Từ sau khi thôn Đại Hà mở rộng ra, Vương gia đôn liền giáp ranh với thôn Đại Hà, có thể nói là nơi ở gần thôn Đại Hà nhất.
Ở Vương gia đôn có rất nhiều người đến thôn Đại Hà làm việc, vẫn đi theo bước chân của thôn Đại Hà. Vương lý chính ở trong thôn vừa nói chuyện này, thôn dân trên cơ bản toàn bộ đều bỏ phiếu thông qua, người duy nhất không thông qua chính là mẹ góa con côi. Phần tiền này trong thôn liền bỏ ra thay, vì thế Vương gia đôn là thôn đầu tiên ký hiệp ước mượn tiền sản xuất guồng nước với Trình Loan Loan.
Có Vương gia đôn dẫn đầu, một số thôn hơi giàu có một chút, ví dụ như Lý gia câu, thôn Trình gia, Thanh thủy trang các thôn xóm nhao nhao đuổi theo bước chân. Ngay sau đó, huyện lệnh huyện Hà Khẩu, huyện Phượng Hoàng, huyện Bạch Vân nghe nói đến việc này, ngựa không ngừng vó tới ký hiệp ước… Theo xu hướng này, những thôn nghèo kia cũng ngồi không yên, cũng không thể người khác đều thoải mái, người trong thôn nhà mình còn phải cực cực khổ khổ đi gánh nước, vì thế cũng đến Trình Loan Loan nhà mượn tiền, ký kết hiệp ước.
Việc sản xuất guồng nước là do đoàn người Trâu đại nhân cung cấp bản thiết kế, Thẩm đại nhân triệu tập người khởi công, mời mười hai thợ mộc, bốn thợ rèn, chuyên môn hóa từng quy trình công đoạn chi tiết, sản xuất linh kiện với số lượng lớn, sau đó tiến hành lắp ráp, thời gian công việc ước chừng ba tháng, vừa vặn đến lúc bông sinh trưởng cần nước rất nhiều.
Trong đó, Trình Loan Loan phụ trách cấp tiền cho các thôn dân.
Đừng thấy toàn bộ quá trình này liên quan đến nhiều bên, nhưng nhiều bên đều là một xu cũng không kiếm được, Thẩm đại nhân thậm chí còn lén bù đắp thêm một ít.
Nhiệm vụ của đoàn người Trâu đại nhân kỳ thật đã hoàn thành từ sau khi xong việc thí nghiệm bông, sau đó vì nghiên cứu guồng nước nên ở lại hơn nửa tháng. Sau khi guồng nước nghiên cứu xong, Lý đại nhân Dư đại nhân lại nảy sinh ý nghĩ khác, cùng Trình Loan Loan bàn bạc thống nhất qua, lại đ.â.m đầu vào trong phòng nghiên cứu, không phân biệt là ngày hay đêm.
“Tuệ An nhân, hạ quan phải trở về phục mệnh, phải sớm để tri phủ đại nhân hạ lệnh mở rộng trồng bông, mới không bỏ lỡ mùa vụ.” Trâu đại nhân vuốt râu nói: “Mấy người Lý đại nhân ở lại chỗ này tiếp tục nghiên cứu những nông cụ này, hy vọng có thể lại có phát hiện mới. Guồng nước lần này…thật sự làm cho người người rung động, nếu không phải Tuệ An nhân nhắc nhở, đám người chúng ta sợ là tốn hai ba mươi năm cũng không nghiên cứu được, chuyện này hạ quan nhất định sẽ thành thật bẩm báo với triều đình.”
Trình Loan Loan từ chối nói: “Đây là công lao của các vị đại nhân, ta chỉ là động miệng mà thôi.”
“Tuệ An nhân cũng đừng khiêm tốn nữa, hạ quan chỉ hy vọng ngài sau này động miệng nhiều một chút, đây là phúc khí của dân chúng Đại Vũ triều chúng ta.” Trâu đại nhân đứng lên chắp tay: “Chúng ta lần này coi như là lập công, hạ quan đại biểu mấy người Lý đại nhân ở chỗ này trước tiên cảm tạ Tuệ An nhân.”
Trâu đại nhân sau khi thu thập xong, lên đường đi Hồ Châu.
Ba ngày sau, lệnh chính thức về việc trồng bông được ban hành từ Hồ Châu, đi đến tất cả các huyện trấn bên dưới Hồ Châu, sau đó tri huyện lại thông báo cho lý chính của các thôn.
Các huyện trấn phụ cận huyện Bình An trước khi chính lệnh phát ra đã biết việc này, đã sớm chuẩn bị đầy đủ, lúc đợt cây giống bông đầu tiên bên chỗ Trình Loan Loan mọc ra, người của các thôn liền tới cửa mua cây giống bông.
Một văn tiền là mười gốc cây bông giống, một mẫu đất ước chừng có thể trồng hơn hai ngàn cây, cũng chính là tốn khoảng hai trăm văn tiền là có thể trồng một mẫu đất, cái giá này đại đa số mọi người đều có thể tiếp nhận.
Lúc này kỳ thật mới là tháng ba, trồng bông vẫn còn hơi sớm một chút, nhưng cũng không phải không được, người các thôn mang cây giống bông trồng xuống đất. Có vài người trong nhà ruộng nhiều, cố ý để dành ra một hai mẫu đất trồng bông, có vài người trong nhà ruộng ít, vậy thì dựa theo Trình Loan Loan đề nghị, trồng xen ở giữa hai ruộng lúa mạch chưa thu hoạch, cũng không ảnh hưởng đến sinh trưởng của cả hai loại.
Sau khi các thôn xóm xung quanh đã đến mua cây giống bông, một số thôn xóm ở xa xôi hơn cũng đến.
Những thôn này đều là phái lý chính tới mua tập thể, lại vận chuyển về trong thôn để phân phối, lý chính mười mấy thôn ngồi xe trâu mà đến.
Ngôn chưởng quỹ cùng Triệu Đại Sơn phụ trách xử lý chuyện này, đưa các lý chính đến ruộng dinh dưỡng ươm mầm, cẩn thận nói những việc cần chú ý khi cấy ghép bông giống, cùng với tỷ lệ cây c.h.ế.t có thể phát sinh, nếu không có vấn đề gì, giao tiền tại chỗ là có thể mang cây giống bông đi.