Xuyên Sách Thành Vai Ác, Làm Phản Diện Thật Vui - Đường Thư Nghi

Tiêu Hoài khẽ hừ nhẹ một tiếng, làm như hắn muốn nhìn khuôn mặt kia của Tề Lương Sinh.

Đường Thư Nghi thấy hắn cả người đầy mùi giấm, nén cười đọc sách.

Ngày hôm sau triều sớm kết thúc, Tiêu Hoài và Dung vương cùng nhau ra khỏi cung, khi đi ngang qua bên người Tề Lương Sinh, dừng lại bước chân nói: “Ta uống rượu với Dung vương, Tề đại nhân có muốn đi cùng không?”

Tề Lương Sinh quay đầu lại, thấy Tiêu Hoài và Dung vương đang đứng cùng nhau, hắn và Dung vương chào hỏi nhau, sau đó cùng đi đến Hồ Quang Tạ. Dung vương trái phải nhìn hai người, luôn cảm thấy quan hệ giữa hai người này hình như không được tốt cho lắm. Nhưng thông tin hắn thu thập được, phủ Định Quốc Công, phủ Đường Quốc Công cùng với Tề gia cùng một trận doanh!

Không lâu sau liền đến Hồ Quang Tạ, Tề Nhị thân là chủ sự tất nhiên phải đích thân đến chiêu đãi. Hắn còn khá xấu hổ, dù sao hắn và Hạ Đại Lan cũng đang bàn chuyện hôn sự, bây giờ khi nhìn thấy phụ thân của Hạ Đại Lan, có loại cảm giác lo lắng lúc nào cũng có thể bị khảo sát.

Dung vương cẩn thận đánh giá hắn từ trên xuống dưới, sau đó gật đầu. Thằng nhóc này tướng mạo và tinh thần đều không tồi, đối nhân xử thế cũng biết tiến biết lùi. Về phần không tiến vào quan trường, hắn cũng không để ý lắm. Dù sao Tề Lương Sinh vẫn còn trẻ, chỉ cần có hắn là đủ rồi.

Tề Nhị dẫn ba người bọn họ đến nhã phòng tốt nhất, lúc chuẩn bị đến thì gặp Trường Bình công chúa. Hai bên đều sững sờ, sau đó chào hỏi nhau, Trường Bình công chúa liếc nhìn Tề Lương Sinh, Tề Lương Sinh vẻ mặt lãnh đạm, Trường Bình công chúa hừ một tiếng, sau đó nhìn Tiêu Hoài nói: “Làm phiền Định Quốc Công truyền tin cho phu nhân, bổn cung nhớ nàng, dành thời gian tụ tập một hồi.”

Tiêu Hoài gật đầu: “Được.”

Ánh mắt của Trường Bình công chúa dừng lại trên người Dung vương trong chốc lát, sau đó được người vây quanh rời đi. Tề Nhị dẫn ba người Tiêu Hoài tiếp tục đi về phía trước, sau đó tiến vào nhã phòng. Mặc dù Tiêu Hoài và Tề Lương Sinh đều không cho đối phương sắc mặt tốt, nhưng khi bàn chính sự thì không có chút chậm trễ nào.

Ba ngày sau, Tề Lương Sinh và Dung vương đều phái người đi xem bát tự, kết quả thượng giai, sau đó lại qua vài ngày, Tề phủ đến phủ Dung vương cầu thân, chuyện hôn sự của Tề Nhị và Hạ Đại Lan chính thức được định xuống.

Còn Đường Thư Nghi thì đang nghe Nam Lăng bá phu nhân thở dài. đã từng là tổ ba công tử bột, hôn sự của Tiêu Ngọc Minh và Tiêu nhị đều đã được định xong, giờ chỉ còn lại Nghiêm Ngũ nhà nàng ấy, bây giờ nàng ấy thật sự buồn đến thối ruột.

“Ta chọn rất nhiều cô nương, nhưng nó không nhìn trúng người ta thì chính là người ta không nhìn trúng nó, đúng là buồn muốn chết.” Nam Lăng bá phu nhân thở dài nói.

“Chuyện nhân duyên này còn phải xem duyên phận, duyên phận đến tự nhiên sẽ thành.” Đường Thư Nghi chỉ có thể khuyên như vậy.

Nam Lăng bá phu nhân cũng chỉ nói chuyện với nàng giải tỏa một chút phiền muộn trong lòng, hôn sự của Nghiêm Ngũ vẫn không thể tùy ý định xuống. Không phải muốn chọn tốt đến cỡ nào, mà là muốn chọn người phù hợp.

……

Năm trước, Đường Thư Nghi và Trường Bình công chúa tụ tập một lần, nàng phát hiện Trường Bình công chúa dường như đã thay đổi rất nhiều, xung quanh nàng ta không còn những tiểu thịt tươi nữa, cả người nàng ta cũng thanh nhã hơn rất nhiều. Đường Thư Nghi cảm thấy kỳ quái liền hỏi: “Công chúa có gặp phải chuyện gì không?”

Trường Bình công chúa tự rót cho mình một ly rượu, “Ta có thể gặp chuyện gì? Chẳng qua chán ngấy loại cuộc sống như ngày trước mà thôi.”

Đường Thư Nghi hiểu rõ gật đầu, đây là ăn thịt ăn cá chán rồi, muốn ăn chay. Nhưng lúc này lại nghe Trường Bình công chúa nói: “Ngươi nói ta sinh một hài tử thì sao?”

Đường Thư Nghi sững sờ một lát, sau đó nói: “Công chúa thích là được rồi.”

Trường Bình công chúa ngẩng đầu lên uống cạn rượu trong chén, nói: “Nhưng phụ thân của hài tử ta không thể là người thấp hèn.”

Đường Thư Nghi sửng sốt, cảm thấy nên khuyên vài câu. Nếu nàng ta vẫn chưa c.h.ế.t tâm với Tề Lương Sinh, hoặc chọn một người giống với Tề Lương Sinh, đến lúc đó xảy ra chuyện, Lý Cảnh Tập cũng khó xử.

Nghĩ xong nàng nói: “Ứng viên… Công chúa vẫn nên thận trọng, đừng giống như lần trước.”

Trường Bình công chúa hừ một tiếng, “Ta biết, Hoàng thượng bây giờ không thân thiết với ta, bây giờ ta cũng chỉ có cái danh trưởng công chúa mà thôi. Yên tâm đi, ta sẽ không tìm thêm phiền toái cho Hoàng thượng.”

Đường Thư Nghi còn có thể nói gì, sinh hài tử là tự do của người ta. Hơn nữa, nếu Trường Bình công chúa sinh hài tử, đối với nàng ta mà nói quả thật không tồi. Nàng nâng ly lên nói: “Hy vọng công chúa được như ước nguyện.”

Trường Bình công chúa cười nói: “Ta biết ngươi có thể hiểu ta.”

Đường Thư Nghi mỉm cười, thật ra nàng cũng rất bội phục Trường Bình công chúa, không quan tâm đến ánh mắt của người khác, sống cuộc đời bừa bãi.

…………

Chớp mắt đã đến đêm giao thừa, cả nhà đang ở Thế An Uyển đón giao thừa. Đầu tiên là Tiêu Ngọc Minh và Tiêu Ngọc Châu đốt pháo hoa trong viện, sau đó cả nhà cùng nhau ngồi chơi mã điếu, vui vẻ náo nhiệt đến giờ tý mới nghỉ ngơi.

Mùng một năm mới có cung yến, sáng sớm Lý Cảnh Tập liền phái người đưa một bộ trang sức cài đầu đến cho Tiêu Ngọc Châu. Tiến cung gặp Lý Cảnh Tập, Đường Thư Nghi phát hiện, trâm cài và ngọc bội đeo ở thắt lưng của Tiêu Ngọc Châu là một cặp với Lý Cảnh Tập. Trong lòng nàng không nhịn được mà thở dài, tiểu tâm cơ của tình yêu thiếu niên!

Một năm qua, những lời muốn Hoàng thượng tuyển tú vẫn chưa từng gián đoạn, cho dù Lý Cảnh Tập đã nói rõ, trước hai mươi tuổi sẽ không đại hôn, cũng không ngăn được những đại thần kia dâng tấu.

Cung yến hôm nay, càng có không ít đại thần dẫn nữ nhi nhà mình đến trước mặt Thái hoàng thái hậu. Thật ra bọn họ càng muốn kéo đến trước mặt Hoàng thượng, nhưng không có cơ hội.

Chẳng qua vẫn có người có cơ hội, ví dụ như người Minh gia. Cung yến vào buổi trưa, nhưng người Minh gia sáng sớm đã vào cung. Minh đại phu nhân dẫn theo Minh Vũ đến thỉnh an Thái hoàng thái hậu, Minh đại lão gia đến ngự thư phòng gặp Lý Cảnh Tập.

Nói chuyện một lúc, Minh đại lão gia nói: “Cữu mẫu ngài đã lâu rồi chưa gặp ngài, nhân dịp năm mới, muốn gặp ngài một lần.”

Advertisement
';
Advertisement