Trình Loan Loan ôm đại tôn nữ đi vào trạch tử.
Ngô Tuệ Nương ngồi ở trong sân đang viết chữ, nàng ấy bây giờ đang mang thai, mẹ chồng cũng rất ít khi để nàng lại đến tửu lâu, Xuân Hoa học việc lâu như vậy, đủ để ứng phó những thực khách kia của Đại Hà Yến, trong khoảng thời gian này cũng không xảy ra chuyện rắc rối nào.
Một quyển thực đơn của Đại Hà Yến rất nhanh liền được viết xong, trên mặt Ngô Tuệ Nương lộ ra nụ cười hài lòng.
Ngẩng đầu một cái, nhìn thấy mẹ chồng ôm nữ nhi đi tới, nàng ấy vội vàng đứng lên: “Tiểu Châu Châu, con đã lớn như vậy còn treo ở trên người a nãi con làm gì, mau đi xuống… Nương cũng đừng quá nuông chiều nó, nha đầu này quá nặng, nương cẩn thận đau lưng.”
Trình Loan Loan bất đắc dĩ nói: “Ta chỉ mới ba mươi lăm, cũng không già, làm sao lại đau lưng.”
Mặc dù nàng đã là nhân vật cấp bậc nãi nãi nhưng nàng cảm thấy mình còn rất trẻ có được không, cách tuổi tác cần phải bảo dưỡng thân thể còn lâu lắm…
Nàng ôm đại tôn nữ ngồi xuống, tiện tay lật quyển thực đơn ở trên bàn ra, tán dương từ đáy lòng, “Tuệ Nương, chữ của con thật sự là càng viết càng đẹp, thực đơn cũng viết rõ ràng, người chưa từng nấu ăn đoán chừng cũng có thể dựa vào nấu được mấy món ăn đấy.”
Ngô Tuệ Nương nhếch môi cười ngượng ngùng: “Mỗi ngày ở nhà rảnh rỗi không có chuyện gì làm nên con bèn chỉnh sửa lại thực đơn, Nhị Cẩu nói qua không bao lâu nữa sẽ mở chi nhánh thứ hai, có thực đơn này thì bớt đi rất nhiều chuyện.”
Trình Loan Loan gật đầu.
Kỳ thật sau khi chi nhánh đầu tiên ở huyện Hà Khẩu khai trương liền có rất nhiều người tìm Nhị Cẩu muốn tham gia hệ thống tửu lâu Đại Hà Yến.
Chỉ có điều, nàng cho rằng bất kỳ tửu lâu nào ban đầu phát triển quá nhanh thì sau đó nhất định sẽ xảy ra vấn đề, nhất là ở cổ đại pháp luật không chặt chẽ này, cho nên nàng đã dặn dò Nhị Cẩu, cứ nửa năm mở rộng một lần, trước mắt đã hơn nửa năm, đúng là có thể cân nhắc mở chi nhánh thứ hai.
Về sau, nhiệm vụ của Tuệ Nương chính là cho ra món ăn mới mỗi tháng và chuyên môn đào tạo cho tửu lâu trong hệ thống, đồng thời tuần sát phòng bếp của cửa hàng trong hệ thống một cách bất ngờ, bảo đảm tính thống nhất của món ăn và cách phục vụ với cửa hàng chính.
Bây giờ món ăn mới đã không cần Trình Loan Loan nghĩ ra giúp, Ngô Tuệ Nương có suy nghĩ của mình, lại thêm Mã bà tử chính là bậc thầy của nghề này, hai người thương lượng, luôn có thể nghiên cứu ra một số món ăn hiếm lạ, khỏi nói, rất được thực khách hoan nghênh.
Đang nói chuyện, Lý bà tử đột nhiên từ hậu viện vội vã lao ra: “An nhân, Nhị thiếu nãi nãi vỡ ối rồi, sắp sinh…”
Trình Loan Loan bỗng nhiên đứng dậy: “Trình Giáp, mau, mau vào trong thành mời bà đỡ, cũng gọi Nhị Cẩu trở về…”
Trong thành bà mụ nổi danh nhất là Dư bà tử, Tiểu Châu Châu chính là Dư bà tử đỡ đẻ, lúc trước cửu tử nhất sinh, bởi vì Dư bà tử mà gặp dữ hóa lành.
Nàng vội vàng đi vào trong hậu viện, Ngụy Hồng Anh cùng Ngụy Hồng Diễm một người đi nấu nước, một người khác hầu hạ ở bên giường, thanh âm kêu thảm thiết của Tào Oánh Oánh vẫn còn lớn, xem ra tinh thần không tệ.
Trình Loan Loan sai người đem tất cả những thứ cần thiết chuẩn bị thỏa đáng, lúc này mới đi vào phòng ngủ của Tào Oánh Oánh.
“Oánh Oánh, trước tiên đừng la nữa, tiết kiệm một chút sức lực.” Trình Loan Loan nắm chặt tay của nàng ấy, ôn nhu nói, “Nương đã sai người nấu canh gà, đợi lát nữa uống canh gà rồi sinh.”
Trong thôn mỗi tháng đều có không ít phụ nhân sinh con, nàng cũng coi như có chút kinh nghiệm, từ lúc sản phụ có dấu hiệu sinh đến lúc chính thức bắt đầu sinh thì phải mất chừng mười giờ, nếu như cứ kêu la mãi thì đến lúc sinh con sẽ không còn sức.
“Đau, nương, đau quá…”
Tào Oánh Oánh níu lấy cánh tay của Trình Loan Loan, há mồm thở dốc.