Xuyên thành mẹ chồng mẫu mực - Trình Loan Loan (FULL)

Toàn thân Vận Tần lắc một cái, ngẩng đầu nhìn lại, liền thấy Hoàng Thượng cùng hoàng hậu không biết tiến đến từ lúc nào.
Nhìn sắc mặt của Hoàng Thượng hoàng hậu liền biết, lời nàng ta vừa mới nói kia tất cả đều bị Hoàng Thượng nghe được.
Con ngươi của nàng ta chậm chạp chuyển động, rơi vào trên người Trình Loan Loan, ả tiện phụ này, cố ý dùng ngôn ngữ kích thích nàng ta, cố ý đào hố cho nàng ta…
“Vận Tần lớn mật!” Hoàng hậu lạnh lùng mở miệng, “Ngươi thân là hậu phi, vọng nghị chuyện tiền triều, ngươi có biết tội của ngươi không!”
Vận Tần bịch một tiếng quỳ xuống, Trình Loan Loan cũng mau chóng quỳ xuống.
“Hoàng Thượng, thần thiếp nhất thời thất ngôn, còn xin Hoàng Thượng thứ tội!” Vận Tần nước mắt nói đến là đến, khóc thở không ra hơi, “Thần thiếp là nghe nói huynh trưởng bị người ta vu cáo bị Thuận Thiên phủ bắt nên nhất thời sốt ruột liền phát tiết cơn giận này lên trên người Tuệ An Nhân, là thần thiếp sai, còn xin Hoàng Thượng Hoàng hậu nương nương thứ tội…”
Hoàng hậu gằn từng chữ một: “Chuyện của huynh trưởng ngươi, bản cung đã nghe nói, Tuệ An Nhân thiếu chút c.h.ế.t ở trên tay người Diệp gia ngươi… Rất nhiều nữ nhân đàng hoàng vô tội bị huynh trưởng ngươi chà đạp, ngươi sao có tư cách phát tiết nộ khí?”
Nàng quay đầu, quỳ gối trước mặt hoàng thượng, “Thần thiếp biết Hoàng Thượng sủng ái Vận Tần, sủng ái Ngũ điện hạ, nhưng Ngũ điện hạ còn nhỏ tuổi, nếu như tiếp tục được Vận Tần nuôi dưỡng, tiếp tục bị người Diệp gia ảnh hưởng, sau khi lớn lên có thể là Diệp Lệnh Ba thứ hai!”
Vận Tần bỗng nhiên ý thức được cái gì, lập tức bò qua, bắt lấy long bào: “Hoàng Thượng, thần thiếp sai rồi, thật sự sai rồi, thần thiếp sẽ luôn dạy dỗ Ngũ điện hạ thật tốt, cũng không để cho người Diệp gia tiếp xúc với Ngũ điện hạ, còn xin Hoàng Thượng đừng nghe lời nói của Hoàng hậu nương nương…”
Hoàng Thượng mặt mũi tràn đầy tức giận.
Hắn lạnh giọng mở miệng: “Trẫm lại không nghĩ tới, Vận Tần ngươi lại cất giữ tâm tư tranh hoàng vị, ngươi có tâm tư này cũng không sao, nếu để cho lão Ngũ cũng sinh ra tâm tư đoạt đích, để Hoàng gia huynh đệ tương tàn, trẫm cho dù là c.h.é.m ngươi thành muôn mảnh cũng khó mà tiết hết mối hận trong lòng!”
Trình Loan Loan cúi đầu, ván này nàng đã thành công.
Nàng mặc dù từng lập công, nhưng thân phận vẫn quá thấp, cho dù nàng thật sự c.h.ế.t ở trên tay Diệp Lệnh Ba thì địa vị của Vận Tần cũng sẽ không phải chịu bất kỳ ảnh hưởng gì.
Chỉ có dẫn chiến hỏa đi, để Vận Tần tự vấy lửa lên thân mình…
Nàng nghe người ta nói qua, đương kim hoàng thượng có thể ngồi lên vị trí này, năm đó đã trải qua phong ba không nhỏ…
Bây giờ cung trong thái bình, vị trí Thái tử vững vàng, hoàng tử ở chung hòa thuận, Hoàng gia cũng có sự ấm áp như trong nhà bách tính bình thường, đây là chuyện khiến Hoàng Thượng kiêu ngạo nhất, nếu như có người ngấp nghé vị trí Thái tử, khiến trong cung rối loạn thì đó chính là khiêu khích hoàng quyền.
Nàng dăm ba câu đã ép ra tâm tư của Vận Tần, cộng thêm lời nói của hoàng hậu, lần này, Vận Tần thật sự xong đời rồi.
“Từ hôm nay trở đi, lão Ngũ đem đến Khôn Ninh cung, hoàng hậu ngươi tự mình giáo dưỡng.” Hoàng đế thờ ơ nói, “Vận Tần thất đức, biếm thành Vận Thường Tại.”
Con ngươi Vận Tần bỗng nhiên trừng lớn.
Nếu nói vừa nãy là khóc lê hoa đái vũ thì như vậy hiện tại, trực tiếp hỏng mất, mất khống chế ôm lấy đùi Hoàng đế: “Hoàng Thượng, thần thiếp biết sai rồi… Ngũ điện hạ còn nhỏ như thế, không thể cùng mẫu phi tách ra được, van cầu Hoàng Thượng xử lý nhẹ tay…”
Hoàng hậu lạnh lùng nói: “Người tới, dẫn Vận Thường Tại đi!”
Hai ma ma tiến lên, một trái một phải bắt lấy bả vai Vận Thường Tại, tiếng khóc dần dần đi xa.
Ngự hoa viên an tĩnh lại.
Tim Trình Loan Loan nhảy tới cổ rồi.
Nàng quỳ trên mặt đất, đầu gối đau muốn chết, gương mặt bị Vận Thường Tại tát một bạt tai cũng rất đau, đỉnh đầu còn có mặt trời chiếu thẳng, chỉ là mặt trời thì thôi không nói, chủ yếu là ánh mắt của Hoàng đế, dù cho nàng không nhìn lên cũng có thể cảm giác được có hai ngọn đèn pha mãnh liệt chiếu thẳng về phía nàng.
Lần trước diện thánh, nàng liền biết, đây không phải một Hoàng đế bù nhìn, so với người bình thường không biết thông minh gấp bao nhiêu lần.
Dùng thủ đoạn trước mặt Hoàng đế, c.h.ế.t như thế nào cũng không biết.
Nàng ở trong lòng cấp tốc cân nhắc một hai, sau đó lập tức quỳ rạp trên đất: “Thần phụ biết tội, còn xin Hoàng Thượng xử lý!”

Advertisement
';
Advertisement