Xuyên thành mẹ chồng mẫu mực - Trình Loan Loan (FULL)

Thôn Trình gia cách thôn Đại Hà rất gần.
Nói như vậy, thôn Đại Hà có chuyện gì mới thì thôn Trình gia xem như là đám người biết sớm nhất.
Hai thôn trước kia đều nghèo không khác nhau mấy, thôn Trình gia thậm chí còn cao hơn một cái đầu, nhưng chỉ mới một hai năm trôi qua, dần dần bị bỏ lại một khoảng lớn, tất cả mọi người thôn Trình gia đều sắp hâm mộ thôn dân thôn Đại Hà muốn chết, lúc đầu Trình Loan Loan là người lớn lên ở thôn Trình gia bọn họ, kết quả sau khi gả đi, tạo phúc cho thôn bên cạnh, bọn họ chỉ có thể trông mong mà nhìn.
“Nhị cô Trình Chiêu, chúng ta tới là muốn hỏi một chút chuyện liên quan tới bông.”
“Đúng vậy đúng vậy, nghe nói năm ngoái mỗi nhà ở thôn Đại Hà đều trồng bông, bán năm mươi văn một cân, kiếm lời không ít tiền đâu.”
“Không biết nhị cô Trình Chiêu còn có hạt giống cây bông hay không, nhà chúng ta muốn mua một chút, có được không?”
“Nhà ta cũng muốn trồng hai ba mẫu, hi vọng nhị cô Trình Chiêu có thể san sẻ một chút hạt giống cây bông.”
Trình Loan Loan còn tưởng rằng mọi người là vì đại sự gì, kết quả là chuyện này.
Nàng ngừng một chút nói: “Có mấy lời ta phải nói rõ ràng trước, năm ngoái bông có thể bán giá cao là bởi vì ít người trồng, năm nay Hồ Châu rất nhiều nơi hẳn là đều sẽ mở rộng việc trồng bông, nhà nhà đều trồng nên giá cả có thể sẽ thấp hơn rất nhiều, các ngươi suy nghĩ kỹ càng rồi quyết định.”
Trên thực tế, cho dù giá cả bị đè thấp đến năm văn tiền một cân thì cũng có thu vào, chỉ là kiếm ít hơn một chút mà thôi.
Nhưng mà bởi vì số lượng hạt giống bông vải có hạn, năm nay tổng sản lượng bông cũng sẽ không quá nhiều, mùa thu sau khi thu hoạch bông thì giá cả có thể sẽ d.a.o động khoảng hai mươi văn, cũng còn có thể kiếm được một bút.
Nghe thấy nàng như vậy, trong lòng mọi người thôn Trình gia không có chắc chắn, bọn họ vốn chính là muốn nhân đợt này kiếm ít tiền, nhưng giá cả quá thấp thì cảm thấy không muốn trồng cho lắm, còn không bằng đem đất trống giữ lại trồng chút lương thực.
Một phụ nhân mở miệng thăm dò hỏi: “Vậy năm nay nhị cô Trình Chiêu còn trồng bông không, dự định trồng bao nhiêu?”
Trong nhà Trình Loan Loan nhiều đất, trồng bao nhiêu cũng không gạt được, dứt khoát thản nhiên thông báo: “Dự định trồng khoảng chừng hai trăm mẫu.”
“Vậy thì tốt quá, nhà ta liền trồng hai mẫu ruộng đi.” Phụ nhân kia trong nháy mắt đã nghĩ thông suốt, “Người thôn Đại Hà nói, đi theo bước chân của nhị cô Trình Chiêu tuyệt đối không sai, ta đánh cược một lần.”
“Nhị cô Trình Chiêu trồng nhiều như vậy, khẳng định còn có thể kiếm, vậy nhà ta cũng trồng một chút đi.”
“Đúng rồi, hạt giống bông vải thế nào, có đắt hay không?”
Thấy tất cả mọi người đã hạ quyết tâm, Trình Loan Loan lúc này mới nói: “Bởi vì hạt giống bông vải không nhiều, năm nay do nhà ta ươm giống, mọi người trực tiếp tới mua mầm là được rồi, giá tiền là một văn tiền mười cây mầm.”
Năm ngoái hạt giống bông vải là từ thương thành mà ra, mà hạt giống bông vải năm nay là giống của năm ngoái gây ra, những hạt giống này cung cấp cho Hồ Châu, miễn cưỡng có thể chia cho Tây Bắc một chút, nhiều hơn nữa thì không có, cho nên nhất định phải tiết kiệm.
Hạt giống trên tay Triệu Đại Sơn xác suất nảy mầm có thể đạt tới chín mươi phần trăm, nếu như vào tay những người nông dân không biết gì này thì xác suất nảy mầm suất khả năng chỉ còn một nửa, cho nên năm nay nàng dự định giao cho Triệu Đại Sơn ươm giống toàn bộ, người cần mua thì trực tiếp mua cây mầm là được rồi.
Một văn tiền mười cây nghe thì đắt nhưng kì thực những thôn dân này cũng sẽ không lỗ, còn bớt đi không ít chuyện lặt vặt.
Đám người thôn Trình gia chưa từng mua hạt giống bông vải nên cũng không biết giá tiền này là cao hay thấp, nhưng trong lòng bọn họ cho rằng, một mệnh phụ quan triều đình không có khả năng lừa những dân chúng cùng khổ như bọn họ, thế là rối rít nói: “Vậy đến lúc đó nhị cô Trình Chiêu nhớ phái một người đến thôn Trình gia thông báo một tiếng, chúng ta lập tức đi mua cây mầm ngay.”
Trình Loan Loan gật đầu, ở trong ánh mắt của mọi người thôn Trình gia, nàng lên xe ngựa, dẹp đường hồi phủ.

Advertisement
';
Advertisement