Giai Ninh quận chúa sau khi ăn sáng xong liền dẫn đệ đệ đi về phía phủ Lễ Quốc Công, đến cửa lớn, gặp Đoan thân vương đang muốn ra ngoài đi săn. Thấy tỷ đệ hai người, hắn ta hỏi: “Các ngươi đây là muốn đi đâu?”
Giai Ninh quận chúa hành lễ với hắn ta và nói: “Con và đệ đệ muốn đến thỉnh an ngoại tổ mẫu.”
Đoan thân vương nghe xong hừ một tiếng, “Ngày ngày chạy đến phủ Lễ Quốc Công, rốt cuộc nơi nào mới là nhà của ngươi?”
Đối với loại thái độ này của hắn ta, Giai Ninh quận chúa đã không còn tức giận từ sớm, nàng ấy vẫn trả lời như thường lệ: “Đương nhiên phủ Đoan thân vương là nhà của nữ nhi.”
Đoan thân vương nặng nề hừ một tiếng: “Ngày nào cũng đến bên ngoại tổ mẫu ngươi tận hiếu, sao không thấy ngươi tận hiếu với ta?”
Giai Ninh quận chúa đối với chuyện này bảo trì trầm mặc, nàng ấy có thể nói gì? Lúc này Lý Cảnh Hạo nói: “Phụ vương cả ngày không ở nhà, con với tỷ tỷ làm sao có thể tận hiếu với người đây.”
Đoan thân vương lại nặng nề hừ một tiếng, bỗng nhiên nghĩ đến điều gì đó, nhìn về phía Giai Ninh quận chúa hỏi: “Chẳng lẽ ngoại tổ mẫu muốn ngươi gả vào phủ Lễ Quốc Công.”
Giai Ninh quận chúa: “…… Không phải.”
“Hừ, tốt nhất là không phải, một phủ Quốc Công đã sa sút đừng hòng cưới nữ nhi của ta.” Đoan thân vương bởi vì những chuyện trước đó nên có rất nhiều ý kiến với phủ Lễ Quốc Công.
Giai Ninh quận chúa và Lý Cảnh Hạo không muốn nói chuyện quá nhiều với hắn ta, liền hành lễ với hắn ta ngồi lên xe ngựa đi đến phủ Lễ Quốc Công. Đoan thân vương nhìn theo bóng xe ngựa, nheo mắt lại, cho dù như thế nào, hắn ta cũng sẽ không cho phép Giai Ninh gả vào phủ Lễ Quốc Công.
Bên này, Giai Ninh quận chúa và Lý Cảnh Hạo đến phủ Lễ Quốc Công, thấy lão Lễ Quốc Công phu nhân, Giai Ninh quận chúa kể lại chuyện xảy ra vào ngày hôm qua ở Hồ Quang Tạ cho lão Lễ Quốc Công phu nhân nghe.
Lão Lễ Quốc Công phu nhân nghe xong nói: “Vậy Hoàng thượng liệu còn ban hôn cho Huệ Tâm quận chúa và Tiêu Ngọc Thần không?”
Giai Ninh quận chúa suy nghĩ một lúc rồi nói: “Hôm qua Định Quốc Công phu nhân đến đây, ta nghĩ nàng đã biết được tin tức này từ trước. Hôm qua nàng và Định Quốc Công lại vào cung, nhưng đến bây giờ thánh chỉ vẫn chưa được hạ xuống, nói rõ chuyện này đã được giải quyết.”
Lão Lễ Quốc Công phu nhân gật đầu, sau đó nói: “Vậy khi nào thì chúng ta trả lời Định Quốc Công phu nhân? Nhanh quá cũng không tốt lắm, lại làm bọn họ cảm thấy chúng ta gấp gáp.”
Giai Ninh quận chúa mỉm cười: “Ngài phải nói chuyện với phụ vương cháu một tiếng. Cháu sợ phụ vương sẽ không đồng ý.”
“Mối hôn sự tốt như vậy, tại sao hắn ta lại không đồng ý?” Lão Lễ Quốc Công phu nhân nhắc tới Đoan thân vương trong lòng lại tức giận.
Giai Ninh quận chúa trầm mặc một lát, “Phụ vương tất nhiên không muốn cháu và đệ đệ có người chống lưng.”
Lão Lễ Quốc Công phu nhân tức giận đến mức bàn tay run lên một chút, “Nào có người làm cha lại như vậy chứ?”
Giai Ninh quận chúa hạ mắt xuống, một lúc sau nói: “Cho dù hắn không đồng ý, cháu cũng phải gả. Ngoại tổ mẫu nói với hắn đi.”
Lão Lễ Quốc Công phu nhân lau nước mắt, nếu lúc đầu biết vị Đoan thân vương này là người như vậy, bà ấy tuyệt đối sẽ không gả nữ nhi của mình cho hắn ta, nhưng bây giờ nói gì cũng đã quá muộn.
Bà ấy nói: “Được rồi, ta liền phái người đi mời hắn tới.”
“Phụ vương ra ngoài đi săn rồi, hẳn là đến trưa mới về phủ.” Giai Ninh quận chúa nói.
“Ta phái người đến chờ.” Lão Lễ Quốc Công phu nhân nói.
Giai Ninh quận chúa gật đầu.
Buổi trưa, Đoan thân vương quả nhiên về phủ, vừa đi tới cửa phụ liền bị quản gia của phủ Lễ Quốc Công chặn lại. Quản gia hành lễ với hắn ta, sau đó nói, “Vương gia, lão phu nhân mời ngài đến phủ một chuyến.”
“Có chuyện gì?” Đoan thân vương hỏi.
Quản gia khom xuống trả lời: “Nô tài không biết.”
Đoan thân vương hừ một tiếng, còn có thể là chuyện gì? Hẳn là đang bàn bạc chuyện hôn sự của Giai Ninh với hắn ta, hắn ta sẽ không bao giờ đồng ý gả Giai Ninh vào phủ Lễ Quốc Công.
Còn chưa vào phủ, hắn ta trực tiếp quay ngựa đi đến phủ Lễ Quốc Công. Vào phủ, thấy Lão Lễ Quốc Công phu nhân, hắn ta vẫn cung kính hành lễ.
Lão Lễ Quốc Công phu nhân vẻ mặt bình tĩnh nhìn hắn ta, phất tay để hắn ta ngồi xuống, sau đó nói thẳng vào vấn đề: “Hôm nay ta mời ngươi tới đây, để bàn bạc với ngươi về chuyện hôn sự của Giai Ninh.”
Đoan thân vương vẻ mặt quả nhiên như vậy, nhưng hắn ta vẫn hỏi: “Có người đến cửa cầu hôn sao?”
Lão Lễ Quốc Công phu nhân gật đầu: “Đúng vậy.”
“Người nào?” Đoan thân vương hỏi, sau đó cầm chén lên uống trà.
Lão Lễ Quốc Công phu nhân: “Phủ Định Quốc Công.”
“Phụt…” Đoan thân vương kinh ngạc đến mức phun ngụm trà trong miệng ra, nhưng lúc này hắn ta không thèm để tâm đến lễ nghĩa, quay đầu ngạc nhiên hỏi Lão Lễ Quốc Công phu nhân: “Ngài nói nhà nào?”
Lão Lễ Quốc Công phu nhân: “Phủ Định Quốc Công.”
“Khụ khụ khụ….”Lần này Đoan thân vương sửng sốt đến mức ho khan.
Lão Lễ Quốc Công phu nhân bĩu môi nhìn hắn ta, xuất thân là người Hoàng thất mà một chút tiền đồ cũng không có.
Bên này, Đoan thân vương ho khan một hồi, sau đó lại uống thêm một ngụm trà đè nén sự ngạc nhiên xuống, sau đó nói: “Nhạc mẫu, chuyện này là thật?”
Lão Lễ Quốc Công phu nhân hừ một tiếng: “Sao lại không thể là thật? Giai Ninh nhà ta ngoại hình, xuất thân và phẩm tính đều xuất sắc, đủ để xứng đôi với thế tử phủ Định Quốc Công.”
Lần này Đoan thân vương thật sự tin tưởng, hắn ta ngồi đó trầm mặc một hồi, sau đó nói: “Bổn vương không đồng ý.”