên mặt, ông ấy nói: “Không ngờ chuyện năm đó hóa ra lại là như thế này.”
Sau khi chuyện của Minh phi nổ ra, phần lớn mọi người đều không tin lắm, đoán chừng bên trong hẳn là có nguyên nhân nào đó, nhưng ai cũng không ngờ tới, tất cả do người nhà Thái phó một tay tạo ra.
Đường Quốc Công cau mày, suy nghĩ một hồi: “Chuyện của triều đình, một khi xảy ra sẽ kéo theo rất nhiều người. Nhổ được phe phái Đại hoàng tử và Thái phó, cần có người thế chỗ thế lực của bọn họ, vậy dùng ai để thế chỗ? Nếu một thế lực đi xuống, chắc chắn một thế lực khác sẽ đi lên.”
Đường Thư Nghi gật đầu, nàng đã nghĩ tới chuyện này từ sớm. Chỉ sợ thế lực thế chỗ lại đối địch với bọn họ.
“Hoàng thượng cố kỵ Tiêu Hoài, nhất định sẽ đề phòng chúng ta, cho nên người của chúng ta không thể thế chỗ.” Đường Quốc Công lại nói: “Rất có khả năng Hoàng đế sẽ dùng nương gia của Hoàng hậu, Ngô gia.”
“Cho dù Ngô gia có đứng dậy, đối với chúng ta cũng không quá tệ.” Đường Thư Nghi nói: “Chúng ta không có xung đột với lợi ích Ngô gia và Hoàng hậu.”
“Đúng vậy, chúng ta không có thù oán gì với Ngô gia.” Đường Quốc Công suy nghĩ một lúc rồi nói: “Sau này đừng quá thân thiết với Hoàng hậu và Ngô gia.”
“Con hiểu.” Đường Thư Nghi gật đầu.
Hai cha con lại trò chuyện một lúc, nàng liền về phủ Vĩnh Ninh hầu. Buổi chiều, nàng dẫn Tiêu Ngọc Châu đến phủ Tiêu Dao Vương. Chuyện liên quan đến thân mẫu thân của Lý Cảnh Tập, chắc chắn phải nói cho cậu bé và Thái phi biết.