Xuyên thành mẹ chồng mẫu mực - Trình Loan Loan (FULL)

Trình Loan Loan nhìn ra sự sợ hãi trong mắt Trình lão thái thái.
Nàng không ngờ lão thái thái hung hãn này cũng có lúc sợ hãi.
Nàng cười đứng lên: “Vậy để ta thay bộ y phục khác rồi cùng đi…. Chờ chút, lễ vật thăm hỏi đã chuẩn bị ổn thỏa chưa?”
Trình lão thái thái gật đầu như rang lạc: “Trong thôn đã chuẩn bị ổn thỏa rồi, yên tâm đi.”
Trình Loan Loan: “….”
Lễ vật trong thôn chuẩn bị đoán chừng chính là gà mái già, trứng gà, rau khô hiếm lạ trên núi….
Nhưng nàng cũng không mở miệng ngăn cản. Tư Đồ gia biết Trình gia là cửa nhỏ nhà nghèo, nếu tiêu số tiền lớn để chuẩn bị lễ vật hậu hĩnh thì ngược lại có vẻ như Trình gia đang nịnh bợ lấy lòng.
Nếu Tư Đồ gia đã đồng ý với mối hôn sự này thì hai nhà đã là quan hệ qua lại ngang hàng.
Trình Loan Loan thay một bộ xiêm y gấm lụa tơ tằm, đưa theo Tề bà tử và Ngưng Lam ra khỏi nhà, Trình Giáp phụ trách đánh xe.
Bên chỗ Trình gia là Trình đại ca đánh xe, hai vị lão nhân của Trình gia, Trình đại tẩu và Trình Chiêu đều ở trên xe. Hai chiếc xe ngựa chiếc trước chiếc sau chạy về phía Tư Đồ phủ.
Tư Đồ đại nhân là quan ngũ phẩm, là quan thị giảng ngũ phẩm của Hàn lâm viện. Ở một mức độ nào đó mà nói thì Trình Chiêu coi như là đã có người dìu dắt nhưng quan hệ nhạc phụ và nữ tế* hơi nhạy cảm nên cho dù Tư Đồ đại nhân có lòng dìu dắt thì cũng không dám lộ liễu quá. Hơn nữa thật ra một quan viên ngũ phẩm cũng không thể làm được gì nhiều.
Xe ngựa nhanh chóng đến phủ Tư Đồ, bởi vì Trình Chiêu đã sớm phái người đến báo nên có gã sai vặt chờ sẵn ở cổng ân cần nghênh đón.
Sau khi gã sai vặt nghênh đón bọn họ vào trong, trên đường đi không ngừng có nha hoàn, nô bộc quỳ gối hành lễ. Người Trình gia chưa từng thấy thế trận lớn như vậy, cả đám không dám đi quá nhanh nên hơi chậm hơn Trình Loan Loan mấy bước.
Mới vừa bước qua cánh cửa thứ hai thì Tư Đồ phu nhân bước ra đón: “Vị này hẳn là bà thông gia….”
Nàng ấy kéo tay Trình Loan Loan, vẻ mặt thân thiết.
Nàng ấy còn tưởng rằng bà thông gia là một phụ nhân nhà nông tương đối già nua, không ngờ lại là một phụ nhân trẻ tuổi, xinh đẹp như vậy, khó trách Trình Chiêu lại tuấn tú như thế….
Trình đại tẩu: “….”
Nàng ta biết ngay, chỉ cần là chỗ có mặt Trình Loan Loan thì nàng ta không là cái thá gì cả.
Nàng ta vội vàng chen qua, bày ra khuôn mặt tươi cười nói: “Tư Đồ phu nhân, ta mới là mẫu thân của Chiêu Nhi.”
Tư Đồ phu nhân xấu hổ đến cực điểm: “Do mắt ta vụng về, thật có lỗi với bà thông gia, là ta không đúng…. Chiêu Nhi, con cũng thật là, cũng không nhanh chóng giới thiệu gì cả.”
Trình Loan Loan nghe giọng điệu này có vẻ rất thân quen, xem ra quan hệ giữa Chiêu Nhi và Tư Đồ gia khá ổn.
Trình Chiêu cũng rất vô tội, hắn còn chưa kịp mở miệng thì nhạc mẫu tương lai đã nắm lấy tay nhị cô rồi. Tình cảnh đó xảy ra thật sự quá nhanh mới tạo thành tình huống xấu hổ như bây giờ.
Hắn hắng giọng nói: “Tư Đồ phu nhân, đây là a gia ta, đây là a nãi ta, đây là cha ta, vị này chính là nương ta, còn vị này là nhị cô ta.”
Hắn giới thiệu một người, Tư Đồ phu nhân lại gật đầu lên tiếng chào người đó, lúc nhắc đến Trình Loan Loan, đôi mắt của Tư Đồ phu nhân đột nhiên sáng rỡ: “Hóa ra là Tuệ An nhân. Chiêu Nhi, sao con không báo trước với chúng ta một tiếng rằng nhị cô của con đến kinh thành để ta còn sớm chuẩn bị phái người đi nghênh đón…. Đây chính là Tuệ An nhân đấy.”
Một nữ nhân, lại còn là nông phụ, không dựa vào trượng phu cũng không dựa vào nhi tử mà hoàn toàn dựa vào bản thân mình để trở thành mệnh phụ triều đình lục phẩm, là tấm gương mẫu mực của những phụ nhân như các nàng ấy.
Trong vòng quan hệ của các nàng ấy, rất nhiều người ghen tỵ Tuệ An nhân nhưng phần lớn vẫn là khâm phục, nhất là sau lễ Vạn thọ, danh tiếng tốt đẹp của Tuệ An nhân truyền ra, nghe nói ngay cả Hoàng hậu nương nương cũng ca ngợi không dứt. Một nữ nhân tài năng như vậy ai không muốn tiếp xúc gần gũi một chút chứ.
Tư Đồ phu nhân vô cùng thân thiết kéo tay Trình Loan Loan đi vào phía trong.
Trình đại tẩu ôm một bụng tức, thấp giọng thì thầm: “Ta vốn không muốn nàng ta đi cùng, vừa đến đã nổi trội, cứ như là có bản lĩnh lắm ấy….”
“Nếu ngươi có bản lĩnh thì cũng dựa vào bản thân mà tự kiếm một cái phong hào đi.” Trình lão thái thái tức giận mắng: “Nếu còn dám lầm bầm lung tung nữa thì cút ngay bây giờ cho ta.”

Advertisement
';
Advertisement