Thêm một ngày nữa là ngày phu nhân của Quang lộc đại phu tổ chức tiệc ngắm hoa.
Cuối tháng năm là mùa hoa mẫu đơn nở rộ, trong vườn hoa phía sau Triệu phủ hoa khoe sắc rực rỡ, đẹp không sao tả xiết.
Mỗi năm vào thời điểm này, không ít người trong kinh đều được mời đến thưởng thức hoa, rất nhiều phu nhân và tiểu thư hẹn nhau mà đến, Triệu phu nhân đứng ở cửa tự mình nghênh đón.
Triệu phu nhân năm nay khoảng bốn mươi tuổi, thoạt nhìn rất lão luyện, tươi cười sang sảng nghênh đón mọi người đi vào: “Mời Chu phu nhân vào bên trong, Lý tiểu thư thật sự càng ngày càng diễm lệ, trâm hoa ngọc trai trên đầu Dương phu nhân đẹp quá, bộ y phục này của Dư tiểu thư thật đẹp, tú phường nào làm ra vậy….”
Triệu phu nhân trò chuyện với từng người một, ánh mắt nhanh chóng rơi lên người Trình Loan Loan: “Hóa ra Tuệ An nhân lại trẻ như vậy, xin mời vào bên trong.”
Triệu phu nhân vừa dứt lời, tầm mắt của tất cả mọi người đều chiếu lên người Trình Loan Loan.
Vừa nãy các nàng ấy còn đang kinh ngạc, không biết từ lúc nào trong kinh lại xuất hiện một phụ nhân lạ mắt như vậy, còn tưởng là gia quyến của vị quan thất bát phẩm nào, ai mà ngờ lại là Tuệ An nhân.
Các nàng ấy thật sự rất tò mò về Tuệ An nhân, còn có vài người không kiềm chế nổi mà trình bái thiếp lên Tuệ An nhân, không ngờ Tuệ An nhân lại xuất hiện tại tiệc ngắm hoa của Triệu gia, đến cả phu nhân của Quang lộc đại phu tam phẩm cũng mời Tuệ An nhân, vậy việc các nàng ấy trình bái thiếp cũng không được xem là đường đột.
“Gặp qua Triệu phu nhân.” Trình Loan Loan đi lên phía trước: “Ta mới đến đây, ngày nào cũng nhàn rỗi không có việc gì làm, tiệc ngắm hoa này của Triệu phu nhân xem như đã cứu mạng ta, tránh cho ta cả ngày ở nhà nhàm chán, cũng có thể cho một thôn phụ quê mùa như ta được ngắm nhìn quang cảnh của kinh thành. Ngắm hoa, dạo chơi với các vị phu nhân sẽ giúp người quê mùa đến từ nông thôn như ta học hỏi được chút phong thái của các vị.”
Nàng cố gắng hạ thấp thân phận của mình, mở miệng ngậm miệng đều là thôn phụ, người quê mùa, ngược lại khiến cho nhóm phu nhân ở đây có ấn tượng tốt.
“Bộ y phục này của Tuệ An nhân được may từ gấm vóc, tơ băng thượng hạng, thôn phụ quê mùa nào mặc nổi chứ?” Triệu phu nhân cười nói: “Trong viện đã chuẩn bị sẵn sàng nước trà và điểm tâm rồi, mọi người cùng vào nói chuyện đi.”
Các quý phu nhân và thiên kim tiểu thư đồng loạt đi vào bên trong.
Hoa mẫu đơn nở đầy vườn hoa sau viện, đẹp đẽ diễm lệ, mọi người cùng ngồi ngắm hoa uống trà rất thanh thản dễ chịu.
Rất nhiều người tò mò hỏi những việc mà Trình Loan Loan đã từng làm, ví dụ như lúa tái sinh rốt cuộc là thứ gì, bông vải lại là vật gì…. Trình Loan Loan dùng cách nói đơn giản, dễ hiểu giải thích cho nhóm phu nhân mười ngón tay không dính nước mùa xuân này nghe, từ nhỏ nhóm phu nhân này đã là những cô nương được nâng niu chiều chuộng chưa bao giờ nghe thấy mấy chuyện nông thôn này nên nghe đến say sưa.
“Thôn Đại Hà của chúng ta cũng có vườn hoa, trồng hoa sen, hoa đào, hoa cúc, hoa lài, hoa mai…. Một năm bốn mùa mùa nào cũng có cảnh đẹp.” Trình Loan Loan cười mở miệng: “Nếu có cơ hội, hoan nghênh các vị phu nhân tiểu thư đến thôn Đại Hà ngắm hoa.”
Có một phụ nhân thở dài: “Hoa nở không tàn nghe thì hay đấy nhưng xa quá, hơn nữa trong thôn chỗ nào cũng không tiện, đời này sợ là không có cơ hội đến đó.”
“Ở kinh thành nơi đâu cũng tiện, tốt thì có tốt nhưng thứ gì cũng đắt quá.” Trình Loan Loan cũng thở dài theo: “Lần này đến kinh thành, cả quãng đường đều ngồi trên xe rất vất vả, cũng không biết đã tiêu hết bao nhiêu lộ phí rồi nhưng mấy chuyện đó không đáng nhắc đến. Bây giờ ta và chất nhi đang chuẩn bị mở Duyệt Lãm Các, thế mới phát hiện sách là đắt nhất, ngay cả quyển Tam Bách Thiên hết sức thông thường, nếu được thêm cả chú thích thì ít nhất cũng phải bốn, năm trăm văn tiền một quyển, tốn rất nhiều tiền…. May mắn Chương lão phu nhân hào phóng quyên tặng mấy trăm quyển sách, nếu không sợ là không mở nổi Duyệt Lãm Các này.”
“Hóa ra Duyệt Lãm Các kia lại có liên quan đến Tuệ An nhân.” Một phu nhân kinh ngạc nói: “Ta có một chất nhi họ hàng xa, sau khi trở thành tiến sĩ vẫn luôn ở trong nhà ta, đợt trước nghe hắn kể vừa quyên tặng ba mươi quyển sách cho một Duyệt Lãm Các mới mở, là cùng một chuyện sao?”
“Hẳn là đúng rồi.” Trình Loan Loan cười nói: “Tên mỗi một người quyên tặng sách cho Duyệt Lãm Các đều sẽ được viết lên tường công đức, tên chất nhi của Lý phu nhân cũng sẽ chiếm một vị trí nhỏ trên tường công đức.”